nữ tử nghịch thiên – trở thành phi tần của hoàng tử bí ẩn

Chương 9: Bước ngoặt sinh tử


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Đêm tối bao trùm toàn bộ cung điện, ánh trăng chiếu xuyên qua ô cửa sổ, tạo những vệt sáng lạnh lẽo trên sàn đá. Nguyệt đứng trong phòng riêng, tim đập mạnh từng nhịp, tay vẫn cầm mảnh giấy cảnh báo từ người hầu. Nội dung vỏn vẹn nhưng đủ khiến cô lạnh sống lưng: “Ngươi sẽ phải trả giá cho sự tự tin. Đêm nay, sinh tử sẽ quyết định.”

Cô biết, phi tần đỏ nhạt chưa bao giờ từ bỏ. Hôm nay sẽ là thử thách quyết định, nơi mà mọi sự khôn ngoan, can đảm và sự tin tưởng vào hoàng tử đều bị đặt lên mức tối đa. Nguyệt hít một hơi thật sâu, cố gắng giữ bình tĩnh, từng bước đi nhẹ nhàng ra hành lang.

Không khí trong cung đặc quánh, bóng tối len lỏi khắp nơi. Mỗi hành lang, mỗi cánh cửa, mỗi bóng dáng đều có thể là bẫy. Nguyệt lặng lẽ quan sát, mắt dõi theo từng chuyển động, tai lắng nghe từng âm thanh dù là nhỏ nhất. Cô biết rằng, hôm nay không chỉ là thử thách kỹ năng, mà còn là cuộc chiến sinh tử thực sự.

Khi Nguyệt tiến đến sân chính, cảnh tượng khiến cô thót tim. Phi tần đỏ nhạt đứng giữa sân, bao quanh bởi những vật dụng nguy hiểm được bố trí tinh vi: nến, bình trà, và những tấm vải dễ bén lửa. Nụ cười mỉa mai của cô ta như dao sắc cắt qua không khí: “Ngươi nghĩ hôm qua là thử thách khó nhất sao? Đêm nay, sinh tử sẽ quyết định.”

Nguyệt hít mạnh, ánh mắt kiên định. Cô bước tới, từng bước chắc chắn, mắt không rời phi tần đỏ nhạt. Mỗi bước đi như nhịp trống báo hiệu cuộc chiến sinh tử sắp diễn ra.

Bất ngờ, phi tần đỏ nhạt tung chiêu. Một tấm vải dài bén lửa rơi xuống ngay phía trước Nguyệt, khói bốc lên cuộn tròn, khiến mọi thứ trở nên hỗn loạn. Nguyệt vội né tránh, nhảy sang bên, lòng thót tim. Ngọn lửa bén vào một bình trà gần đó, tạo thành một đám cháy nhỏ, tiếng la hét vang lên khắp sân.

Hoàng tử xuất hiện kịp thời, lao nhanh như cơn gió, tay nắm chặt tay Nguyệt kéo ra khỏi khu vực nguy hiểm. Ánh mắt anh sắc như dao, giọng trầm: “Ngươi ổn chứ? Không được phép sơ hở lần nữa!” Nguyệt hít một hơi sâu, cảm nhận hơi ấm và sự bảo vệ từ anh. Cô biết, khoảnh khắc này không chỉ là bảo vệ, mà còn là bộc lộ tình cảm mạnh mẽ của hoàng tử.

Phi tần đỏ nhạt hậm hực, không ngờ kế hoạch của mình bị phát hiện kịp thời. Cô ta rút nhanh một lưỡi dao nhỏ từ tay cung nữ, định tạo ra nguy hiểm trực tiếp cho Nguyệt. Nguyệt thoáng nhận ra, nhưng chưa kịp phản ứng, bóng người lao tới từ phía sau. Hoàng tử lập tức chắn trước Nguyệt, ánh mắt tràn đầy uy quyền và tức giận: “Đủ rồi! Ngươi không được làm hại cô ấy!”

Chiếc dao văng ra xa, phi tần đỏ nhạt giật mình, lùi lại vài bước. Hoàng tử tiến đến gần Nguyệt, tay vẫn nắm chặt tay cô, giọng trầm nhưng tràn đầy cảm xúc: “Ngươi không cần phải đối mặt một mình. Ta sẽ luôn đứng bên cạnh.” Nguyệt đỏ mặt, tim đập nhanh, cảm giác vừa sợ vừa an toàn len lỏi trong lòng.

Nhưng âm mưu chưa kết thúc. Phi tần đỏ nhạt hạ quyết tâm, lùi lại trong bóng tối, chuẩn bị tung chiêu cuối cùng: một loạt nến được đặt quanh sân, sắp xếp tinh vi để khi châm lửa, toàn bộ khu vực sẽ bùng cháy. Nguyệt nhận ra mối nguy hiểm, tim đập mạnh. Đây là lần đầu tiên cô phải đối mặt trực tiếp với một âm mưu sinh tử mà không thể phản ứng chậm trễ.

Hoàng tử lập tức hành động, cắt ngang đường phi tần đỏ nhạt, ánh mắt như lửa cháy: “Ngươi muốn đe dọa cô ấy sao? Ngươi sẽ chịu hậu quả.” Nói xong, anh lao nhanh, dùng tay kéo Nguyệt ra khỏi trung tâm sân, đồng thời dập tắt những ngọn lửa bén vào gần chỗ cô đứng. Ánh mắt anh sắc lạnh, toàn thân tràn đầy uy quyền, như một chiến binh không thể bị khuất phục.

Nguyệt đứng bên cạnh, tim đập nhanh, cảm nhận sự bình tĩnh dần trở lại. Cô biết, nhờ sự can đảm và sự bảo vệ của hoàng tử, mình đã vượt qua một thử thách sinh tử đỉnh điểm. Nhưng ánh mắt cô không rời phi tần đỏ nhạt, cảnh giác cao độ. Cô nhận ra rằng, âm mưu còn nhiều tầng lớp, và hôm nay chỉ là phần mở đầu của một trận chiến dài.

Khoảnh khắc yên lặng hiếm hoi, hoàng tử nhìn Nguyệt, giọng trầm mà đầy ấm áp: “Ngươi đã chứng minh bản lĩnh và trí tuệ. Ta sẽ không để ai làm hại ngươi. Trong mọi thử thách, sự bình tĩnh và can đảm sẽ dẫn đường cho ngươi.” Nguyệt đỏ mặt, tim đập loạn nhịp. Lần đầu tiên, cô cảm nhận rõ ràng tình cảm sâu sắc mà hoàng tử dành cho mình.

Tuy nhiên, bóng tối không cho phép sự bình yên kéo dài. Một tiếng thì thầm lạnh lùng vang lên từ xa: “Đêm nay chỉ là khởi đầu… ngày mai, mọi thứ sẽ thay đổi mãi mãi…” Nguyệt giật mình, tim đập mạnh. Trước mắt cô là một màn đêm dày đặc âm mưu, nơi mà sinh tử, tình cảm và quyền lực giao thoa, tạo nên những biến cố chưa từng có trong cung điện.

Hoàng tử đứng bên cô, ánh mắt nghiêm nghị nhưng tràn đầy quyết tâm: “Ngươi không phải đối mặt một mình. Ta sẽ cùng ngươi chiến đấu, bất kể mưu mô nào, bất kể nguy hiểm nào.” Nguyệt nhìn vào ánh mắt anh, cảm giác an toàn và ấm áp tràn ngập. Cô biết, khoảnh khắc này đánh dấu bước ngoặt quan trọng trong mối quan hệ giữa họ, đồng thời mở ra một chương mới đầy thử thách trong cung điện.

Khi ánh trăng chiếu xuyên qua ô cửa sổ, phản chiếu trên khuôn mặt Nguyệt, ánh sáng ấy như một lời hứa với chính bản thân: bất kể âm mưu nào, nguy hiểm nào, cô sẽ vượt qua và không bao giờ lùi bước. Nhưng từ bóng tối xa xăm, những hình bóng bí ẩn vẫn dõi theo, và âm mưu tiếp theo đang chờ được hé lộ…

Sự căng thẳng trong cung điện chưa bao giờ lớn đến thế. Âm mưu, tình cảm và quyền lực chồng chất, tạo nên bước ngoặt lớn trong cuộc sống của Nguyệt và hoàng tử. Một trận chiến mới đang mở ra, nơi sinh tử và trái tim sẽ giao thoa, để lại những dấu ấn không thể quên trong lịch sử cung điện.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×