Những Mùa Hoa Nở Muộn

Chương 1: Người đến cùng gió


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Trường cấp ba Gia Hòa nằm nép mình dưới hàng phượng đã bắt đầu trổ lửa đầu mùa. Sân trường rộn ràng với những tiếng cười nói, những bước chân vội vàng và cả những ánh mắt lặng lẽ trao nhau giữa tiếng chuông giờ ra chơi.

Lớp 10A3 đón một học sinh mới. Cậu tên là Lâm Kha. Một người ít nói, ánh mắt sâu như giấu cả bầu trời nhiều mây, và dáng đi thản nhiên như gió chiều. Cậu ngồi bàn cuối, sát cửa sổ – nơi ánh nắng nhẹ nhàng rọi qua tán cây.

An Nhiên, lớp phó học tập, là người đầu tiên bắt chuyện với cậu. Cô không phải người sôi nổi, nhưng có nét dịu dàng khó tả, như sương mai trên cành non.

"Bạn chuyển từ đâu đến vậy?"

"Từ Đà Lạt."

Chỉ hai chữ, ngắn gọn và dứt khoát. Nhưng không hiểu sao, câu nói ấy khiến An Nhiên thấy lòng mình chùng lại, như thể vừa nghe được mùi cỏ ướt trong một buổi chiều rất xa.

Những ngày sau, cô thường tìm cách để lại cho cậu vài thứ nhỏ – một viên kẹo bạc hà, một tờ ghi chú bài cẩn thận, hoặc lời nhắc học nhóm sau tiết Toán. Lâm Kha không nói cảm ơn, nhưng lần nào cũng nhận lấy. Rồi một hôm, trong ngăn bàn cô, là một tờ giấy gấp tư, với dòng chữ nghiêng nghiêng:

"Tớ thích những buổi chiều có mùi mực và tiếng ve. Cậu giống một phần nhỏ trong ký ức ấy."

An Nhiên đọc đi đọc lại, tim đập rối rít như sóng lăn tăn trong một hồ nước nhỏ.


Ở một góc lớp khác, Trúc Mai ngồi tựa lưng vào ghế, ánh mắt liếc về phía An Nhiên và Lâm Kha. Mai xinh đẹp, luôn là trung tâm mọi sự chú ý. Nhưng ánh mắt của Lâm Kha chưa từng dừng lại nơi cô – điều khiến Trúc Mai lần đầu cảm thấy bị lu mờ.

"Chơi thân ghê nhỉ," cô nói nhỏ với bạn cùng bàn, mắt vẫn không rời An Nhiên.

Một nụ cười nửa miệng xuất hiện. Gió ngoài sân bất chợt thổi mạnh, như khẽ hé một cánh cửa cho sóng gió bắt đầu lùa vào.

Tuổi mười sáu của An Nhiên tưởng như sẽ nhẹ nhàng như gió... nhưng rồi cũng chính gió lại mang theo thử thách đầu đời.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!