"Hay quá! Cái nút này tiện lắm!" - Ông tự nhủ và bắt đầu hành trình "thả tim" khắp nơi.
Ông like tất cả mọi thứ xuất hiện trên news feed: ảnh con mèo của hàng xóm - like! Tin tức về thời tiết - like! Quảng cáo kem đánh răng - like! Status ai đó than phiền về tắc đường - like! Thậm chí cả thông báo "Xin chia buồn cùng gia đình..." - cũng like!
Điện thoại của ông liên tục rung lên với những thông báo phản hồi. Nhiều người bắt đầu thắc mắc tại sao "chú Tú" lại like tin buồn.
"Bố ơi! Sao bố like cả tin ai đó mất?" - Con gái hỏi khi thấy danh sách hoạt động của ông trên Facebook.
"À... bố tưởng like là để... thể hiện mình đã đọc tin đó." - Ông Tú trả lời ngây thơ.
"Đâu phải vậy bố ạ! Like nghĩa là thích, yêu thích cái đó!"
Ông Tú ngượng ngùng nhận ra sai lầm: "Trời ơi! Vậy là bố đã 'thích' tin người ta qua đời à? Vậy giờ làm sao để... unlike?"
Thế là cả gia đình lại phải ngồi xuống dạy ông cách "unlike" và giải thích ý nghĩa của từng loại reaction trên Facebook: Like (thích), Love (yêu), Haha (buồn cười), Wow (ngạc nhiên), Sad (buồn), Angry (tức giận).
"Ơ! Vậy là có cả bộ cảm xúc à! Sao không nói sớm!" - Ông Tú như được khai sáng lần thứ hai.
Từ đó, ông bắt đầu sử dụng reaction một cách... khoa học hơn. Nhưng đôi khi vẫn nhầm lẫn, như dùng "Haha" để phản ứng với ảnh đám cưới ("Tôi vui cho họ mà!") hoặc "Sad" khi ai đó đăng ảnh ăn ngon ("Tôi buồn vì không được ăn!").