nước cờ nguy hiểm của người chồng hoàn hảo

Chương 3: Bí Mật Của Bảo An


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Căn biệt thự đã trở thành một chiến trường tâm lý im lặng.

Lâm Hoàng không còn chỉ phòng vệ, anh đang phản công bằng sự cảnh giác tuyệt đối.

Một buổi chiều, Lâm Hoàng về nhà sớm hơn thường lệ.

Anh thấy Thảo Nguyên đang loay hoay trong phòng khách.

Cô đứng trước chiếc tủ kính trưng bày tài liệu cá nhân của Bảo An.

Khuôn mặt cô em vợ không còn vẻ ngây thơ, mà lộ rõ sự tò mò và tham vọng lạnh lùng.

Nghe thấy tiếng bước chân của Lâm Hoàng, Thảo Nguyên giật mình quay lại.

Cô ôm khư khư một xấp tài liệu mỏng vào ngực.

"Anh rể! Anh về sớm thế," cô cười gượng gạo.

"Em chỉ đang tìm mấy cuốn sách cũ của chị Bảo An thôi ạ."

Lâm Hoàng bước đến gần, ánh mắt anh sắc như dao.

"Cuốn sách nào cần phải tìm trong tủ tài liệu cá nhân của vợ tôi, Thảo Nguyên?"

Giọng anh trầm và đầy uy quyền.

Thảo Nguyên cứng họng.

Lâm Hoàng đưa tay ra, một cử chỉ đơn giản nhưng đầy cưỡng chế.

"Đưa cho tôi."

Thảo Nguyên đành phải buông tay.

Khi xấp tài liệu rơi xuống bàn, Lâm Hoàng nhìn thấy tiêu đề trên bìa: "Hồ sơ Y tế Định kỳ – Bệnh viện Hợp nhất."

Đây chính là hồ sơ sức khỏe mà Bảo An luôn giấu kín.

Lâm Hoàng cầm xấp hồ sơ lên.

Việc Thảo Nguyên tiếp cận bệnh án không phải là sự tò mò vô hại.

Nó là bằng chứng rõ ràng nhất về ý định đen tối của cô, nhắm vào tình trạng sức khỏe của vợ anh.

Lâm Hoàng nhìn Thảo Nguyên, ánh mắt anh giờ đây chuyển sang sự căm phẫn lạnh lùng.

"Em không đến đây để học, Thảo Nguyên. Em đến đây để tìm kiếm lỗ hổng trong cuộc sống của chị gái em."

Sự thật bị phơi bày khiến Thảo Nguyên không còn giữ được lớp mặt nạ.

"Vậy thì sao, anh rể?" cô nói, giọng cô trở nên lạnh lùng.

"Chị ấy yêu anh, nhưng chị ấy không thể cho anh một gia đình trọn vẹn."

"Chị ấy yếu đuối, luôn bệnh tật. Chị ấy không xứng đáng với vị trí này."

"Em sẽ cho anh mọi thứ mà chị ấy không thể! Anh cần một người vợ như em!" Thảo Nguyên gào lên.

Lời thú nhận thẳng thừng này khiến Lâm Hoàng đưa ra quyết định cuối cùng.

Cô là một mối đe dọa thực sự.

Lâm Hoàng dẹp hồ sơ y tế sang một bên.

Anh thay đổi hoàn toàn thái độ, sự lạnh lùng biến mất.

Thay vào đó là một vẻ mặt giằng xé, yếu lòng và có chút mệt mỏi – một diễn xuất hoàn hảo.

"Em đã đúng, Thảo Nguyên," Lâm Hoàng nói, giọng anh trầm xuống, đầy sự bất lực.

"Anh mệt mỏi rồi. Anh đã cố gắng bảo vệ cuộc hôn nhân này."

"Nhưng sự cô đơn... nó quá lớn."

Anh bước đến gần Thảo Nguyên.

Anh đưa tay chạm vào gò má cô, cái chạm này đầy ngụ ý và cám dỗ.

"Em muốn vị trí đó? Em muốn anh?" Lâm Hoàng thì thầm.

"Vậy thì em phải biết, anh là một người đàn ông chiếm hữu và khó tính."

"Nếu em dám bước vào thế giới này, em phải hoàn toàn tuân theo luật chơi của anh."

"Em phải thuộc về anh, và em phải quên đi bất cứ điều gì liên quan đến Bảo An."

Thảo Nguyên nhìn vào đôi mắt anh, thấy lửa tình bùng cháy và sự yếu lòng.

Cô tin rằng, mình đã chiến thắng.

"Em đồng ý, anh rể," Thảo Nguyên nói, đôi mắt cô sáng lên.

"Em sẽ quên chị ấy. Em sẽ hoàn toàn thuộc về anh."

Lâm Hoàng siết chặt hàm răng.

Anh biết, anh đang bước vào một nước cờ mạo hiểm, đầy tội lỗi, nhưng là cách duy nhất để anh bảo vệ vợ mình.

Màn kịch đã bắt đầu.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×