our beloved summer

Chương 1: Mùa Hè Năm Ấy


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Hè năm cuối cấp, thành phố nhỏ như rực rỡ hơn dưới ánh nắng vàng chói chang. Gió thổi qua những tán cây phượng đỏ, mang theo mùi hoa rực rỡ và âm thanh của những đứa học trò vui đùa. Trong sân trường, tiếng cười hòa lẫn tiếng ve kêu, nhưng với Kỳ Dương, cô cảm thấy trái tim như nặng trĩu.

Cô vừa nhận được thông báo: mùa hè này, tất cả học sinh lớp 12 sẽ phải tham gia một dự án nhóm đặc biệt – quay một bộ phim tài liệu về thanh xuân. Kỳ Dương nhíu mày khi thấy tên mình đứng cạnh một cái tên mà cô không bao giờ nghĩ sẽ hợp tác: Lâm Hiên, cậu trai nổi tiếng trong trường, học giỏi, đẹp trai, nhưng có tính cách lạnh lùng và thẳng thắn đến mức… khó chịu.

“Kỳ Dương, cậu biết đấy, nếu muốn tốt nghiệp, chúng ta phải hoàn thành dự án này,” Lâm Hiên nói, giọng trầm nhưng rõ ràng, ánh mắt nhìn thẳng vào cô như thách thức.

Cô hít một hơi dài, cố gắng kìm nén cảm giác bực dọc: “Ừ, nhưng cậu biết mà, chúng ta chẳng hợp nhau đâu. Cậu làm gì tôi cũng chẳng đồng ý đâu đấy.”

Anh mỉm cười khẽ, nụ cười lạnh lùng nhưng không hẳn vô tình. “Đừng lo. Ta hợp tác chuyên nghiệp thôi, chứ không phải chơi trò đùa.”

Và thế là, dự án mùa hè chính thức bắt đầu. Ngày đầu tiên, cả hai cùng nhau lên kế hoạch quay phim, nhưng mọi thứ chẳng đi theo dự định. Kỳ Dương muốn chọn những góc quay dịu dàng, ấm áp, trong khi Lâm Hiên lại chỉ chú trọng đến hiệu ứng ánh sáng và bố cục hình ảnh chuẩn mực. Mỗi quyết định đều dẫn đến cãi vã, khiến các bạn cùng nhóm vừa lo lắng vừa bực bội.

Buổi chiều, khi mặt trời dần hạ, cả nhóm đi ra công viên ven hồ để quay những cảnh mở đầu. Nắng chiếu lên mặt hồ lấp lánh, phản chiếu ánh sáng như những viên kim cương nhỏ. Kỳ Dương đứng trên bãi cỏ, quan sát ánh sáng phản chiếu, lòng bỗng dâng lên cảm giác lạ lùng. Lâm Hiên đứng gần, vẫn chăm chú nhìn khung cảnh, đôi mắt sâu thẳm như muốn nhìn thấu tất cả.

“Chúng ta cần cảnh thật tự nhiên, nhưng cũng phải có hồn,” Kỳ Dương nói, giọng trầm hẳn xuống, ánh mắt lơ đãng nhìn mặt hồ.

“Để tôi lo phần bố cục,” Lâm Hiên đáp, giọng vẫn bình thản nhưng ánh mắt mềm ra một chút, như thể hiểu được tâm trạng của cô.

Một vài khoảnh khắc im lặng trôi qua, chỉ còn tiếng gió và tiếng chim hót. Cô bỗng nhận ra, dưới vẻ lạnh lùng ấy, anh luôn để ý từng chi tiết nhỏ nhất, luôn chăm chút cho cảnh quay giống như quan tâm đến cảm xúc của cô.

Buổi tối, khi cả nhóm dọn dẹp xong, Kỳ Dương bước ra sân trường vắng, nhìn lên trời đầy sao. Hè đến rồi, nhưng sao cô lại thấy trái tim mình bỗng nhiên nặng trĩu, không chỉ vì dự án mà còn vì… cậu trai kia.

Một mùa hè dài phía trước, đầy ắp những cãi vã, tranh luận, nhưng cũng là những khoảnh khắc không thể quên, nơi hai con người tưởng chừng xa lạ sẽ dần hiểu nhau, và nơi một tình cảm ngọt ngào, e ấp bắt đầu nảy mầm.

Và mùa hè năm ấy, không ai biết, sẽ thay đổi cả cuộc đời của họ.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×