người yêu bất đắc dĩ

Chương 1: Hợp đồng định mệnh


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Trời chiều hôm ấy buông xuống một màu vàng nhạt, ánh nắng xuyên qua những tán cây trên đường phố chợt khiến cô chợt rùng mình. Cô – Lâm Thiên My – đứng lặng trước cửa phòng làm việc của một người đàn ông mà cô thậm chí chưa từng gặp. Trái tim cô đập mạnh, đôi tay run rẩy cầm tờ giấy mà người quản lý công ty của gia đình đưa cho cô.

“Thiên My, con… con thật sự phải làm việc này sao?” Cô lẩm bẩm, giọng nghẹn ngào.

Bên trong căn phòng, một người đàn ông đang ngồi sau bàn làm việc sang trọng, ánh mắt lạnh lùng hướng về phía cô qua ô cửa kính. Anh cao, gầy, mặc một bộ vest đen cắt may hoàn hảo, dáng vẻ tựa như băng lãnh nhưng đồng thời tỏa ra một sức hút khó cưỡng.

“Anh ấy… là ai mà lại muốn kết hôn với mình?” Cô tự hỏi, cảm giác như cả thế giới đang sụp đổ.

Gia đình cô – một gia đình bình thường, không giàu có nhưng luôn tự hào vì sự đoàn kết – giờ đây đang đối mặt với một cơn khủng hoảng tài chính lớn. Cha cô đầu tư vào một dự án thất bại, mẹ cô bệnh tật cần chi phí điều trị lớn, và khoản nợ ngân hàng ngày càng tăng. Không còn lựa chọn nào khác, gia đình cô đã phải tìm đến một cách giải quyết… cực đoan: hôn nhân hợp đồng với tổng tài Lục Thần.

Cô hít một hơi thật sâu, cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng bàn tay cô vẫn run bần bật. “Vậy… anh… anh đồng ý sao?” Cô ngập ngừng hỏi, giọng khẽ lạc đi.

Người đàn ông lạnh lùng nhấc mắt nhìn cô, ánh mắt sâu thẳm như xuyên thấu cả tâm hồn. “Nếu cô đồng ý, chúng ta sẽ ký hợp đồng ngay bây giờ. Tôi không quan tâm cảm xúc, chỉ cần thỏa mãn những điều khoản đã được đề ra.” Giọng anh lạnh như thép, không hề để lộ một chút cảm xúc nào.

Cô nhắm mắt lại, nuốt vội nước mắt. Bên ngoài phòng, gia đình cô đang chờ đợi, ánh mắt đầy hy vọng và lo lắng. Cô biết nếu từ chối, gia đình sẽ mất tất cả. Nhưng nếu đồng ý… cô sẽ bước vào một cuộc hôn nhân mà trái tim mình chưa từng mong muốn.

“Được… con đồng ý.” Cô thốt ra, giọng run rẩy nhưng đầy quyết tâm.

Người đàn ông gật đầu, vẻ mặt không thay đổi, nhưng tay anh cầm bút ký hợp đồng một cách nhanh chóng, chính xác. Từ khoảnh khắc ấy, Lâm Thiên My chính thức trở thành vị hôn thê bất đắc dĩ của Lục Thần.

Bước ra khỏi văn phòng, cô cảm thấy lòng mình trống rỗng. Ánh nắng cuối chiều rọi lên mái tóc cô, nhưng không thể xua tan đi cảm giác sợ hãi và lo lắng. Cô tự nhủ: “Mình phải mạnh mẽ… vì gia đình.”

Về đến nhà, nhìn thấy cha mẹ và em trai, cô không cầm được nước mắt. “Con… con đã đồng ý.” Cô nói, giọng nghẹn ngào.

Mẹ cô ôm chầm lấy cô, nước mắt lăn dài trên gò má. “Thiên My… con bé của mẹ… mẹ biết con sẽ không muốn điều này, nhưng mẹ… mẹ thật sự biết ơn con.”

Cha cô gật đầu, ánh mắt tràn đầy niềm tin. “Con gái à, gia đình mình sẽ ổn thôi. Con đã làm điều đúng đắn.”

Nhưng trong lòng cô, nỗi lo lắng vẫn chưa hề vơi bớt. Cô tự hỏi: Liệu người đàn ông đó – Lục Thần – sẽ là người như thế nào? Anh có thực sự lạnh lùng như lời đồn, hay sẽ có lúc anh tỏ ra quan tâm, dịu dàng?

Ngày hôm sau, cô gặp anh lần đầu tiên chính thức, không còn qua ô cửa kính nữa. Căn phòng khách sang trọng, rộng lớn đến mức khiến cô cảm thấy nhỏ bé. Anh đứng đó, vẫn bộ vest đen, ánh mắt lạnh như băng, nhìn cô từ đầu đến chân như đang đánh giá.

“Cô có biết những điều khoản trong hợp đồng là gì không?” Anh hỏi, giọng trầm và nghiêm nghị.

Cô gật đầu, giọng run run: “Dạ… con biết.”

Anh lướt qua từng điều khoản, chỉ vào chỗ ký tên: “Kể từ hôm nay, chúng ta là vợ chồng hợp đồng. Không tình yêu, không ràng buộc ngoài hợp đồng. Mọi vấn đề khác, tôi sẽ đưa ra quyết định.”

Cô nuốt nước bọt, cảm giác nghẹt thở len lỏi trong tim. “Con… con hiểu rồi.”

Anh đặt bút xuống, đứng lên, bước tới gần cô. Khoảng cách giữa họ khiến cô hơi lúng túng. Anh cúi người, giọng vẫn lạnh nhưng âm thanh gần gũi hơn: “Hãy nhớ, cô không được phép để cảm xúc xen vào. Tôi sẽ không thay đổi điều này.”

Cô gật đầu, mặc dù trong lòng bắt đầu nhen nhóm một cảm giác lạ lùng – sợ hãi, bối rối, nhưng cũng có chút tò mò. “Dạ… con sẽ cố gắng.”

Nhưng khi anh rời khỏi phòng, cô đứng đó, cảm giác lẻ loi lan tỏa. Cô biết, từ khoảnh khắc này, cuộc sống của mình sẽ không còn như trước nữa. Một hôn nhân không tình yêu, với một người đàn ông cô chưa hề quen, sẽ là thử thách lớn nhất trong đời cô.

Buổi tối, ngồi một mình trong căn phòng thuê, cô lấy ra tấm hình gia đình. Nụ cười của cha mẹ và em trai khiến cô cảm thấy ấm lòng. Cô thầm nhủ: “Thiên My à, con phải mạnh mẽ. Đây là vì gia đình. Dù có thế nào… con cũng sẽ vượt qua.”

Cô nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh đèn thành phố bắt đầu lung linh trong đêm. Trong lòng cô, một nỗi lo sợ pha trộn với một chút hồi hộp. Liệu người đàn ông mà cô vừa đồng ý kết hôn, Lục Thần, sẽ là kẻ xa lạ khô khan, hay sẽ là người mà cô không ngờ đến… người thay đổi cả cuộc đời cô?

Và trong đêm yên tĩnh, tiếng đồng hồ tích tắc vang lên, như nhắc nhở cô rằng: một định mệnh mới đang bắt đầu, một cuộc hôn nhân bất đắc dĩ nhưng đầy bí ẩn và cơ hội. Lâm Thiên My hít một hơi thật sâu, tự nhủ: “Mình sẽ bước vào cuộc sống này với tất cả can đảm… và không hối tiếc.”


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×