"...Mẹ có thể đừng gọi nó là con bé c.h.ế.t tiệt nữa không? Đây là con gái con, cháu ruột của mẹ, con bé làm sai chuyện chưa hiểu quy tắc, chúng con nhận lỗi, cũng sẽ sửa chữa, nhưng mẹ có thể đừng cứ ngậm cái từ "chết" trong miệng như vậy không?"
"Tao cứ nói đấy thì sao? Con bé c.h.ế.t tiệt! Cái loại con bé c.h.ế.t tiệt này đáng chết, bớt tranh giành gia sản với cháu tao đi!"
Bản chất đanh đá của bà nội lộ rõ, hận không thể nguyền rủa tôi c.h.ế.t ngay tại chỗ.
Có thể bạn thích
Phỏng vấn xin việc, ngồi ở vị trí chủ công ty lại là anh - Người bị cô bỏ rơi thời niên thiếu, anh hỏi: "Có phải em lại muốn chơi tôi?"
Cô 'nhận vơ' anh là người mới để 'lấy le' trước mặt bạn trai cũ, không ngờ anh là CEO quyền thế nhất Khôn Thần
Sống lại sau khi bị chính hài tử mình nuôi nấng hạ độc, nàng quyết tâm báo thù, trả lại những món nợ máu mà con cái mình từng gieo cho mình!
Câu chuyện làm giàu ở thời cổ đại của cô gái hiện đại xuyên vào thân xác 1 tiểu cô nương nhà ngư dân nghèo khó!
"Mẹ nói quá đáng rồi!"
Mẹ tôi tức giận run rẩy: "Là người lớn sao có thể nguyền rủa con trẻ như vậy? Mẹ có thể đừng nói con gái con như thế không?"
"Con gái mày? Mày là cái thá gì mà lên mặt? Còn không phải dựa vào con trai tao mà sống? Tao cứ nguyền rủa đấy thì sao?"
Mẹ tôi không nhịn được mà lớn tiếng nói: "Anh ấy kiếm tiền nuôi gia đình là thật, nhưng ban đầu khởi nghiệp cũng là do ba mẹ tôi đầu tư, bản thân tôi cũng có thu nhập, không hề dựa vào anh ấy mà sống, tôi—."
Cha tôi mạnh mẽ ngắt lời mẹ: "Thôi đi! Cãi nhau với mẹ làm gì, mau đưa Lý Lê đi."
Nói xong ông ấy đẩy mạnh tôi một cái. Người mẹ luôn giữ thái độ lịch sự kiềm chế, ngay cả khi bị tát cũng nhẫn nhịn, đột nhiên bùng nổ. "Anh đừng động vào con bé! Với Triều Dương và Tiểu Như sao anh không động một ngón tay vào vậy? Chẳng lẽ chúng nó chưa từng gây ra chuyện gì sao?"
Thứ trưởng nữ Ôn gia ác độc trèo được lên giường của Thái Tử, nhưng mà không ngờ được hắn càng ngủ càng hăng
Noãn Tâm rơi vào vòng xoáy yêu, hận, dây dưa không dứt giữa thiên đàng và địa cùng Hoắc Thiên Kình
Minh Hoa Thường mơ thấy mình là thiên kim giả, liền nỗ lực lấy lòng huynh trưởng trên danh nghĩa của mình
Lâm Khê xuyên về 30 năm trước trong 1 tiểu viện ọp ẹp, bỗng dưng có thêm 1 người chồng, thân mặc quân trang, ánh mắt nhìn cô chứa sự ghét bỏ...
Cha tôi: "Triều Dương và Tiểu Như là do tôi nuôi nấng từ nhỏ, nó sao so được?"
Mẹ tôi: "Đúng vậy, con gái ruột của chúng ta chịu khổ một mình ở bên ngoài, anh không thấy có lỗi với con bé, ngược lại còn ghét bỏ nó sao? Tôi thừa nhận con bé đã làm sai, nhưng anh đánh nó thì có giải quyết được vấn đề không?"
Cha tôi rút một điếu thuốc ra châm, bực bội hút. "Con bé này tôi không nuôi nổi, mẹ nuôi nó chẳng phải còn một căn hộ sao, bảo nó về đó ở một mình đi, cho nó chút tiền là được."
Mẹ tôi: "...Tôi không đồng ý."
"Vậy em còn muốn thế nào nữa? Dù sao tôi cũng sẽ không để nó bước chân vào nhà tôi nữa đâu."
Cha tôi nói xong, còn cau mày trừng mắt nhìn tôi.
Mẹ tôi lau mạnh nước mắt trên mặt, nói: "Được, vậy thì tôi và con bé ra ngoài ở, anh không cần con gái thì tôi cần."
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.
Cha tôi nhíu mày: "Có nhà không về, em muốn làm gì?"
Mẹ tôi không để ý đến ông ấy, dẫn tôi ra khỏi nhà.
Mẹ tôi đưa tôi đến một căn hộ ở trung tâm thành phố. Bà ấy xả nước nóng, kê một chiếc ghế nhỏ ngồi bên cạnh bồn tắm, dịu dàng tắm cho tôi. Cả hai chúng tôi đều im lặng.
Hệ thống chó săn Beagle trong đầu tôi thoải mái rên hừ hừ: "Cún con có mẹ là bảo bối~."
Tôi không nhịn được nói: "Mẹ ơi."
Mẹ tôi ngẩng đầu lên, xoa mặt tôi,:"Ừ?"
Truyện tranh đang HOT
Hắn xuyên qua và bước vào thế giới 10.000 năm sau, nhân loại diệt vong, võ học lên đến đỉnh cao, mà hắn là tia lửa duy nhất!
Một đại ma hoàng đầy thủ đoạn tàn độc, sẽ làm thế nào để khiến cho một gia tộc nhỏ bé trở mình thành một gia tộc đứng trên tất cả?
Thể chất bình thường? Thần thông khó luyện? Đốn ngộ liền xong việc!
Phế vật? Rác rưởi? Chỉ cần đi theo bản tọa, tất cả sẽ trở thành anh hùng thế gian!
"Mẹ không giận con sao?"
Mẹ tôi thở dài: "Con bé này, dù thế nào cũng không được làm ngập nhà bà nội chứ."
"Nhưng bà ấy đánh mẹ!" Tôi ấm ức.
Mẹ tôi cụp mắt xuống, một lúc sau đột nhiên hít hít mũi, nghẹn ngào nói: "Ừ, mẹ biết con thương mẹ, từ khi ông bà ngoại mất, chỉ có con thương mẹ như vậy thôi."
Tôi tò mò hỏi: "Vậy anh trai và em gái không đứng về phía mẹ sao?"
"Bọn chúng... thôi, bọn chúng đều là trẻ con, chuyện của người lớn, không liên quan đến chúng." Mẹ tỉ mỉ xoa sữa tắm, gội đầu cho tôi, như thể tôi vẫn còn là một đứa trẻ không biết tự tắm.
"Đừng sợ, con yêu, đây là nhà của mẹ, con muốn ở bao lâu cũng được, mẹ sẽ ở bên con, lát nữa chúng ta ra ngoài ăn một bữa thật ngon, đi mua sắm quần áo, con muốn gì mẹ cũng mua cho con."