nữ họa sĩ và thỏa thuận định mệnh

Chương 4: Kiểm Soát Trong Ánh Đèn Studio


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Cuộc sống của Thanh Yên tại biệt thự của Lãnh Phong xoay quanh sự phục tùng và công việc sáng tạo. Lãnh Phong kiểm soát nghiêm ngặt thời gian và công việc của cô. Anh ta biến studio nghệ thuật của mình thành một "Phòng học Phục tùng".

Lãnh Phong ra lệnh cho Thanh Yên vẽ một bức chân dung khỏa thân của chính cô. Anh ta không chỉ muốn cô vẽ, mà còn muốn cô vẽ trong trạng thái trần trụi hoàn toàn, dưới sự giám sát liên tục của anh ta.

"Tôi muốn cô phải thực sự cảm nhận được sự trần trụi và sự kiểm soát," Lãnh Phong nói, anh ta ngồi trên một chiếc ghế da, thong thả uống rượu, mắt không rời khỏi cô. "Chỉ khi cô từ bỏ mọi sự che đậy, cô mới có thể tạo ra nghệ thuật thuần khiết."

Thanh Yên, với sự giận dữ bị kìm nén, tập trung vào công việc. Cô cảm thấy bị xâm phạm, nhưng đồng thời, sự trần trụi và ánh mắt của anh ta lại vô tình kích thích dòng cảm hứng nghệ thuật. Cô vẽ với sự cuồng nhiệt và sự phản kháng, cố gắng biến nỗi nhục nhã thành kiệt tác.

Trong một buổi vẽ, Thanh Yên vô tình làm rơi cọ vẽ, cô cúi xuống nhặt. Lãnh Phong đột ngột đứng dậy.

"Không được rời mắt khỏi tác phẩm, Thanh Yên," giọng anh ta vang lên, lạnh lùng nhưng đầy khao khát. Anh ta tiến lại gần, đặt tay lên vai cô, buộc cô quay lại đối diện với khung tranh.

Anh ta không hài lòng với cách cô xử lý ánh sáng. Anh ta dùng tay mình, trực tiếp điều chỉnh tư thế của cô, khiến cơ thể họ chạm vào nhau một cách thân mật và đầy kiểm soát. Sự gần gũi này ngay lập tức phá vỡ ranh giới giữa nghệ thuật và khao khát.

Điểm nhấn Gợi Cảm/Tình Dục

Tình Dục: Cảnh NC hướng dẫn NN vẽ trong trạng thái trần trụi đã thiết lập mối quan hệ Chủ-Tớ ngay trong studio. Sự kiểm soát của anh ta không chỉ là nghệ thuật mà là sự chiếm đoạt thể xác.

Cảnh ân ái (18+ kích thích và bá đạo) diễn ra ngay trong studio, giữa lúc cô đang vẽ. Lãnh Phong không thể chờ đợi. Anh ta dồn cô vào khung tranh, dùng những bức tranh và cọ vẽ làm đạo cụ, nhấn mạnh sự xâm phạm và chiếm đoạt nghệ thuật của mình. Anh ta muốn cô biết rằng sự phục tùng của cô là tuyệt đối, và cô phải chấp nhận rằng nghệ thuật của cô, cơ thể cô, và cả tâm hồn cô đều thuộc về anh ta.

Lãnh Phong thì thầm vào tai cô: "Đây là cách tạo ra kiệt tác, Thanh Yên. Bằng sự phục tùng tuyệt đối, bằng cảm xúc thô bạo nhất. Khắc ghi điều này, Tài sản của tôi." Thanh Yên, dù cố gắng chống cự, nhưng sự bá đạo và sự chiếm hữu của anh ta đã đánh thức một phần trong cô, một phần khao khát được kiểm soát và được dâng hiến.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×