nữ họa sĩ và thỏa thuận định mệnh

Chương 1: Cái Chạm Định Mệnh và Khoản Nợ


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Khung cảnh là một phòng trưng bày nghệ thuật đương đại, nơi ánh sáng tối giản làm nổi bật sự hỗn loạn của các tác phẩm. Đây là một buổi đấu giá bí mật, chỉ dành cho giới thượng lưu và những nhà sưu tầm có sở thích "táo bạo".

Thanh Yên, 25 tuổi, đứng trước một bức tranh trừu tượng của mình. Cô là một họa sĩ tài năng, nhưng đôi mắt cô chứa đựng sự mệt mỏi và tuyệt vọng. Cha cô qua đời đột ngột, để lại một khoản nợ khổng lồ mà cô phải gánh. Cô đến đây để bán tác phẩm cuối cùng của mình, hy vọng có thể trì hoãn sự sụp đổ.

Đám đông vây quanh tác phẩm của cô, nhưng Thanh Yên không quan tâm. Cô chỉ cảm thấy sự áp lực của những con số đè nặng.

Một bóng đen cao lớn và lạnh lùng xuất hiện. Đó là Lãnh Phong, 35 tuổi, ông trùm của phòng trưng bày nghệ thuật Hắc Ám và là CEO của một tập đoàn tài chính bí ẩn. Anh ta nổi tiếng với thú chơi nghệ thuật táo bạo, sẵn sàng chi hàng triệu đô la cho những tác phẩm kích thích nhất, và luôn kiểm soát mọi thứ xung quanh mình.

Lãnh Phong tiến lại gần Thanh Yên. Anh ta nhìn cô không phải như một người phụ nữ, mà như một tác phẩm nghệ thuật cần được sở hữu và kiểm soát.

"Tác phẩm của cô rất... sống động," giọng anh ta trầm và khàn, mang theo sự lạnh lùng của băng giá. "Nhưng tôi không hứng thú với nó."

Thanh Yên nhíu mày, cô cảm thấy bị xúc phạm. "Nếu anh không hứng thú, thưa ngài Lãnh, xin đừng làm phiền tôi."

Lãnh Phong mỉm cười, một nụ cười đầy sự chiếm hữu. "Tôi hứng thú với cô, Thanh Yên. Tôi đã mua lại toàn bộ khoản nợ của cô. Từ giờ, cô nợ tôi, không phải bằng tiền, mà bằng thứ quý giá hơn."

Thanh Yên bàng hoàng. Anh ta đã điều tra cô. Anh ta đã mua toàn bộ số phận của cô mà cô không hề hay biết.

"Anh muốn gì?" cô gằn giọng, cố giữ sự bình tĩnh.

"Tôi muốn cô trở thành 'nàng thơ sống' của tôi," Lãnh Phong nói. "Và cô phải phục tùng. Mọi thứ."

Điểm nhấn Gợi Cảm/Tình Dục

Gợi Cảm: Khoảnh khắc Lãnh Phong tiến lại gần Thanh Yên. Anh ta không chạm vào cô một cách thông thường. Anh ta đặt tay lên bức tranh, và Thanh Yên, bị thu hút một cách kỳ lạ, đặt tay mình lên cùng một vị trí. Đó là một cái chạm định mệnh lạnh lùng nhưng đầy kích thích, tạo ra một luồng điện giữa họ.

Lãnh Phong nhìn cô bằng ánh mắt chiếm hữu, dán chặt vào đôi môi cô. Anh ta thì thầm: "Khoản nợ này rất lớn. Và cái giá để trả... sẽ còn lớn hơn nhiều. Cô sẽ phải dâng hiến tất cả. Cả tài năng, lẫn linh hồn trần trụi của cô."

Sự thu hút nguy hiểm giữa người đàn ông quyền lực lạnh lùng và nữ họa sĩ tuyệt vọng đã được thiết lập. Thanh Yên cảm thấy sự kích thích và sợ hãi trộn lẫn, một sự cấm kỵ và phục tùng tiềm tàng.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×