những mùa hoa nhà tôi

Chương 8: Ngày cuối tuần đi chợ


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sáng Chủ nhật, Lan thức dậy với cảm giác phấn khích. Hôm nay cả gia đình sẽ cùng nhau đi chợ. Đây không chỉ là một chuyến đi mua sắm thông thường, mà còn là dịp để Lan quan sát, học hỏi và trải nghiệm những khoảnh khắc đời thường cùng gia đình.

Khi ra khỏi nhà, bà ngoại cầm giỏ, mẹ cầm túi, còn Lan và anh chị em xách những túi nhỏ. Tiếng chim hót xen lẫn tiếng rao của người bán hàng tạo nên một bầu không khí sinh động. Lan ngửi thấy mùi hương của hoa tươi, rau củ, thịt cá và những món bánh nướng. Tất cả đều khiến cô thấy thật gần gũi và ấm áp.

Tại quầy rau củ, mẹ Lan chỉ cho cô cách chọn rau tươi: “Con nhìn lá, nếu lá xanh, không dập nát, thì mới ngon.” Lan thử chọn rau, tay hơi run nhưng vẫn háo hức. Bà ngoại đứng bên, vừa quan sát vừa dặn dò: “Chọn rau không khó, quan trọng là con học được cách chú ý và tỉ mỉ.” Lan cười khẽ, nhận ra rằng ngay cả những việc nhỏ nhặt cũng có thể trở thành bài học quý giá.

Anh trai Lan dẫn cô ra quầy trái cây, chỉ cách chọn trái ngọt, không bị dập. Em gái Lan chạy tới quầy bánh, mắt sáng lên khi nhìn thấy những chiếc bánh nhiều màu sắc. Lan giúp em gái chọn một vài chiếc bánh nhỏ, vừa mua vừa trò chuyện. Cả gia đình cùng nhau đi qua từng quầy hàng, vừa mua sắm vừa trò chuyện rôm rả. Tiếng cười, những câu hỏi, và cả những lời nhắc nhở nhẹ nhàng của cha mẹ khiến Lan cảm thấy bình yên lạ thường.

Trên đường về, Lan ôm giỏ trái cây nhỏ, cảm thấy tự hào vì hôm nay mình đã học được nhiều điều: biết cách chọn thực phẩm, biết quan sát và giúp đỡ người khác, và quan trọng nhất là học cách tận hưởng những khoảnh khắc giản dị bên gia đình. Cô nhận ra rằng, những chuyến đi như thế này không chỉ là việc mua sắm, mà còn là cơ hội để mọi người gần gũi, trò chuyện và hiểu nhau hơn.

Về đến nhà, mẹ Lan nhờ Lan sắp xếp rau củ và trái cây vào tủ. Trong lúc làm việc, Lan và anh chị em tiếp tục trò chuyện vui vẻ. Những câu chuyện nhỏ nhặt, những tràng cười bất chợt khiến cả căn nhà tràn ngập không khí ấm áp. Bà ngoại nhìn mọi người, mỉm cười: “Xem kìa, chỉ vài việc giản dị thôi mà cũng khiến cả nhà vui vẻ và gắn kết.”

Buổi chiều, Lan ngồi bên cửa sổ nhìn ra sân, ánh nắng chiếu qua tán lá tạo thành những vệt sáng lung linh. Cô nghĩ về chuyến đi chợ sáng nay, về những bài học giản dị nhưng ý nghĩa, về tiếng cười, ánh mắt trìu mến và bàn tay ấm áp của mọi người. Lan mỉm cười, biết rằng gia đình không chỉ là nơi che chở, mà còn là nơi mỗi khoảnh khắc đời thường đều trở thành kỷ niệm quý giá.

Lan tự nhủ sẽ ghi nhớ ngày hôm nay, trân trọng những điều giản dị, bởi chính những khoảnh khắc nhỏ bé ấy mới tạo nên hạnh phúc lớn lao trong cuộc sống. Cô cảm thấy mình may mắn khi được lớn lên trong một gia đình vừa ấm áp vừa gắn bó, nơi tình yêu thương hiện hữu qua từng cử chỉ, từng lời nói và cả những việc tưởng như bình thường nhất.


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×