nữ thần tí hon và ánh trăng lạnh lùng

Chương 4: Căn Bệnh Giả và Sự Chăm Sóc


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Việc Lãnh Kiệt buộc San San nhận chiếc áo khoác đắt tiền đã đánh dấu một bước ngoặt. Anh ta bắt đầu để lộ sự quan tâm nhỏ nhưng thường xuyên, như đảm bảo trà của cô luôn ấm hoặc cô được nghỉ trưa đầy đủ. San San nhận thấy sự thay đổi và quyết định đẩy nhanh tiến trình bằng một kịch bản mới: Căn bệnh giả.

Một buổi sáng, San San bước vào văn phòng với vẻ mặt nhợt nhạt, ho liên tục và liên tục xin lỗi vì sự bất tiện cô gây ra. Lãnh Kiệt, vốn ám ảnh với hiệu suất làm việc, đã nổi giận vì cô vẫn cố gắng đến công ty trong tình trạng đó.

"Cô đang làm gì ở đây? Về nhà ngay lập tức!" Lãnh Kiệt ra lệnh, giọng anh ta chứa đầy sự bực bội (nhưng thực chất là sự lo lắng).

"Thưa Ngài, tôi không muốn nghỉ. Tôi cần tiền," San San đáp, cố gắng nói bằng giọng thều thào và run rẩy. Lời nói này đánh trúng vào nỗi sợ hãi của Lãnh Kiệt về sự nghèo khó và sự kiên cường của cô.

Lãnh Kiệt hoàn toàn hoảng loạn. Anh ta lập tức hủy bỏ cuộc họp quan trọng, đích thân lái xe đưa San San về căn hộ thuê nhỏ (giả) của cô. Căn hộ tồi tàn, ẩm thấp mà San San đã thuê để phục vụ cho vai diễn càng làm tăng thêm sự thương cảm trong lòng Lãnh Kiệt.

Anh ta bước vào, căn phòng nhỏ bé và đơn giản đến mức khiến anh cảm thấy nghẹt thở. Lãnh Kiệt đưa San San vào giường, cẩn thận đắp chăn cho cô, rồi chạy đi mua thuốc và chuẩn bị cháo. Lần đầu tiên trong đời, CEO của Tập đoàn Ánh Trăng phải tự tay nấu một món gì đó.

Trong lúc Lãnh Kiệt đang ở bếp, San San, nằm trên giường, cố ý lẩm bẩm trong cơn mê (giả) về một quyển sách triết học bằng tiếng Pháp trôi chảy. Cô làm vậy để thăm dò phản ứng của anh, đẩy sự nghi ngờ của anh lên cao hơn.

Khi Lãnh Kiệt mang cháo vào, anh ta nhìn cô với ánh mắt khó hiểu. "Cô vừa nói gì bằng tiếng Pháp?"

San San lập tức mở mắt, giả vờ tỉnh dậy. "Tiếng Pháp ư? Tôi không biết tiếng Pháp, Ngài Lãnh Kiệt. Chắc tôi đang mê sảng..." cô đáp, giọng đầy ngây thơ. Lãnh Kiệt không hỏi thêm, nhưng sự nghi ngờ về trình độ học vấn của cô đã được gieo vào tâm trí anh ta.

Điểm nhấn Tình Cảm/Gợi Cảm

Khoảnh khắc Gợi Cảm: Khi Lãnh Kiệt đút cháo cho San San, khoảng cách giữa họ gần hơn bao giờ hết. Anh ta ngồi trên mép giường, tay nâng bát cháo, hơi thở ấm áp phả vào trán cô. San San giả vờ yếu ớt, cô nắm lấy tay anh để giữ thăng bằng. Cái nắm tay đó, yếu ớt và dựa dẫm, đã làm tan chảy sự phòng thủ của Lãnh Kiệt. Anh ta cảm thấy trách nhiệm và sự gắn kết mạnh mẽ. Anh cúi xuống, chạm nhẹ môi mình lên trán cô để kiểm tra nhiệt độ. Khoảnh khắc tiếp xúc thân mật, đầy lo lắng này, đã chứng tỏ anh ta không chỉ là sếp mà là người đàn ông đang bị cảm xúc chi phối.

Tình Cảm: Sự lo lắng và chăm sóc cá nhân đã xóa nhòa ranh giới sếp-thư ký. Lãnh Kiệt đã thực sự mở lòng với sự "ngây thơ" và "khổ sở" (giả tạo) của cô.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×