nữ thợ săn tiền thưởng và mục tiêu cuối cùng

Chương 4: Kẻ Nắm Giữ Sinh Mạng


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sáng hôm sau, sau đêm thân mật đầy nguy hiểm, Hạ San trở về văn phòng. Cô cố gắng sắp xếp lại suy nghĩ. Cô đã thất bại trong việc tìm điểm yếu vật lý của Phong Lãng, và cô đã để lộ sự hấp dẫn của mình đối với hắn.

Khoảng giữa trưa, Phong Lãng gọi cô đến văn phòng riêng. Lần này, không có sự quyến rũ giả tạo. Không khí căng thẳng và lạnh lẽo như một phòng tra tấn.

Phong Lãng đặt một tập hồ sơ dày lên bàn, trượt nó về phía cô.

"Cô vẫn giữ vai diễn cố vấn nghệ thuật, Hạ San?" Phong Lãng hỏi, giọng hắn hoàn toàn không có cảm xúc. "Tôi thấy vai diễn đó đã quá nhàm chán rồi."

Hạ San mở tập hồ sơ. Bên trong là toàn bộ thông tin về cô: Hồ sơ chi tiết của cô tại Hắc Ảnh, tên thật, các nhiệm vụ ám sát trước đây, thậm chí cả ảnh chụp cô trong bộ đồ sát thủ. Tập hồ sơ kết thúc bằng một bức ảnh cận cảnh về viên nang chất độc được cấy dưới móng tay cô, thứ cô đã cố gắng sử dụng đêm qua.

Hạ San cảm thấy máu trong người cô như đông lại. Hắn biết tất cả. Hắn biết cô là ai, hắn biết nhiệm vụ của cô, và hắn biết chính xác vũ khí cô mang theo.

"Anh... đã biết từ bao giờ?" Hạ San gằn giọng, sự lạnh lùng của cô tan biến, thay bằng sự giận dữ và sợ hãi.

"Từ giây phút cô bước vào buổi triển lãm," Phong Lãng đáp, nhếch môi. "Hắc Ảnh nghĩ rằng một người phụ nữ xinh đẹp sẽ dễ dàng qua mắt tôi. Họ đã sai. Tôi không cần tin cô; tôi cần biết cô muốn gì. Và cô muốn Mười triệu đô."

Hắn đứng dậy, đi vòng quanh bàn và dừng lại phía sau cô. Bàn tay hắn đặt lên vai cô, một cái chạm đầy quyền lực.

"Cô đã đặt cược mạng sống của mình cho hợp đồng này. Nhưng tôi đã đặt cược mạng sống của tôi vào cô," Phong Lãng thì thầm. "Tôi biết cô sẽ cố ám sát tôi. Cô đã có cơ hội đêm qua. Nhưng cô đã quá hấp tấp, quá tò mò. Và cô đã để lộ... sự khao khát."

Hắn cúi xuống tai cô. "Nếu tôi muốn cô chết, tôi đã làm điều đó ngay khi cô ký hợp đồng. Nhưng tôi lại có hứng thú với cô, Hạ San. Sự nguy hiểm của cô kích thích tôi."

Phong Lãng trượt tay xuống cổ cô, dừng lại ở mạch đập. Hắn đang giữ sinh mạng cô trong tay mình, và Hạ San biết cô hoàn toàn không thể chống cự.

"Tôi là một Quỷ Đế, Hạ San. Tôi luôn thích sở hữu những thứ mà người khác khao khát. Cô là con át chủ bài của Hắc Ảnh. Bây giờ, cô là của tôi."

Hạ San quay đầu lại, cố gắng giữ lại chút kiêu hãnh cuối cùng. "Anh nghĩ anh có thể kiểm soát tôi sao? Tôi là sát thủ. Tôi sẽ giết anh."

Phong Lãng cười khẩy. "Cô không thể. Bởi vì bây giờ, mạng sống của cô không phải nằm trong tay cô, mà nằm trong tay tôi. Cô rời khỏi đây, tổ chức Hắc Ảnh sẽ biết cô thất bại, và cô sẽ bị truy sát. Ở lại đây, ít nhất cô còn có cơ hội sống sót... và tiếp tục trò chơi này."

Hắn lùi lại, nhìn cô bằng ánh mắt thăm dò. "Trò chơi tiếp theo là Thử Thách Lòng Trung Thành. Tôi cần cô làm một nhiệm vụ cho tôi. Một nhiệm vụ nguy hiểm, nơi cô phải chứng minh rằng, cô là Thợ Săn của tôi, chứ không phải của bọn chúng."

"Và nếu tôi từ chối?" Hạ San hỏi, cô biết câu trả lời.

"Nếu cô từ chối," Phong Lãng nói, ánh mắt hắn lạnh lùng tàn nhẫn, "Tôi sẽ gửi hồ sơ này cho Hắc Ảnh và cho chúng biết, cô là một đặc vụ hai mang thất bại. Cô sẽ chết dưới tay những người đã thuê cô."

Hạ San nhắm mắt lại. Cô đã bị dồn vào chân tường. Cô không thể trở về Hắc Ảnh, và cô không thể giết hắn. Cô chỉ còn một lựa chọn: trở thành vũ khí của hắn, trong khi vẫn chờ đợi cơ hội ám sát.

"Tôi sẽ làm," Hạ San chấp nhận. "Nhưng tôi chỉ làm vì Mười triệu đô. Đừng nghĩ rằng tôi sẽ trung thành với anh."

"Mười triệu đô sẽ là của cô," Phong Lãng đáp, hắn lại tiến đến gần, bàn tay hắn nâng cằm cô lên. "Nhưng trước tiên, cô phải hoàn thành giao dịch cấm kỵ của chúng ta. Tôi cần một minh chứng. Minh chứng rằng cô đã thuộc về tôi."

Hắn kéo cô lại. Nụ hôn này không phải là sự thăm dò, mà là sự đóng dấu quyền sở hữu đầy nguy hiểm, là lời tuyên bố cô đã chính thức bị biến thành Kẻ Nắm Giữ Sinh Mạng của chính mình.


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×