phong linh truyền kỳ

Chương 9: Bí ẩn dưới suối Linh Thủy


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Buổi sáng tại Hoa Linh Môn, ánh nắng xuyên qua tán lá, chiếu xuống mặt đất phủ sương nhẹ. Lạc Như Linh thức dậy, ôm Băng Ngọc trên vai, hồ ly nhỏ theo sát. Sau thử thách đối đầu Ma Linh hôm qua, cô cảm nhận rõ rệt năng lực tiềm ẩn thức tỉnh vẫn còn dạt dào trong cơ thể, nhưng hôm nay, sư huynh trưởng thông báo một nhiệm vụ đặc biệt: khám phá bí ẩn dưới suối Linh Thủy, nơi có nguồn nước huyền bí, có thể rèn luyện linh lực và kiểm tra khả năng kết hợp cổ vật của các đệ tử.

Trần Hạo đứng chờ bên lối đi, ánh mắt sắc lạnh nhưng ẩn chứa sự quan tâm tinh tế khi nhìn cô. “Ngươi chuẩn bị chưa? Nhiệm vụ hôm nay nguy hiểm hơn, suối Linh Thủy không chỉ thử kỹ năng, mà còn kiểm tra trí tuệ và trực giác.”

“Em sẵn sàng rồi, sơn chủ,” Như Linh trả lời, hít sâu, ánh mắt kiên định. Cô biết, đây không chỉ là cơ hội luyện tập mà còn là cơ hội để tiến thêm một bước gần hơn với Trần Hạo.

Họ tiến vào rừng, nơi cây cối rậm rạp hơn, ánh sáng yếu ớt, tiếng suối róc rách dẫn đường. Sương mù vẫn còn dày, nhưng ánh sáng từ cổ vật trong giỏ Như Linh tỏa ra dịu dàng, soi đường đi. Băng Ngọc nhảy lên vai cô, hồ ly nhỏ đi trước dẫn lối, đôi mắt sáng rực soi đường.

Đi được một đoạn, họ đến khu vực suối Linh Thủy, nơi dòng nước trong vắt, phát sáng dịu nhẹ như pha lê. Trần Hạo đứng bên, ánh mắt dõi theo từng chuyển động của Như Linh. “Suối Linh Thủy… không chỉ là nước, mà còn chứa tinh khí rừng Linh Hỏa. Ngươi phải cực kỳ cẩn thận khi tiếp xúc.”

Như Linh cúi xuống, đặt tay vào dòng nước, cảm nhận luồng tinh khí ấm áp lan tỏa khắp cơ thể. Bỗng nhiên, ánh sáng từ cổ vật phản chiếu lên mặt nước, tạo thành những vòng tròn ký tự bay lượn quanh không gian. Như Linh hít sâu, kết hợp năng lực tiềm ẩn với cổ vật, cảm nhận sức mạnh tập trung vào tay và linh lực lan tỏa khắp cơ thể.

Đột nhiên, từ dưới dòng suối, một sinh vật ma nước xuất hiện, thân hình mờ ảo, ánh mắt đỏ rực soi thẳng vào cô. Ma Linh nước gầm lên, tạo ra những vòng sóng mạnh, khiến dòng suối sủi bọt, nước tung tóe khắp nơi. Như Linh giật mình, tim đập nhanh, nhưng năng lực tiềm ẩn giúp cô bình tĩnh hơn.

Trần Hạo lao tới, kiếm ánh bạc vung lên, chặn những luồng sóng ma khí. Ánh mắt hắn lạnh lùng nhưng dường như ánh lên sự quan tâm sâu sắc. Như Linh đỏ mặt, trái tim đập nhanh khi thấy hắn đứng chắn trước cô, âm thầm bảo vệ.

Cô hít sâu, đặt tay lên viên ngọc tím nhạt, pha lê xanh và vòng bạc khắc ký tự cổ. Ánh sáng tỏa ra hòa cùng năng lực tiềm ẩn, tạo ra lá chắn bảo vệ. Băng Ngọc lao ra trước, hồ ly nhỏ lao vào bên cạnh, tạo sự phân tán chú ý. Như Linh di chuyển khéo léo trên đá trơn, điều khiển luồng nước bằng năng lực cổ vật, ép sinh vật ma nước vào khu vực an toàn.

Sau vài lượt tấn công, sinh vật ma nước bắt đầu suy yếu, dần lùi vào dòng suối sâu, không gian trở lại tĩnh lặng. Như Linh thở phào, tim vẫn còn đập mạnh nhưng cảm giác hạnh phúc lan tỏa khắp cơ thể. Băng Ngọc kêu nhỏ, hồ ly nhảy lên vai cô, như muốn nói: Chúng ta làm được rồi.

Trần Hạo tiến lại gần, ánh mắt khóe môi hơi cong – một biểu hiện hiếm thấy của sự hài lòng. “Ngươi… xử lý tốt. Năng lực phối hợp linh thú và cổ vật rất tốt, và ngươi đã kiểm soát ma khí một cách khôn ngoan.”

Như Linh đỏ mặt, cúi đầu: “Em… sẽ luyện tập nhiều hơn, sơn chủ.” Trái tim cô đập nhanh, cảm giác vừa hồi hộp vừa hạnh phúc. Cô nhận ra, sức mạnh vừa khai mở chỉ là bước khởi đầu, hành trình trước mắt còn nhiều thử thách hơn nữa.

Sau khi ổn định, Như Linh thử nghiệm khả năng rèn luyện linh lực bằng suối Linh Thủy. Cô đặt tay vào dòng nước, kết hợp năng lực cổ vật, cảm nhận linh lực dần hòa hợp với tinh khí rừng Linh Hỏa. Cô thử điều khiển dòng nước bằng năng lực, tạo ra những làn sóng nhỏ, kiểm tra khả năng kiểm soát ma khí.

Trong lúc luyện tập, Trần Hạo đứng cạnh, ánh mắt dõi theo từng chuyển động, không nói gì nhưng hành động âm thầm hỗ trợ khiến Như Linh đỏ mặt. Cô cảm nhận sự ấm áp lan tỏa khi hắn đứng gần, trái tim rung động nhẹ nhàng.

Buổi chiều, ánh hoàng hôn chiếu qua tán lá rừng Linh Hỏa, Như Linh ngồi trên tảng đá bên suối, Băng Ngọc cuộn tròn trên vai, hồ ly nằm gọn trong giỏ. Cô nhìn ánh sáng từ cổ vật phản chiếu trên mặt nước, cảm nhận sự trưởng thành, sức mạnh tiềm ẩn và niềm hạnh phúc khi được Trần Hạo âm thầm dõi theo.

Trong lòng cô, một suy nghĩ chắc chắn: Hành trình tại Hoa Linh Môn còn dài, nhưng em sẽ không sợ hãi. Linh thú, cổ vật, suối Linh Thủy và Trần Hạo sẽ luôn là đồng hành. Và trái tim em, có lẽ đã rung động mạnh mẽ với hắn…

Suối Linh Thủy, linh thảo quý hiếm, sinh vật ma khí và cổ vật cổ xưa hôm nay sẽ trở thành ký ức quan trọng, nơi Như Linh dần trưởng thành, khám phá năng lực, rèn luyện tinh thần, và tìm thấy tình cảm ngọt ngào đang nảy nở giữa thế giới huyền ảo này.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×