nhà có một chú lộn xộn

Chương 10: Những tai nạn nhỏ


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sau tiệc sinh nhật hỗn loạn nhưng ấm áp, Huy nghĩ rằng cuối cùng mình cũng có thể… thở phào một chút. Nhưng rõ ràng, số phận chẳng để anh yên. Buổi chiều hôm đó, một chuỗi tai nạn nhỏ nhưng liên tiếp lập tức ập tới, khiến Huy vừa bực vừa cười.

Đầu tiên là chiếc giày mới mua. Huy đang bước ra hành lang, vừa mừng vì cả buổi sáng không vấp ngã gì, thì giày lại lộn cỡ, khiến anh suýt ngã. Tay anh vồ lấy tay vịn, vừa nhăn mặt vừa thầm nghĩ: “Một bước… cũng đủ… thảm họa rồi.”

Chưa kịp hoàn hồn, Huy bước vào bếp. Một chút nước từ hôm nấu trứng còn sót lại trên sàn khiến chân anh trượt một cái “ầm” như trong phim hài. Anh hốt hoảng cố giữ thăng bằng, vừa la vừa cố gượng dậy: “Ôi trời… mọi thứ… cứ trêu mình liên tục!”

Lan bước vào, tay cầm ly nước, mắt nhìn Huy với nụ cười lấp lánh: “Cậu… vẫn sống sót sau buổi sáng và tiệc sinh nhật à?”

Huy cười gượng: “Ừ… sống sót… nhưng… dường như… tai nạn luôn theo sát tớ.” Anh nhặt một chiếc khăn lau sàn, thở hổn hển.

Chưa dừng lại, Tú xuất hiện, tay vẫn cầm hộp quà chưa mở. “Nghe nói có tai nạn liên tiếp à? Thế thì… để tớ ‘giúp đỡ’ một chút nhé!” Tú lao vào bếp, va chạm nhẹ vào ghế, làm một chiếc nồi nhỏ rơi xuống, búng ra vài giọt nước. Huy chỉ biết ngồi xuống, ôm đầu, vừa cười vừa than: “Cậu… đúng là nguồn cơn của mọi chuyện rồi…”

Không lâu sau, Huy lại vấp phải một chiếc giày khác, suýt té vào bàn ăn, khiến vài chiếc chén bị nghiêng. Anh nhìn quanh, thở dài: “Chắc hôm nay… mình sẽ ngủ trên sàn cũng được…”

Lan nhếch mép cười, tiến lại gần: “Nhưng cậu biết không, những tai nạn này… mới khiến cậu trở nên đáng nhớ.”

Huy đỏ mặt, cười bẽn lẽn: “Đáng nhớ… hay… đáng thương đây?”

Lan cười khúc khích, nhặt giúp anh mấy chiếc chén rơi: “Cả hai thôi… vừa đáng nhớ vừa vui nhộn.”

Cả ba – Huy, Lan và Tú – cùng nhau dọn dẹp, vừa mệt vừa cười. Những tai nạn nhỏ – từ nước tràn sàn, giày lộn cỡ, nồi chảo bập bềnh – tưởng chừng là phiền phức, nhưng lại tạo nên một chuỗi khoảnh khắc hài hước và ấm áp.

Huy ngồi thở hổn hển, nhìn xung quanh căn hộ đầy dấu vết của những tai nạn. Anh mỉm cười, nhận ra rằng dù mọi thứ lộn xộn, vụng về và dở khóc dở cười, thì đây chính là cuộc sống thực sự – sống động, đầy tiếng cười và những khoảnh khắc đáng nhớ bên Lan và Tú.

Với tiếng cười vang khắp căn hộ, Huy biết rằng Phần 1 – Những ngày lộn xộn – đã khép lại bằng một kết thúc vừa hỗn loạn vừa vui nhộn, mở ra chặng đường mới của anh: những tình huống dở khóc dở cười vẫn đang chờ phía trước, nhưng với Lan và Tú bên cạnh, mọi chuyện đều trở nên… đáng yêu và ấm áp hơn bao giờ hết.


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×