Lê Bá Sâm chỉ cười cười mà không hề có ý định buông cô ra.
Càng ôm càng siết chặt cô hơn.
Tư Noãn Noãn nghiến răng nghiến lợi đang muốn bạo phát thì cảm nhận thứ gì đó như ngày một to hơn cọ lên bụng cô, hai mắt cô trừng to quát.
" Lê Bá Sâm, anh nhanh buông tôi ra. "
" Không buông. "
" Anh... anh biết anh đang làm cái hành động gì không hả? "
Lê Bá Sâm híp mắt cười một cái nói.
" Không phải tại anh, tại phản ứng sinh lý thôi a. Anh có biết gì đâu a. "
" Anh... anh.. " Tư Noãn Noãn cứng họng, chỉ vào mặt anh, nhưng do khoảng cách hai người gần sát nhau đến không khe hở nên cho dù có chỉ thẳng mặt của Lê Bá Sâm, thì cũng chẳng có làm gì được.
Tư Noãn Noãn mím nhẹ môi, cố giữ bình tĩnh, cô hít một hơi sâu nói.
" Buông tôi ra, bọn nhỏ tỉnh rồi. "
" Ôm thêm một chút nữa. " Lê Bá Sâm mặt dày nói.
Tư Noãn Noãn nhíu mày nói.
" Lê Bá Sâm!!!!"
" Mặt anh sắp dày bằng mặt đường rồi đó. "
Tư Noãn Noãn nghiến răng nghiến lợi nói.
Lê Bá Sâm lại nhếch mép, áp sát vào tai cô nói.
" Mặt dày mới giữ được vợ! Noãn Noãn em không biết sao? "
Tư Noãn Noãn phì phò thở, nếu không phải sợ hai cục cưng bị giật mình thức dậy, cô đã hung hăng đạp tên đàn ông không có tiết tháo này một trận rồi a.
Cũng không biết là may mắn hay là trùng hợp, hai mắt ủa hai cục thịt hé mở ra sau đấy dụi dụi mắt gọi.
" Mẹ... "
" Mẹ... "
Tư Noãn Noãn và Lê Bá Sâm trên giường cứng đờ người ra, môi Tư Noãn Noãn nhếch lên hung hăng đẩy Lê Bá Sâm ra, sửa lại quần áo sau đấy đứng dậy đến bên giường hai cục thịt.
" Mẹ đây, mẹ đây... "
Tư Noãn Thương và Tư Noãn Thiên mới ngủ dậy, cũng như bao đứa trẻ khác thôi, vừa thấy Tư Noãn Noãn hai bé liền giờ cánh tay đầy thịt của mình lên mà đòi Tư Noãn Noãn ôm.
Tư Noãn Noãn cưng chiều con, cúi xuống ôm một lúc hai đứa lên, vừa ôm lên mày cô cũng hơi hơi nhíu lại.
Hai cục thịt tăng cân hay sao...
Nhưng cô không để ý nhiều mà đi thẳng vào phòng tắm.
Lê Bá Sâm bị Tư Noãn Noãn đẩy ra anh nằm úp xuống, mày nhíu chặt lại.
Tư Noãn Thương và Tư Noãn Thiên thức không đúng lúc gì cả, anh cũng sẽ không làm gì cô nhưng mà đang lúc gây cấn... dù sẽ không đi quá xa nhưng anh còn chưa dịu xuống cơn khát cầu cơ mà lại bị...
Vì sợ Tư Noãn Thương và Tư Noãn Thiên nhìn thấy mấy cái không nên thấy nên anh đành nằm úp và kết quả cũng biết rồi đấy.
Chính mình đè mình thật sự rất đau.
Tư Noãn Noãn ôm hai cục thịt ra, môi nhếch lên cũng không làm khó anh mà đi thẳng xuống dưới để cho hai cục thịt ăn.
Lê Bá Sâm nghe tiếng đóng cửa, mới xoay người ngồi dậy, cúi đầu nhìn chằm chằm thứ không an phận của mình mà nhíu chặt mày.
Đầu anh lắc nhè nhẹ, thầm mắng thứ cứng rắn ngàn vạn lần.
Lê Bá Sâm khó khăn bước ra khỏi phòng, đi vào phòng khách vốn là phòng ngủ hiện tại của anh chính mình tự nhổ củ cải.
- ---
Dưới phòng khách lúc này, không chỉ có riêng Tư Noãn Noãn và hai cục thịt Tư Noãn Thương và Tư Noãn Thiên, còn có Lê lão gia tử và Lưu Hà Mi.
Lúc mới bước xuống, Tư Noãn Noãn cũng hơi bất ngờ khi nhìn thấy Lưu Hà Mi, nhưng đến khi nhìn thấy Lê lão gia tử đang ngồi ở đó cô cũng hiểu rõ vì sao hôm nay hai người đến đây.
Lưu Hà Mi nhìn Tư Noãn Thương và Tư Noãn Thiên một lúc, vì sợ bản thân dọa hai cục thịt nên bà liền dời mắt mà nhìn về Tư Noãn Noãn nói.
" Mừng con về nhà. "
Mặc dù bà không biết vì sao Tư Noãn Noãn lại chịu về, nhưng bà vẫn rất vui vẻ mà chào mừng.
Tư Noãn Noãn mím môi, tuy không đồng ý với cách nói của Lưu Hà Mi, nhưng hôm qua, cô biết rõ, ngoài trừ bác sĩ và Hà Sinh Khứu thì không một ai biết chuyện Lê Bá Sâm bệnh.
Tư Noãn Noãn cũng không tiện nói nên gật nhẹ đầu với Lưu Hà Mi.
Lê lão gia tử vừa thấy Tư Noãn Noãn thì ông đã luôn nhìn Tư Noãn Thương và Tư NOãn Thiên.
Thấy trong nhà đột nhiên im lặng, Lê lão gia tử liền nói.
" Là con của thằng Bá Sâm sao? Lại đây với Cố nào. "
Tư Noãn Noãn đặt hai cục thịt xuống, gật nhẹ đầu.
Tư Noãn Thương và Tư Noãn Thiên bốn mắt nhìn nhau một cái mới đi về hướng Lê lão gia tử.
Lê lão gia tử tay run run đón hai cục thịt vào lòng, râu ông dài dài, tóc cũng dài dài được ông cột một nhúm nhỏ, lông mày cũng đã bạc trắng, ông cẩn thận ôm lấy hai cục thịt này cười không ngớt hỏi.
" Hai đứa tên là Thiên Thiên và Thương Thương sao? "
Tư Noãn Thương và Tư Noãn Thiên gật đầu, nhẹ giọng nói.
" Dạ... "
" Dạ... "
Lê lão gia tử cười không ngớt, nhìn Tư Noãn Thương và Tư Noãn Thiên ngoan ngoãn không thôi làm ông nhịn không được mà hôn lấy hôn để hai bé con.
Tư Noãn Thương và Tư Noãn Thiên nhíu chặt mày không muốn bị hôn, nhưng hai bé muốn trốn cũng trốn không thoát.
Quản gia Lâm đúng lúc đi đến, trên tay cầm lấy hai bình sữa,
Tư Noãn Thiên và Tư Noãn Thương vui vẻ nhận lấy bình sữa từ quản gia Lâm mà mút.
Lê lão gia tử bĩu môi, ông còn chưa hôn đã mà, nhưng ông cũng không nói gì mà ngồi yên lặng nhìn Tư Noãn Thương và Tư Noãn Thiên uống sữa.
Chẳng mấy chốc, Lê Bá Sâm đã giải quyết xong chuyện của bản thân, anh lúc này diện một cây đen, nhìn vóc dáng của Lê Bá Sâm khi diện tây trang, xác thực rất thu hút ánh nhìn a.
Lê Bá Sâm vội vàng bước xuống, vốn định mặt dày ôm Tư Noãn Noãn, nhưng khi bước xuống mấy cái hành động mặt dày cũng thu lại hết.
Gật nhẹ đầu với Lê lão gia tử.
" Ông nội. "
Lê lão gia tử nhíu nhíu mày nhìn ông, sau đấy mới hỏi.
" Đi làm? "
Lê Bá Sâm gật đầu một cái, Lê lão gia tử mới nói.
" Thế thì đi đi. "
Lê Bá Sâm vẫn đứng yên bất động, len lén nhìn Tư Noãn Noãn, Tư Noãn Noãn nhướng mày.
Trong lòng thầm nói \' anh nhìn tôi làm gì chứ?
Lê lão gia tử và Lưu Hà Mi nhướng mày, nhìn thấy hành động mập mờ của bọn trẻ, ông lắc nhẹ đầu một cái nói.
" Thôi thôi, để lão già ta cùng chắt cưng ra ngoài. "
Lưu Hà Mi nhìn về Lê Bá Sâm, môi bà nhếch lên.
" Cẩn thận và kiên trì mới dài lâu nhé con trai. " nói xong bà nhẹ nhàng ôm hai cục thịt còn đang cầm bình mút không biết gì.
- --
Trong phòng khách Lê Gia, lúc này chỉ còn mỗi Lê Bá Sâm và Tư Noãn Noãn.
Lê Bá Sâm nhìn Tư Noãn Noãn, Tư Noãn Noãn nhíu nhíu mày nhìn anh một cái mới hỏi.
" Làm sao? "
Lê Bá Sâm vẫn im lặng, Tư Noãn Noãn khó chịu nói.
" Rốt cuộc có chuyện gì thì anh cứ nói, còn không thì đi làm nhanh lên! "
Lê Bá Sâm nuốt nuốt vài ngụm nước bọt nói.
" Thật ra thì... à ừ thì... "
Muốn nói nhưng mà nói mãi không thành lời, Tư Noãn Noãn thật sự sắp nổi đóa bực mình thì Lê Bá Sâm nói.
" Anh muốn hôn tạm biệt. "
Nói xong, anh cúi đầu xuống xấu hổ. Tư Noãn Noãn lại nhếch mép.
" Có mơ cũng không mơ đẹp như vậy đâu. Anh biết mà. "
Lê Bá Sâm mặt dày, nắm lấy tay cô.
" Noãn Noãn... "
" Buông cái móng heo của anh ra coi... " Tư Noãn Noãn khó chịu hô lên.
Lê Bá Sâm nào buông ra, càng nắm chặt lấy tay cô nói.
" Hôn một cái thôi có được không? "
" Không. "
" Noãn Noãn, chỉ một cái thôi mà. "
" Không. "
" Hôm nay anh thật bận, cả một ngày luôn sẽ không thấy em và hai con đó... "
" Kệ Anh. "
" Noãn Noãn, anh thật đáng thương đó. "
" Chẳng liên quan gì đến tôi. "
" Noãn Noãn à. "
"... "
" Hôn một cái thôi, một cái ngay má thôi có được không? "
Tư Noãn Noãn nhíu mày, Lê Bá Sâm cúi đầu xuống, tay anh chỉ vào má anh nói.
" Nè... nè hôn hôn. "
Tư Noãn Noãn thở hắc một hơi.
" Chụt. " một cái ngay má của anh.
Lê Bá Sâm vui vẻ đến cười híp cả mắt.
Sau đấy hôn lại má Tư Noãn Noãn rời đi.