người yêu cũ, đối thủ hiện tại

Chương 10: Twist đầy cám dỗ


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sáng hôm sau, công ty rộn ràng với những bước chân vội vàng, điện thoại reo liên tục. Nhưng không khí căng thẳng hơn bao giờ hết – một sự cố bất ngờ xảy ra: hệ thống dữ liệu của dự án bị lỗi nghiêm trọng, nguy cơ mất toàn bộ thông tin quan trọng.

Hà Linh bước vào văn phòng, tim đập nhanh, cảm giác lo lắng xen lẫn hồi hộp. Cô biết, đây là cơ hội để chứng tỏ năng lực, nhưng cũng là nguy cơ đẩy cô và Dương Khải vào tình thế khó khăn.

Dương Khải xuất hiện ngay sau cô, ánh mắt sắc lạnh pha lẫn một tia quan tâm: “Chúng ta phải xử lý ngay, Linh. Tôi cần cô tập trung.”

Cả hai lập tức vào cuộc, vừa đấu trí vừa phối hợp nhịp nhàng. Nhưng giữa áp lực và căng thẳng, ánh mắt, cử chỉ và những va chạm nhỏ khiến khoảng cách giữa họ ngày càng gần. Mỗi lần Dương Khải chạm tay cô để chỉ số liệu, tim Hà Linh lại nhói lên từng cơn.

Đúng lúc mọi thứ dường như căng thẳng đến cực điểm, Dương Khải bất ngờ kéo cô ra phòng riêng để tập trung xử lý. “Chúng ta cần không gian riêng để giải quyết vấn đề,” anh nói, giọng trầm, đầy quyền lực.

Khoảnh khắc cô bước vào phòng, anh áp sát, ánh mắt sâu thẳm nhìn cô: “Linh… đừng nghĩ tôi sẽ buông tay cô. Ngay cả trong áp lực, cô vẫn là của tôi.”

Hà Linh đỏ mặt, tim đập mạnh, giọng run: “Anh… chúng ta… phải tập trung…” Nhưng lý trí đã không còn kiểm soát được cảm xúc và cơ thể.

Anh cúi xuống, chạm môi cô trong một nụ hôn sâu và nóng bỏng, vừa quyền lực vừa ngọt ngào. Cô đáp lại, cơ thể mềm nhũn, mọi áp lực và căng thẳng tan biến. Họ đứng đó, giữa văn phòng vắng lặng, ranh giới giữa công việc và cảm xúc hoàn toàn bị phá vỡ.

Khi rút ra, cả hai nhìn nhau, thở hổn hển, ánh mắt đầy khao khát và thừa nhận. “Chúng ta không thể quay lại đâu, Linh à. Một khi đã vượt qua ranh giới, mọi thứ sẽ thay đổi mãi mãi,” Dương Khải thì thầm.

Hà Linh ngồi xuống, đầu óc quay cuồng. Cô biết, từ đây, mối quan hệ vừa thù vừa yêu giữa họ sẽ trở nên khó đoán hơn bao giờ hết. Một trò chơi đầy cám dỗ và nguy hiểm vừa bắt đầu, nơi cảm xúc và công việc hòa lẫn, và không ai có thể thoát ra một cách dễ dàng.

Đêm đó, khi cô trở về căn hộ, đứng bên cửa sổ nhìn thành phố sáng rực, trái tim cô vẫn rối bời. Dương Khải đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống cô – một người vừa khiến cô đau, vừa khiến cô khao khát, vừa là thử thách, vừa là nơi cô tìm thấy an yên. Những ngày tới, họ sẽ phải đối mặt với công việc, đối thủ mới, và cảm xúc chính bản thân – tất cả hòa quyện thành một cơn bão không lối thoát.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×