Thời tiết chuyển lạnh đột ngột, báo hiệu mùa đông sắp đến. San San biết đây là cơ hội tốt để củng cố thêm hình tượng "nghèo khó" của mình. Cô cố tình mặc một chiếc áo khoác mỏng manh, cũ kỹ, thậm chí có vài chỗ đã sờn rách, giữa tiết trời se lạnh. Cô thường xuyên xoa tay và rụt vai lại khi đi trong hành lang máy lạnh của công ty.
Lãnh Kiệt, vốn nhạy cảm với sự lạnh lùng và luôn chú ý đến môi trường xung quanh, nhanh chóng nhận ra sự "khổ sở" này. Anh ta cảm thấy vô cùng khó chịu. Anh ta không thể chịu được cảnh cô thư ký thông minh, kiên cường của mình phải chịu đựng sự thiếu thốn.
Anh ta lập tức gọi thư ký phụ, yêu cầu cô ấy mua một chiếc áo khoác hàng hiệu, ấm áp nhất và bảo cô ấy tặng cho San San, nói rằng đó là quà của công ty.
San San biết đó là ý của Lãnh Kiệt, nhưng để giữ vai diễn, cô kiên quyết từ chối. "Thưa Ngài, tôi không cần. Áo khoác này vẫn dùng tốt. Tôi không muốn lãng phí tiền của công ty," cô đáp.
Sự từ chối này khiến Lãnh Kiệt bực tức. Anh ta cảm thấy cô đang chống đối sự quan tâm của anh ta.
Cuối cùng, không chịu đựng được nữa, Lãnh Kiệt gọi San San vào phòng.
"Cô vào đây," Lãnh Kiệt nói, giọng anh ta cứng nhắc nhưng có chút gượng gạo. Anh ta ném chiếc áo khoác lông cừu màu be sang trọng lên bàn. "Đây là mệnh lệnh. Cô phải mặc nó. Nhiệt độ cơ thể của cô thấp ảnh hưởng đến hiệu suất làm việc."
San San biết cô đã chiến thắng trong ván này. Cô bước lại gần chiếc bàn.
"Cảm ơn Ngài Lãnh Kiệt. Nhưng tôi không thể nhận một món quà đắt tiền như thế này," cô nói, cố tình dùng ánh mắt biết ơn nhưng đầy tự trọng.
Lãnh Kiệt đứng dậy, bước đến gần cô, khoảng cách giữa họ chỉ còn vài xăng-ti-mét. Ánh mắt anh ta khóa chặt lấy cô, đầy sự giằng co.
"Mặc nó, hoặc tôi sẽ sa thải cô vì không nghe lệnh cấp trên," anh ta gằn giọng, nhưng ẩn sâu trong đó là một lời cầu xin yếu ớt.
San San biết đây là ranh giới cuối cùng của anh ta. Cô nhẹ nhàng nhận lấy chiếc áo. "Vâng, thưa Ngài."
Điểm nhấn Tình Cảm/Gợi Cảm
Khoảnh khắc Gợi Cảm: Khi San San nhận chiếc áo khoác, Lãnh Kiệt không rời mắt khỏi cô. Anh ta đưa tay lên, nhẹ nhàng vuốt ve phần cổ của chiếc áo. Đó là một cử chỉ vô cùng dịu dàng, nhưng lại được che đậy dưới mệnh lệnh độc đoán. San San nhận ra sự quan tâm và khao khát được chăm sóc của anh ta. Cô tiến lại gần hơn, để hơi thở ấm áp của cô chạm nhẹ vào cổ anh. Khoảnh khắc ấy, sự lạnh lùng của CEO Lãnh Kiệt gần như tan chảy, anh ta nhanh chóng lùi lại, nhưng ánh mắt anh ta đã tố cáo cảm xúc thật.
Tình Cảm: Lãnh Kiệt đã phá vỡ một nguyên tắc để thể hiện sự quan tâm, đánh dấu sự khởi đầu của tình cảm thật dành cho San San.