nữ thần tí hon và ánh trăng lạnh lùng

Chương 2: Thế Giới Cấm Kỵ và Bát Mì Gói


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

San San bắt đầu công việc với vai trò thư ký riêng của Lãnh Kiệt. Cô nhanh chóng chứng minh được năng lực làm việc vượt trội, xử lý mọi giấy tờ một cách hoàn hảo, nhưng vẫn giữ vững vẻ ngoài giản dị và có phần khắc khổ. Lãnh Kiệt, luôn bị ám ảnh bởi sự giả tạo, thường xuyên ra những mệnh lệnh ngầm nhằm kiểm tra đời sống cá nhân của cô.

Anh ta thường yêu cầu cô ở lại làm việc muộn, sau đó cố tình đề nghị cô ăn tối cùng anh ta trong phòng làm việc. Đây chính là cơ hội để San San củng cố vai diễn. Cô luôn mang theo một chiếc hộp đựng đồ ăn đơn giản: thường là một gói mì tôm ăn liền, hoặc bánh mì cũ mua giảm giá.

"Cô không ngại khó khăn à?" Lãnh Kiệt hỏi trong một lần thấy cô đang ăn mì gói nóng hổi, bốc hơi nghi ngút, giữa văn phòng sang trọng.

"Thưa Ngài Lãnh Kiệt, đây là món tôi thích nhất. Nó đơn giản và tiện lợi," San San đáp, cố ý nở một nụ cười khổ sở nhưng kiên cường.

Lãnh Kiệt nhìn bát mì, rồi nhìn sang bữa tối sang trọng của mình, cảm thấy một sự khó chịu không tên. Anh ta bắt đầu thương cảm cho sự "nghèo khó" nhưng lại mạnh mẽ của cô. Anh ta ra lệnh cho thư ký phụ phải đảm bảo rằng San San được cung cấp đầy đủ thức ăn, nhưng San San khéo léo từ chối, giải thích rằng cô không muốn tốn kém tiền công ty.

Cuộc sống hai mặt của San San ngày càng khó khăn. Mỗi tối, cô phải vội vã về biệt thự của mình, thay quần áo sang trọng, lái siêu xe đi họp cổ đông bí mật cho tập đoàn Phượng Hoàng, sau đó lại phải quay về căn hộ thuê (giả) để ngủ sớm, đảm bảo sáng hôm sau lại là cô thư ký nghèo khó, tự lập. Cô thường xuyên phải ngủ gục trên bàn làm việc do kiệt sức.

Điểm nhấn Tình Cảm/Gợi Cảm

Một đêm làm việc muộn, San San ngủ gục trên chiếc bàn phụ trong phòng Lãnh Kiệt. Lãnh Kiệt đang xem xét tài liệu, khi ngước lên, anh thấy cô đang ngủ say, mái tóc tết đã buông lỏng, vài sợi tóc rủ xuống che đi cặp kính gọng dày.

Khoảnh khắc Gợi Cảm: Lãnh Kiệt tiến lại gần, gỡ nhẹ cặp kính ra. Gương mặt mộc của San San hiện ra, thanh tú, tinh tế và đẹp hơn rất nhiều so với vẻ ngoài cô cố tình tạo ra. Anh ta đưa tay ra, định chạm vào gò má cô, nhưng lại dừng lại. Anh ta cảm nhận được một khao khát mãnh liệt muốn chăm sóc, muốn bảo vệ cô gái yếu ớt này. Anh ta không thể hiểu tại sao một người đàn ông lạnh lùng như mình lại có cảm xúc này. Anh ta lặng lẽ đắp áo khoác của mình lên người cô và rời khỏi phòng.

Tình Cảm: Sự thương cảm và bảo vệ vô thức của Lãnh Kiệt đã nảy sinh, phá vỡ lớp băng lạnh lùng của anh ta. Anh ta đang bị thu hút bởi sự chân thật (giả tạo) và vẻ đẹp tiềm ẩn của cô.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×