Sau thành công vang dội của chiến dịch “Sức Mạnh Từ Trái Tim,” cuộc sống và công việc của tôi dường như đã bắt đầu đi vào quỹ đạo ổn định hơn. Mỗi ngày trôi qua, tôi cố gắng tập trung phát triển công ty, xây dựng thương hiệu và củng cố mối quan hệ với những người xung quanh, đặc biệt là Kỳ Trầm — người luôn là chỗ dựa vững chắc trong tâm hồn tôi.
Tuy nhiên, đời không phải lúc nào cũng trải hoa hồng. Những ngày tươi đẹp ấy không kéo dài lâu khi một bóng ma của quá khứ bất ngờ quay trở lại, khiến tôi không khỏi bàng hoàng và lo sợ.
Một buổi chiều khi tôi đang họp bàn với đội ngũ phát triển sản phẩm, trợ lý của tôi bất ngờ bước vào, đưa cho tôi một phong bì màu đen không có địa chỉ người gửi. Tôi mở ra, bên trong là những bức ảnh chụp lại cảnh tôi và mẹ tại một cuộc họp kín với một người đàn ông lạ mặt mà tôi chưa từng thấy. Ngoài ra còn kèm theo những dòng chữ đe dọa: “Nếu không muốn sự thật bị phơi bày, hãy dừng mọi việc lại.”
Tim tôi đập nhanh, hơi lạnh lan tỏa khắp người. Người đàn ông trong ảnh là ai? Và điều gì mà họ muốn che giấu? Tôi thầm tự hỏi.
Kỳ Trầm nhìn thấy nét mặt tôi thay đổi lập tức đến bên cạnh, nhẹ nhàng nắm lấy tay tôi: “Nguyệt Dã, em không sao chứ? Hãy nói cho anh biết mọi chuyện.”
Tôi hít một hơi sâu, cố gắng giữ bình tĩnh rồi kể lại mọi chuyện với anh.
Chúng tôi quyết định phải tìm hiểu rõ ràng mọi việc, bởi nếu để những kẻ xấu lợi dụng bóng tối của quá khứ, không chỉ công việc mà cả gia đình tôi cũng sẽ bị đe dọa.
Tôi liên hệ với người trong giới pháp lý và an ninh mà tôi tin tưởng, nhờ họ điều tra manh mối từ bức ảnh và những lời đe dọa kia.
Trong khi chờ kết quả, tôi cố gắng giữ bình tĩnh, tiếp tục công việc hàng ngày như chưa có gì xảy ra. Nhưng những đêm không ngủ, những suy nghĩ lo âu luôn bủa vây khiến tôi càng thêm mệt mỏi.
Một tối, Kỳ Trầm mời tôi đi dạo quanh công viên gần nhà. Dưới ánh đèn vàng ấm áp, anh nhẹ nhàng đặt tay lên vai tôi: “Em không đơn độc, dù chuyện gì xảy ra, anh luôn bên cạnh em.”
Lời nói ấy như một liều thuốc tinh thần giúp tôi lấy lại sức mạnh.
Vài ngày sau, kết quả điều tra hé lộ một sự thật gây sốc: Người đàn ông trong bức ảnh chính là bố ruột tôi, người mà tôi chưa từng gặp mặt và cũng không hề biết về sự tồn tại của ông. Ông là một doanh nhân quyền lực nhưng đã rời bỏ gia đình từ khi tôi còn rất nhỏ. Sự xuất hiện của ông có thể kéo theo những rắc rối phức tạp mà tôi chưa lường hết.
Tôi đứng giữa ngã ba đường, vừa mừng vì cuối cùng cũng biết sự thật, vừa lo lắng trước những hệ lụy có thể xảy ra. Liệu tôi có nên tìm gặp ông? Hay nên giữ khoảng cách để bảo vệ mẹ và bản thân?
Kỳ Trầm luôn ủng hộ mọi quyết định của tôi: “Anh tin em sẽ biết làm gì là tốt nhất. Nhưng đừng quên, dù chuyện gì xảy ra, anh sẽ không rời bỏ em.”
Tôi quyết định sẽ trực tiếp gặp bố để hỏi cho ra nhẽ. Tôi biết con đường phía trước sẽ không dễ dàng, nhưng tôi không thể để bóng tối của quá khứ làm lu mờ tương lai.
Ngày gặp mặt, tôi chuẩn bị tâm lý rất kỹ càng. Bước vào căn biệt thự rộng lớn, nhìn thấy ông lần đầu tiên, tôi cảm nhận được sự lạnh lùng pha lẫn ân hận trong ánh mắt ông.
Ông nhìn tôi một cách thăm dò rồi nói: “Nguyệt Dã, con đã lớn khôn và mạnh mẽ hơn tôi tưởng. Tôi không phải người cha tốt, nhưng giờ đây tôi muốn làm lại từ đầu.”
Tôi lặng im một lúc lâu, rồi bình tĩnh đáp: “Ông đã bỏ mẹ con, bỏ tôi khi chúng tôi cần ông nhất. Giờ ông muốn quay lại thì cần chứng minh bằng hành động chứ không phải lời nói.”
Cuộc trò chuyện tuy căng thẳng nhưng cũng mở ra một bước ngoặt trong cuộc đời tôi. Tôi biết rằng để chấp nhận sự thật, để tha thứ và để tiến lên, tôi cần thời gian và sự kiên nhẫn.
Trước khi ra về, tôi quay lại nhìn ông và nói: “Tôi sẽ cho ông cơ hội, nhưng đừng làm tôi thất vọng.”
Kỳ Trầm đón tôi ra khỏi biệt thự, nắm chặt tay tôi: “Em đã rất dũng cảm. Mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi.”
Đêm đó, nằm trên giường, tôi suy nghĩ về mọi chuyện. Dù tương lai có khó khăn ra sao, tôi tin rằng, chỉ cần mình giữ vững niềm tin, giữ trái tim trong sáng và sức mạnh nội tại, tôi sẽ vượt qua tất cả.