Sáng hôm sau, Lan thức dậy sớm hơn mọi ngày. Bà ngoại gọi cô ra sân vườn, nơi những luống hoa và cây cảnh nhỏ được chăm sóc cẩn thận, ánh nắng chiếu qua tán lá tạo nên những mảng sáng lung linh. Lan tò mò bước ra, thấy bà đang ngồi trên chiếc ghế gỗ, tay cầm chiếc rổ đựng hạt giống.
“Lan à, hôm nay bà muốn kể cho con nghe về những truyền thống của gia đình mình,” bà nói, giọng dịu dàng nhưng nghiêm túc. Lan ngồi xuống bên cạnh, mắt chăm chú nhìn bà.
Bà ngoại kể về ông bà thời trẻ, về những ngày còn khó khăn nhưng vẫn cố gắng gìn giữ các giá trị gia đình: sự hiếu thuận, tôn trọng lẫn nhau và lòng biết ơn. Bà kể về những ngày giỗ tổ tiên, khi cả gia đình quây quần bên mâm cơm, thắp nén nhang, kể lại câu chuyện của từng người đã đi trước. Lan lắng nghe, từng câu từng chữ như thấm vào lòng cô, khiến cô nhận ra rằng truyền thống không chỉ là nghi lễ, mà là cách gia đình giữ gìn tình cảm, kết nối các thế hệ.
“Con biết không,” bà ngoại tiếp, “mọi việc nhỏ, như dọn dẹp nhà cửa, nấu một bữa cơm hay chăm sóc cây hoa, đều là cách để con thể hiện tình yêu thương với gia đình. Những việc ấy nhìn đơn giản, nhưng chứa đựng cả tấm lòng và trách nhiệm.” Lan gật đầu, cảm thấy tim mình ấm lên. Cô nhớ lại bữa cơm vụng về hôm trước, những lần giúp mẹ thái rau, rửa bát… Bỗng nhiên, mọi thứ trở nên ý nghĩa hơn, không còn chỉ là thử thách hay lỗi lầm nữa.
Bà ngoại chỉ cho Lan cách chuẩn bị mâm cúng tổ tiên, cách sắp xếp thức ăn, thắp nhang và cúi đầu thành kính. Lan cẩn thận làm theo, tay run run nhưng lòng đầy trân trọng. Cô nhận ra rằng, những nghi thức ấy không chỉ là hình thức, mà còn là cách kết nối mọi người, nhắc nhở từng thành viên về gốc rễ, về giá trị gia đình và lòng biết ơn.
Buổi chiều, bà ngoại dẫn Lan vào bếp, cùng nhau nấu những món ăn truyền thống. Trong lúc nấu, bà kể về từng món, về lý do vì sao món ấy quan trọng trong các dịp lễ, và những kỷ niệm liên quan. Lan vừa học cách nêm gia vị, vừa lắng nghe câu chuyện, cảm thấy mình như đang bước vào một thế giới vừa quen thuộc vừa sâu sắc.
Khi bữa cơm tối dọn lên bàn, Lan nhìn mọi người cùng nhau thưởng thức món ăn mà cô vừa học cách chuẩn bị. Trong ánh mắt cha mẹ, anh chị em và bà ngoại, cô thấy sự tự hào, yêu thương và niềm hạnh phúc giản dị. Lan hiểu rằng, truyền thống không chỉ là quá khứ, mà là cây cầu nối giữa các thế hệ, giúp tình thân luôn vững bền.
Trước khi đi ngủ, Lan ngồi bên cửa sổ, ngắm nhìn bầu trời đầy sao. Cô nhủ thầm sẽ giữ gìn những bài học của ông bà, trân trọng từng khoảnh khắc cùng gia đình, và luôn nhớ rằng tình yêu thương được vun đắp từ những điều giản dị nhưng sâu sắc nhất. Cô cảm thấy mình trưởng thành hơn một chút, không chỉ là cô bé vụng về trong bếp nữa, mà là một thành viên biết trân trọng và góp phần gìn giữ tình thân.