phàm nhân tu tiên: hành trình huyền thoại

Chương 1: Bí cảnh trong rừng trúc


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Trong sương sớm mờ ảo, làng Thanh Khê chìm trong biển trắng của sương, những tiếng chim hót và lá trúc xào xạc tạo nên một bản nhạc dịu dàng khiến lòng người bình yên. Lâm Tiêu, cậu thiếu niên mười bảy tuổi, cao gầy, đôi mắt sáng ngời tò mò, đang tất bật chuẩn bị đi hái thuốc vào rừng trúc phía sau làng. Dù là phàm nhân bình thường, cậu luôn khao khát khám phá những điều vượt ngoài tầm với: linh khí, thần vật, hay những bí cảnh tu tiên mà ông bà từng kể trong truyền thuyết. Bà nội cậu lo lắng nhắc nhở: “Tiêu nhi, cẩn thận đấy! Rừng trúc dạo này có tin đồn quái thú xuất hiện.” Lâm Tiêu cười tươi, ánh mắt long lanh: “Bà yên tâm, cháu chỉ đi hái thuốc thôi, đâu dám bước quá sâu.” Nhưng trong lòng cậu, một cảm giác kỳ lạ bùng lên, như có gì đó đang gọi mời.

Bước vào rừng trúc, không khí lập tức khác thường. Gió thổi nhẹ nhưng lá trúc rung rinh không theo nhịp đều, dường như đang nhắc nhở điều gì. Lâm Tiêu dừng chân bên gốc trúc già, ánh mắt vô tình dõi theo những tia sáng lấp lánh chiếu qua kẽ lá, và giữa khe núi nhỏ hiện ra một hố đất hình tròn, được che phủ bởi rêu và dây leo. Khi cậu bước tới, hố đất phát ra ánh sáng lam nhạt, nhẹ nhàng nhưng đầy uy lực. Trái tim cậu đập mạnh, tò mò lấn át sợ hãi. Cậu cúi người nhấc tảng đá phủ rêu, trước mắt hiện ra một cửa động nhỏ, ánh sáng xanh lam nhấp nháy, xung quanh luồng khí lạnh dễ chịu nhưng huyền bí.

Lâm Tiêu hít thật sâu, bàn tay run run chạm vào vách động, và ngay khi chạm vào, luồng linh khí dịu dàng trào lên khắp cơ thể, khiến từng sợi lông gáy cậu dựng đứng. Trên vách động, những đường hoa văn sáng lấp lánh hiện ra, uốn lượn như rồng bay phượng múa. Cậu thốt lên: “Đây… là gì vậy?” Chưa kịp định hình, từ sâu trong động, một tiếng gió vang lên: “Ngươi… được chọn.” Lâm Tiêu giật mình, toàn thân lạnh buốt nhưng ánh mắt rực lên niềm háo hức, từng bước tiến vào bên trong, như đang đi trên sợi dây vô hình giữa thực tại và huyền bí. Bên trong, những bậc thang đá dẫn xuống một hồ nước nhỏ, mặt hồ trong vắt, phản chiếu ánh sáng lam kỳ lạ. Trên mặt nước, một viên linh thạch trôi lơ lửng, tỏa sáng dịu dàng, nhịp đập như trái tim, mang trí tuệ riêng. Bàn tay cậu muốn chạm vào nhưng một giọng nói vang lên trong đầu: “Chạm vào ta, chọn con đường tu tiên… nhưng thử thách chưa từng có đang chờ ngươi.”

Chưa kịp suy nghĩ, mặt hồ dậy sóng, những luồng khí quái lạ tạo thành bóng người mờ ảo giống các tu sĩ cổ xưa. Họ tiến tới với ánh mắt lạnh lùng, thần thái oai nghiêm. Lâm Tiêu nuốt nước bọt, nhận ra rằng bước chân vào đây không đơn giản. Muốn sống sót, cậu phải dùng trí thông minh. Quan sát kỹ, cậu nhận thấy bóng mờ phản chiếu hành động của mình, như muốn kiểm tra phản xạ và trí tuệ. Tim đập nhanh, cậu di chuyển, né tránh theo mô hình quan sát, từng bước vừa mệt vừa căng thẳng. Một hồi lâu, bóng mờ dừng lại rồi tan biến. Linh thạch trên hồ chấn động, ánh sáng xanh nhạt tỏa khắp động, tạo thành vòng tròn sáng che chở xung quanh Lâm Tiêu. Cậu sững sờ, vừa mệt vừa vui: mình sống sót, nhưng cảm giác nguy hiểm vẫn nguyên vẹn.

Ngồi bên hồ, Lâm Tiêu chạm nhẹ vào linh thạch. Luồng linh khí chảy vào cơ thể, như thăm dò tiềm năng của một phàm nhân bình thường. Giọng nói vang lên: “Ngươi sẽ đi trên con đường tu tiên… nhưng không đơn giản như tưởng tượng. Phàm nhân muốn tu tiên phải trải qua sinh tử, thử thách và cả hi sinh.” Lâm Tiêu ngẩng lên, ánh mắt sáng rực quyết tâm. Dù khó khăn đến đâu, phàm nhân này sẽ bước vào tu tiên, tìm con đường trở thành tiên nhân. Cậu bước ra khỏi bí cảnh, mang theo viên linh thạch, trong lòng tràn đầy tò mò và quyết tâm. Trước mắt là cả một thế giới đầy thử thách: bóng ma cổ xưa, âm mưu các môn phái, bí cảnh nguy hiểm, nhưng Lâm Tiêu tin rằng, bằng trí tuệ, ý chí và một chút may mắn, mình sẽ từng bước vượt qua.

Trên đường trở về làng, rừng trúc vẫn lặng yên, sương mờ dệt nên một bức tranh huyền bí. Lâm Tiêu cảm nhận từng nhịp tim hòa cùng linh khí trong cơ thể, mỗi bước chân vang lên âm thanh của quyết tâm và hy vọng. Cậu nghĩ về bà nội, về làng Thanh Khê bình dị, và về hành trình chưa bắt đầu nhưng đã gọi mời mình. Trong ánh sáng bình minh, ánh sáng lam của linh thạch phản chiếu trên mặt đất, như nhắc nhở cậu rằng thế giới này không chỉ là phàm trần, mà còn ẩn chứa vô vàn bí ẩn chờ khám phá. Lâm Tiêu mỉm cười, hít một hơi thật sâu, bước đi giữa sương mờ, cảm giác vừa sợ hãi vừa phấn khích tràn ngập trong tim. Hành trình phàm nhân tu tiên, từ bước chân đầu tiên này, đã thực sự bắt đầu.

Những ngày sau, Lâm Tiêu quay lại rừng trúc, mang theo viên linh thạch trong túi, cảm nhận luồng linh khí trong cơ thể thay đổi từng ngày. Ban đầu chỉ là những rung động nhẹ, nhưng theo thời gian, cơ thể cậu dần quen với năng lượng mới, tinh thần cũng minh mẫn hơn. Mỗi khi chạm vào linh thạch, cậu lại nhận được những cảm giác khác lạ, như có ai đó dẫn dắt mình, chỉ đường trong thế giới tu tiên rộng lớn. Những cây cỏ, tảng đá, thậm chí dòng suối trong rừng, bỗng trở nên sống động, như đang nói chuyện với cậu bằng một ngôn ngữ riêng mà chỉ những phàm nhân sở hữu linh khí tiềm ẩn mới nghe được.

Một buổi chiều, khi mặt trời vừa lặn, Lâm Tiêu ngồi bên hồ, tay chạm vào linh thạch, bỗng nghe tiếng gió như thì thầm: “Ngươi sẽ gặp nhiều khó khăn, nhưng hãy ghi nhớ, trí tuệ và tâm tính mới là chìa khóa tu tiên. Sức mạnh chỉ là công cụ, không phải đích đến.” Cậu nhắm mắt, cảm nhận từng luồng khí, từng rung động trong cơ thể, tim đập đều nhưng lòng tràn đầy quyết tâm. Một phần nào đó, Lâm Tiêu hiểu rằng, thế giới tu tiên rộng lớn không chỉ có năng lực và chiêu thức, mà còn đầy rẫy những thử thách tâm linh, những con đường mà chỉ phàm nhân dám bước mới khám phá được.

Đêm xuống, làng Thanh Khê chìm trong im lặng, nhưng trong lòng Lâm Tiêu, cả một vũ trụ huyền bí đang mở ra. Cậu nhắm mắt, mường tượng những vùng đất chưa từng thấy, những sinh vật kỳ dị, những cao thủ tu tiên mà cậu sẽ gặp, và cả những thử thách chưa từng có. Trong ánh sáng mờ của linh thạch, cậu hứa với bản thân: dù con đường phía trước có hiểm nguy đến đâu, phàm nhân này sẽ không lùi bước, sẽ từng bước thăng tiến, để một ngày nào đó trở thành tiên nhân, viết nên huyền thoại của riêng mình.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×