Sáng sớm, ánh nắng đầu thu len lỏi qua khung cửa sổ lớp học, chiếu lên những hàng ghế mới bóng loáng. An đứng trước cánh cổng trường cấp hai, lòng vừa hồi hộp vừa háo hức. Cảm giác này khác hẳn với những năm học trước: ngôi trường mới, bạn bè mới, thầy cô mới… tất cả đều khiến cô bé nhỏ nhắn này không khỏi bồi hồi.
Bước chân vào lớp, An thấy mọi thứ đều lạ lẫm. Những chiếc bàn ghế xếp ngay ngắn, bảng đen còn thơm mùi phấn mới, và nhất là những gương mặt lạ nhưng đầy tò mò của các bạn cùng lớp. Cô chọn một chỗ gần cửa sổ, vừa để dễ quan sát xung quanh, vừa để cảm thấy an toàn hơn.
Chưa kịp ổn định chỗ ngồi, cánh cửa lớp mở ra, và một cậu bạn có mái tóc hơi xoăn, ánh mắt sáng, bước vào. “Chào các bạn! Mình là Minh, năm nay học lớp này.” Tiếng nói trầm ấm, tự tin, khiến An không khỏi ngoái nhìn. Cậu ấy dừng lại, ánh mắt chạm vào An trong giây lát, rồi cười: “À, bạn mới à? Tên bạn là gì?”
“An… mình là An.” Giọng cô hơi nhỏ, nhưng cố tỏ ra tự tin. Minh gật đầu, nở nụ cười thân thiện. Lời chào đầu tiên tưởng chừng đơn giản ấy lại in sâu vào trí nhớ của An. Cô cảm giác tim mình đập nhanh hơn một nhịp, nhưng không rõ vì hồi hộp hay vì ấn tượng đặc biệt về cậu bạn này.
Cả buổi sáng trôi qua với những tiết học giới thiệu và làm quen. An chăm chú lắng nghe, ghi chép cẩn thận, nhưng tâm trí cô lại thỉnh thoảng bị phân tán bởi Minh – cậu bạn luôn mỉm cười và giơ tay phát biểu hăng hái. Dường như mọi việc đối với cậu đều thật dễ dàng, từ việc trả lời câu hỏi đến việc làm nhóm với các bạn.
Đến giờ ra chơi, An lúng túng cầm cuốn sách bước ra sân. Minh bất ngờ xuất hiện cạnh cô, giơ tay: “Cùng ra sân không? Mình chỉ cho bạn một vài góc thú vị quanh trường.” An gật đầu, hơi ngại ngùng nhưng vẫn mỉm cười. Dạo quanh sân trường, Minh giới thiệu các khu vực học tập, thư viện, cả những chỗ ngồi yên tĩnh mà ít ai biết. Giọng cậu vui tươi, cử chỉ thân thiện khiến An cảm thấy ấm áp, như thể mọi sự bỡ ngỡ ban đầu đang dần biến mất.
Trước khi vào lớp, An nhìn Minh lần cuối, trong lòng có chút rộn ràng lạ thường. Cô tự nhủ: “Có lẽ năm học này sẽ khác… một chút thú vị hơn.” Và từ khoảnh khắc đó, Minh trở thành một hình bóng khó quên trong những ngày đầu đầy bỡ ngỡ của cô.