Núi Cấm sừng sững giữa rừng già, trông như một sinh vật khổng lồ ngủ say giữa sương mù. Từ chân núi đến đỉnh, từng gốc cây xù xì, từng bụi lau sậy đều che giấu bí mật mà thiên nhiên cùng con người không ai dám động tới. Trần Huy – thanh tra cảnh sát kỳ cựu, nổi tiếng với khả năng phá án lạnh lùng và nhạy bén – vừa nhận được điện thoại báo tin về một vụ mất tích kỳ lạ. Một học sinh đại học biến mất không dấu vết gần chân núi, và người cuối cùng thấy nạn nhân nói rằng cậu ta hướng lên Núi Cấm, như thể bị một sức lực vô hình dẫn đường.
Huy lái chiếc xe jeep cũ lên con đường đất ngoằn ngoèo. Mỗi khúc cua đều như một thử thách tâm lý, sương mù dày đặc khiến tầm nhìn chỉ vài mét. Lốp xe nghiền nát lớp lá khô, tiếng xào xạc vang vọng, như tiếng thì thầm cảnh báo của rừng già. Anh quan sát kỹ mọi dấu hiệu trên mặt đường: vết chân lốp xe khác thường, những vết bùn loang lổ, những cành cây bị gãy vương vãi, tất cả như những manh mối im lặng dẫn tới điều kinh hoàng.
Khi dừng xe gần chân núi, Huy nhấc ba lô, hít sâu, cảm nhận rõ rệt luồng khí lạnh từ rừng núi, khiến da gà nổi lên từng đợt. Anh mở bản báo cáo, nhìn kỹ danh sách các vụ mất tích gần đây: không có dấu vết bạo lực rõ ràng, không có dấu hiệu vật dụng bị cướp, chỉ còn lại quần áo lem bùn, móng tay trầy xước, mùi tanh của máu khô thoang thoảng trên những bụi cây. Tất cả đều như thông điệp mà hung thủ để lại, thách thức bất kỳ ai dám tiến vào.
Anh bắt đầu đi bộ vào rừng, từng bước chân cẩn trọng, mắt dán vào mặt đất, đồng thời quan sát bầu trời mờ mịt. Sương mù dày đặc làm mọi thứ xung quanh trở nên mờ ảo; bóng cây đổ dài, xoắn vào nhau như những bàn tay vô hình vươn ra từ bóng tối, làm nhịp tim Huy đập nhanh hơn. Một vài tiếng động nhỏ vang lên từ phía sau: lá xào xạc, một con chim bay vụt qua, hay chỉ là tưởng tượng? Anh dừng lại, nhường cho tâm trí phân tích.
Bất ngờ, một tiếng rên khẽ vang lên, không lớn nhưng đủ khiến Huy giật mình. Anh quét ánh sáng pin quanh, nhưng chỉ thấy những bóng cây nghiêng nghiêng, những cành lá rung động theo gió, không một hình dạng cụ thể. Huy biết rằng, ở Núi Cấm, bất cứ âm thanh nhỏ nhất cũng có thể là dấu hiệu của hung thủ hoặc nạn nhân đang cần cứu giúp.
Đi sâu hơn, Huy đến gần một ngôi làng hoang, nằm khuất trong lòng rừng, mái nhà sập xệ, tường rêu phủ, cánh cửa mục kêu cót két theo từng cơn gió. Những dấu hiệu bỏ hoang nhiều năm khiến nơi này vừa yên tĩnh vừa đáng sợ: cửa sổ vỡ, mảnh gạch rơi vương vãi, những mảnh quần áo cũ rách nát vương trên nền đất, tất cả đều như bảo chứng cho những bí mật tăm tối mà Núi Cấm che giấu.
Huy tiến vào ngôi làng, bước chân vang lên âm vang rợn người trong các con hẻm nhỏ. Anh soi kỹ từng bức tường, từng căn nhà bỏ hoang, ghi chú tất cả những dấu vết: vết bùn nhão, dấu móng tay trầy xước trên cánh cửa, những ký hiệu mờ bằng than trên tường, tất cả đều là manh mối dẫn đến vụ án kinh hoàng hơn nhiều so với những gì báo cáo nêu.
Một luồng gió lạnh thổi qua, cuốn theo tiếng rít khẽ như tiếng thét bị nhốt từ lâu, và Huy biết rằng: vụ án này không chỉ là một vụ mất tích bình thường. Một thế lực tàn bạo, tinh vi và man rợ đang ẩn náu trong bóng tối, và mỗi bước đi của anh trên Núi Cấm đều là bước tiến vào một mê cung kinh hoàng chưa ai từng trải qua.
Huy hít sâu, nhấc súng cảnh sát ra, ánh mắt dán vào bóng tối trước mặt. Anh biết rằng: bóng tối của Núi Cấm không chỉ che giấu rừng núi mà còn che giấu sự điên rồ, man rợ và cái chết, và anh phải đối mặt trực tiếp nếu muốn giải mã tất cả.