người yêu bất đắc dĩ

Chương 2: Lời đề nghị lạnh lùng


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sáng hôm sau, Lâm Thiên My đứng trước cửa văn phòng Lục Thần, cố hít thật sâu để trấn tĩnh tâm trạng đang rối bời. Cô biết hôm nay sẽ là ngày cô chính thức nghe anh đưa ra những điều kiện, những quy tắc về cuộc hôn nhân mà cô chưa từng mong muốn.

Cánh cửa mở ra, anh vẫn dáng vẻ điềm tĩnh như mọi ngày, ánh mắt lạnh lùng và sắc bén khiến cô tựa như đang đối diện một ngọn núi băng khổng lồ. Anh mời cô ngồi xuống ghế đối diện bàn làm việc bằng gỗ quý, nơi ánh sáng mặt trời chiếu qua cửa kính, phản chiếu những đường nét sắc sảo trên gương mặt anh.

“Thiên My,” anh mở lời, giọng trầm, không chút tình cảm. “Trước khi ký hợp đồng, tôi cần cô hiểu rõ những điều tôi đặt ra. Đây không phải hôn nhân bình thường.”

Cô hít một hơi dài, cố gắng giữ bình tĩnh. “Dạ… con sẽ nghe.”

Anh nhấc một tập hồ sơ trước mặt cô, từng trang giấy được đánh dấu cẩn thận. “Điều đầu tiên: đây là hôn nhân hợp đồng. Không tình yêu, không ràng buộc ngoài hợp đồng. Chỉ vì mục đích thực tế: giải quyết vấn đề gia đình cô và đảm bảo quyền lợi cho tôi.”

Cô chớp mắt, cảm giác như tim mình bị bóp nghẹt. “Không tình yêu… không ràng buộc… ngoài hợp đồng?” Cô lặp lại, giọng run run.

“Đúng vậy.” Anh nhìn thẳng vào mắt cô, ánh mắt sắc lạnh nhưng quyết đoán. “Cô sẽ sống chung với tôi, tham gia các sự kiện xã hội theo yêu cầu, và giữ hình tượng vợ tôi khi cần. Đổi lại, tất cả chi phí liên quan đến gia đình cô, nợ nần, và sinh hoạt hàng ngày đều do tôi đảm trách. Cô có quyền từ chối nếu không đồng ý.”

Cô cảm thấy đầu óc quay cuồng. Sự lựa chọn duy nhất trong tay cô là gật đầu, bất chấp trái tim mình đang phản đối dữ dội. “Con… con đồng ý,” cô thì thầm, giọng nghẹn ngào.

Anh nhấc bút ký hợp đồng, không chút thay đổi biểu cảm, và trao tập hồ sơ cho cô. “Ký tên ở đây. Kể từ hôm nay, chúng ta là vợ chồng hợp đồng. Mọi thứ khác, tôi sẽ quyết định.”

Cô run rẩy ký tên, cảm giác như mình vừa trao cả cuộc đời mình vào tay một người xa lạ, người mà cô không biết gì ngoài sự lạnh lùng. Nhưng cô biết, đây là lựa chọn duy nhất để cứu gia đình.

Ký xong, anh đứng lên, bước tới gần cô. “Thiên My, hãy hiểu rõ: nếu cảm xúc xen vào, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng. Tôi không thay đổi điều này.”

Cô gật đầu, cố gắng nuốt trọn nỗi sợ hãi xuống. “Dạ… con hiểu rồi.”

Khi cô rời khỏi văn phòng, cảm giác trống rỗng bao trùm tâm hồn. Trong đầu cô vang lên tiếng nói nhỏ: “Mình đã thực sự bước vào một cuộc sống mà trái tim mình chưa từng mong muốn. Liệu mình có thể vượt qua?”

Nhưng mọi chuyện chưa dừng lại ở đó. Trên đường về nhà, cô nhận ra ánh mắt người qua đường dường như tò mò nhìn mình, như thể họ biết cô đã ký một bản hợp đồng đặc biệt nào đó. Cô tự nhủ: “Mình phải mạnh mẽ. Gia đình mình cần mình.”

Về đến nhà, không khí nặng nề tràn ngập căn phòng. Cha mẹ cô, vốn luôn quan tâm nhưng cũng lo lắng tột độ, nhìn cô bằng ánh mắt vừa tự hào vừa xót xa. “Thiên My… con đã đồng ý sao?” Mẹ cô hỏi, giọng run run.

Cô mỉm cười yếu ớt, nước mắt lăn dài. “Con… con không còn lựa chọn nào khác. Con phải làm… vì gia đình.”

Cha cô gật đầu, đặt tay lên vai cô. “Con đã làm đúng, Thiên My. Cha tin con sẽ vượt qua mọi khó khăn.”

Nhưng cô biết, “vượt qua” không hề đơn giản. Cô sẽ sống chung với một người hoàn toàn xa lạ, phải tuân thủ những quy tắc lạnh lùng, và trái tim mình sẽ phải chịu những thử thách đầu tiên.

Ngày hôm sau, cô chính thức chuyển vào căn biệt thự rộng lớn của Lục Thần. Căn nhà sang trọng với nội thất hiện đại khiến cô cảm giác mình như lạc vào một thế giới hoàn toàn khác. Cô kéo vali vào phòng, vẫn cố gắng giữ sự bình tĩnh nhưng tim cô đập loạn nhịp.

Anh đứng ngoài hành lang, nhìn cô bước vào, không nói lời nào. Sự im lặng của anh khiến cô cảm thấy áp lực ngột ngạt. “Đây là phòng của cô,” anh nói lạnh lùng, giọng không hề thay đổi.

Cô nhìn quanh, mọi thứ đều hoàn hảo đến mức đáng sợ. “Dạ… cảm ơn anh,” cô nói, giọng nhỏ nhẹ.

Anh gật đầu, quay đi. Không một lời nhắn nhủ, không một ánh mắt dịu dàng, chỉ còn lại sự lạnh lùng tĩnh mịch. Cô đứng đó, tim đập mạnh, cảm giác vừa sợ hãi vừa tò mò. Liệu anh sẽ thật sự giữ khoảng cách như lời nói, hay sẽ có những bất ngờ không thể đoán trước?

Tối đó, cô ngồi một mình trong căn phòng rộng lớn, lắng nghe tiếng đồng hồ tích tắc vang lên. Cô nhớ lại những lời anh nói, những điều khoản trong hợp đồng, và nhận ra một sự thật: cô sẽ phải học cách sống chung với một người không tình yêu, một người hoàn toàn khác biệt.

Nhưng đồng thời, một cảm giác lạ lùng len lỏi trong tim cô – một chút tò mò, một chút lo lắng, và một chút… hy vọng? Cô không rõ điều gì đang chờ đón mình phía trước, nhưng cô biết một điều chắc chắn: cuộc sống của cô từ đây sẽ thay đổi mãi mãi.

Sáng hôm sau, khi nhìn ra ngoài cửa sổ, cô thấy ánh bình minh rọi lên thành phố, ánh sáng rực rỡ nhưng cũng mang theo thử thách mới. Cô hít thật sâu, tự nhủ: “Thiên My à, con đã bước vào con đường này. Hãy mạnh mẽ và không hối tiếc. Gia đình mình cần con, và mình sẽ không để bản thân yếu đuối.”

Cuộc hôn nhân hợp đồng – lạnh lùng, thực dụng, không tình yêu – chính thức bắt đầu từ khoảnh khắc đó. Và điều bất ngờ, cô vẫn chưa hề biết, chính người đàn ông ấy, Lục Thần, sẽ trở thành người chi phối mọi cung bậc cảm xúc của cô trong những tháng ngày sắp tới.

Cả một thế giới mới mở ra, đầy thử thách nhưng cũng đầy bí ẩn. Và trong lòng cô, dù sợ hãi, vẫn nhen nhóm một ngọn lửa – ngọn lửa của quyết tâm và cả… hy vọng.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×