Máu từ lòng đất sôi trào, dựng thành những bóng người mờ đỏ, từng bước một hiện hình.
Giáp trụ bằng máu đông đặc, vũ khí rực đỏ như lửa, chúng không gào thét mà chỉ im lặng tiến bước, để mặc tiếng tim đập vang rền của Vua Máu Arion chỉ huy.
Chỉ trong chớp mắt, đại quân huyết ảnh trải dài ngút tầm mắt, trùng trùng điệp điệp như biển sóng.
Kỳ Phong chống kiếm đứng thẳng, máu từ vết thương chưa kịp ngừng chảy, nhưng ánh mắt lại rực cháy.
– Chúng đông như biển… nhưng chỉ cần ta còn sống, chúng không thể qua!
Lan Nhi đứng bên, hai tay kết ấn, ánh sáng ấn ký hiện ra, tạo thành một vòng sáng chặn lối. – Đừng quên, nếu ta để mất thăng bằng, hắn sẽ nghiền nát cả ba chúng ta trong nháy mắt.
Mẫn Vy cắn răng, nâng cao pháp trượng, hơi thở run run nhưng kiên quyết. – Chúng ta phải sống sót… ít nhất để giữ lại phần người còn sót trong Arion.
Tiếng trống máu vang lên từ ngai huyết.
“Ầm… ầm… ẦM!”
Đại quân huyết ảnh đồng loạt xông tới.
Hàng trăm lưỡi giáo đỏ rực chém xuống, vỡ vụn đất đá.
Kỳ Phong lao lên đầu tiên, kiếm rực huyết quang, một đường chém xoáy tan mười bóng máu. Nhưng từ xác vỡ vụn, máu lại tụ lại, tái tạo chúng trong chớp mắt.
– Chết tiệt… chém mãi không hết! – hắn nghiến răng, mồ hôi hòa máu chảy trên mặt.
Lan Nhi nâng tay, tạo màn chắn chặn lưỡi giáo đâm tới, nhưng áp lực dồn dập khiến gương mặt cô tái đi. Những vết nứt sáng liên tục xuất hiện trên lá chắn, báo hiệu nó sẽ sớm vỡ tung.
Mẫn Vy tung trượng xuống đất, từ lòng máu nở ra hoa sen sáng rực, thiêu cháy hàng chục huyết ảnh.
Nhưng ngay lập tức, máu dồn lại, hoa sen tan biến, chỉ còn âm thanh cười gằn của Arion vang vọng:
– Các ngươi chỉ đang chống lại biển cả… bằng một que củi mục.
Cả ba bắt đầu kiệt sức.
Mỗi bước lùi, máu tràn lên như nuốt lấy hơi thở.
Trong tuyệt vọng, Kỳ Phong hét lớn:
– Nếu không phá được hắn, chúng ta sẽ chết ở đây!
Lan Nhi gào đáp: – Nhưng muốn phá hắn… thì phải đánh thẳng vào ngai máu!
Mắt cả hai chạm nhau trong khoảnh khắc.
Một quyết định điên rồ lóe lên: mở toàn bộ ấn ký, dẫu có phải trả giá bằng chính linh hồn.
Mẫn Vy nhìn thấy ánh mắt ấy, lòng thắt lại. Cô gào:
– Đừng! Nếu các huynh làm vậy, chúng ta sẽ mất nhau mãi mãi!
Nhưng đại quân máu đã vây chặt, không cho họ bất kỳ lối thoát nào.
Trên ngai, Arion nhếch môi cười, uy áp dội xuống như một bản án tử.
– Quỳ xuống… hoặc chết.
Giữa biển máu vô tận, ba người còn lại lần đầu đồng loạt kích hoạt ấn ký toàn diện.
Ánh sáng bùng lên, xé tan một vùng huyết ảnh quanh họ, chọc thủng màn đêm đỏ đặc.
Trận chiến thật sự – ba người chống lại cả đại quân huyết ảnh – bắt đầu.