nhóm bạn thân – bí mật tình cảm

Chương 3: Bí mật của cậu bạn thân


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sáng thứ Tư, không khí lớp học tràn đầy năng lượng. Lan bước vào lớp với tâm trạng háo hức, tay cầm vài hạt giống mới mà cô dự định trồng thêm trong vườn hoa nhỏ. Hôm nay là ngày mà cô cảm thấy tò mò nhất: liệu Quân có thể bộc lộ thêm chút gì đó về bản thân, hay chỉ vẫn là cậu bạn nghiêm túc, chỉ biết cười và giúp đỡ mọi người?

Vừa nhìn thấy Quân đang chăm chú nhổ cỏ cho các chậu hoa, Lan nhận ra một điều lạ: cậu ta luôn chú ý đến từng hành động của cô. Không phải kiểu giám sát khó chịu, mà là ánh mắt tinh tế, dường như cậu muốn đảm bảo rằng Lan không gặp khó khăn. Cảm giác đó khiến tim Lan nhói nhẹ, vừa ngượng ngùng vừa ấm áp.

“Lan, cẩn thận với chậu hoa này nhé, rễ cây hơi yếu,” Quân nhắc, giọng bình thản nhưng ánh mắt tràn đầy quan tâm.

Lan gật đầu, thầm nghĩ: “Cậu ấy luôn để ý mình… sao lại khiến mình bối rối như thế nhỉ?”

Khi nhóm bạn ra vườn hoa, hôm nay có một không khí khác hẳn. Các thành viên bắt đầu kể chuyện hài hước về mấy vụ lộn xộn trước đó, xen lẫn những câu đùa đầy tính sáng tạo. Lan vừa cười vừa chăm sóc hoa, nhưng tâm trí lại luôn để ý Quân.

Giữa lúc đang nhổ cỏ, Lan vô tình để rơi một chiếc hạt giống xuống đất. Quân nhanh chóng cúi xuống nhặt, vừa trao cho cô vừa nở nụ cười:

“Cẩn thận chút nhé, không thì lại ‘biến mất’ như mấy hạt trước kia.”

Lan đỏ mặt, cười lúng túng: “Cảm ơn… cậu thật chu đáo.”

Nhưng rồi, một khoảnh khắc khiến Lan ngạc nhiên: khi nhóm bạn không để ý, Quân lấy ra từ trong túi một tấm giấy nhỏ, rồi lén lút ghi điều gì đó. Cậu nhìn quanh, rồi giấu tờ giấy vào túi áo. Lan nhìn, lòng thầm hỏi: “Cậu đang viết gì vậy? Sao lại bí mật như thế?”

Trong suốt buổi sinh hoạt, Quân cứ lén lút như vậy vài lần, khiến Lan tò mò vô cùng. Cô quyết định quan sát kỹ hơn. Không khí vừa vui nhộn, vừa hồi hộp. Những trò đùa, những bình hoa nghiêng ngả, những nụ cười và ánh mắt đầy tinh nghịch của Quân khiến trái tim Lan rung động.

Buổi chiều, khi nhóm bạn nghỉ ngơi trên ghế đá, Lan lén hỏi Quân:

“Cậu… cậu đang viết gì vậy?”

Quân giật mình, rồi cười: “À… không có gì đâu, chỉ là… một vài ghi chú về cây cối thôi.”

Lan nhìn Quân, thấy ánh mắt cậu có chút lấp lánh, nhưng vẫn không dám hỏi thêm. Cô tự nhủ: “Chắc là bí mật gì đó về vườn hoa… hoặc… không biết…”

Ngày hôm ấy kết thúc với tiếng cười vang trong vườn hoa. Lan cảm thấy tim mình rộn ràng hơn bao giờ hết. Cô nhận ra rằng Quân không chỉ là cậu bạn nghiêm túc, đáng tin cậy, mà còn ẩn chứa một bí mật gì đó làm cô vừa tò mò vừa háo hức.

Lan biết rằng hành trình trong nhóm bạn thân này không chỉ là học cách chăm hoa, mà còn là một hành trình khám phá những cảm xúc mới, nơi tình bạn, những trò đùa và ánh mắt tinh nghịch dần dần nở thành những rung động đầu đời.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×