nữ họa sĩ và thỏa thuận định mệnh

Chương 5: Bữa Tiệc Của Kẻ Chiếm Đoạt


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Lãnh Phong quyết định đưa Thanh Yên tham dự một buổi tiệc xã giao bí mật, nơi anh ta gặp gỡ các đối tác và đối thủ. Đây không chỉ là một sự kiện kinh doanh, mà còn là một màn trình diễn quyền lực và sự chiếm hữu của Lãnh Phong.

Anh ta đích thân chọn trang phục cho Thanh Yên: một chiếc váy lụa đen, cắt xẻ táo bạo, gần như trong suốt dưới ánh đèn, nhấn mạnh sự phục tùng gợi cảm của cô. Trước khi đi, Lãnh Phong nhắc nhở cô về vai trò của mình.

"Đêm nay, cô là tác phẩm nghệ thuật đắt giá nhất của tôi," Lãnh Phong nói, ánh mắt anh ta dán chặt vào cô. "Cô phải hành xử như một vật trang sức hoàn hảo, gợi cảm và phục tùng. Cô không có ý kiến, chỉ có sự vâng lời."

Trong suốt buổi tiệc, Thanh Yên phải đứng bên cạnh Lãnh Phong, luôn giữ thái độ phục tùng. Cô cảm nhận được ánh mắt thèm khát và tò mò của mọi người, họ đều biết cô là "nàng thơ" bí mật của Lãnh Phong, người mà anh ta kiểm soát tuyệt đối.

Khi Lãnh Phong đang nói chuyện với một đối tác lớn, Trần Quân, người này cố tình nhìn Thanh Yên với vẻ đánh giá thô lỗ. Trần Quân hỏi một câu hỏi khiếm nhã về tác phẩm của cô.

Lãnh Phong không trả lời. Anh ta quay sang Thanh Yên.

"Nàng thơ của tôi có một quy tắc: cô ấy chỉ nói khi được tôi cho phép. Và cô ấy chỉ thể hiện sự phục tùng cho tôi," Lãnh Phong tuyên bố, giọng anh ta lạnh lùng và đầy thách thức.

Để chứng minh lời mình nói và khẳng định quyền sở hữu, Lãnh Phong bất ngờ kéo Thanh Yên vào lòng, chiếm đoạt đôi môi cô bằng một nụ hôn sâu, cuồng nhiệt ngay trước mặt mọi người.

Điểm nhấn Gợi Cảm/Tình Dục

Gợi Cảm: Trang phục táo bạo do NC chọn đã biến NN thành một "vật trang sức" gợi cảm và phục tùng.

Cảnh hôn chiếm hữu công khai là đỉnh điểm của chương này. Lãnh Phong hôn cô một cách bá đạo, không phải để thể hiện tình yêu, mà để tuyên bố quyền sở hữu tuyệt đối. Nụ hôn đó là một hình thức phục tùng ngoài xã hội – buộc cô phải đáp lại sự cuồng nhiệt của anh ta trước mặt các đối tác. Thanh Yên, dù ngượng ngùng và giận dữ, đã không thể cưỡng lại sự chiếm hữu cuồng nhiệt đó.

Lãnh Phong buông cô ra, nhìn thẳng vào mắt đối tác: "Đây là cách cô ấy phục tùng tôi. Cô ấy là của tôi. Không ai được phép chạm vào, hay thậm chí nghĩ đến việc chạm vào cô ấy, ngoại trừ tôi." Sự tự nguyện phục tùng của Thanh Yên (dưới sức ép của hợp đồng) trong bối cảnh công khai đã thiết lập một ranh giới rõ ràng về sự chiếm hữu của Lãnh Phong.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×