những mùa hoa nhà tôi

Chương 5: Sinh nhật nhỏ tại nhà


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Một buổi chiều mùa hè, Lan thức dậy với cảm giác háo hức lạ thường. Hôm nay là sinh nhật của cô, nhưng cô không biết gia đình đã chuẩn bị bất ngờ gì. Ánh nắng nhẹ xuyên qua cửa sổ, chiếu lên những bông hoa nhỏ trước hiên nhà, khiến không gian thêm phần ấm áp.

Lan xuống bếp, nơi mẹ đang bận rộn với những món ăn quen thuộc. “Chúc mừng sinh nhật con gái!” mẹ cười, đặt lên bàn chiếc bánh kem nhỏ xinh, trang trí bằng những bông hoa socola. Lan bất ngờ, mắt rưng rưng. Cô không ngờ mẹ vẫn giữ thói quen tạo những bất ngờ dù giờ đây cô đã lớn.

Anh trai và em gái cũng xuất hiện, tay cầm những món quà tự làm. Nam đưa cho cô một cuốn sổ nhỏ, bên trong ghi những kỷ niệm từ ngày cô còn bé, kèm theo vài bức vẽ ngộ nghĩnh. Mai tặng Lan một chiếc vòng tay bằng hạt cườm tự xâu, khéo léo và đáng yêu. Lan nhìn mọi người, cảm giác ấm áp trào dâng. Những bất đồng nhỏ trước đây dường như tan biến hết.

Bữa trưa hôm ấy trở nên đặc biệt hơn. Cả gia đình cùng nhau trang trí bàn ăn với nến, hoa và một vài món ăn mà Lan yêu thích. Trong khi ăn, mọi người kể lại những kỷ niệm đáng nhớ với Lan, từ lần cô lần đầu tập nấu ăn đến những trò nghịch ngợm khi còn nhỏ. Lan vừa nghe vừa cười, vừa cảm thấy tim mình mềm ra vì tình cảm của mọi người.

Sau bữa ăn, Lan cùng mẹ và bà ngoại chuẩn bị trò chơi nhỏ cho gia đình. Họ chơi những trò đố vui, ghép hình và kể chuyện cười. Tiếng cười vang khắp căn nhà, làm không khí trở nên rộn rã, đầy hạnh phúc. Lan nhận ra rằng, những khoảnh khắc giản dị nhưng tràn đầy tình yêu thương chính là món quà quý giá nhất.

Khi chiều tà, cả gia đình ra vườn, thắp nến và hát mừng sinh nhật. Lan đứng giữa mọi người, nhìn ánh mắt trìu mến và nụ cười của cha mẹ, anh chị em, và bà ngoại. Cô cảm nhận rõ ràng rằng gia đình không chỉ là nơi để trở về, mà còn là nơi lưu giữ những kỷ niệm ấm áp, nơi tình thân được vun đắp từng ngày.

Trước khi đi ngủ, Lan ngồi bên cửa sổ, ngắm nhìn ánh trăng chiếu xuống sân vườn. Cô nhớ về ngày đầu tiên ở nhà mới, về bữa cơm lộn xộn nhưng đầy yêu thương, về những xung đột nhẹ nhàng với anh chị em. Mỗi khoảnh khắc đều trở thành những viên gạch xây nên ngôi nhà của tình thân. Lan mỉm cười, tự nhủ sẽ trân trọng từng ngày cùng gia đình, bởi chính những điều giản dị ấy làm cuộc sống trở nên ý nghĩa và trọn vẹn.


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×