phượng vũ trầm cung

Chương 15: Băng Ngọc Truyền Tâm Ấn


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Khí lạnh từ thanh kiếm Băng Cực Hàn của Tô Lạc Y lan tỏa, đối đầu với sự hung hăng của hàng trăm binh lính do Hộ Bộ Thượng Thư chỉ huy. Cảnh tượng tại Thanh Mộc Cổ Miếu lúc rạng sáng thật bi tráng: một nữ nhân Kiếm Hiệp đứng chắn trước Mộ Dung Tần đang hôn mê, chống lại quyền lực chính trị tối cao của triều đình.

"Mau lùi lại!" Lạc Y lạnh lùng quát, giọng nói mang theo linh lực chấn động. "Hoàng thượng đang bị thương nặng! Ta là người đã cứu Ngài khỏi Hỏa Cực Tông! Kẻ thù của triều đình đã tấn công!"

Hộ Bộ Thượng Thư (HBT) cười khẩy. Ông ta đã chuẩn bị rất kỹ cho màn kịch này. "Phản nghịch! Ngươi nghĩ bọn ta sẽ tin lời ngươi ư? Ngươi đã dùng ảo thuật Tiên Hiệp để lừa bịp Hoàng thượng suốt bao lâu nay. Giờ Ngài đang hôn mê, ngươi là kẻ duy nhất bên cạnh, còn Ngài bị trọng thương! Rõ ràng là ngươi đã ám sát Ngài để chiếm đoạt Kim Long Trận!"

HBT ra hiệu. Hàng chục mũi tên được lắp vào cung, nhắm thẳng vào Lạc Y. "Bắt lấy Tô Tần! Nếu nàng ta phản kháng, giết tại chỗ! Hoàng đế đã có chỉ dụ bí mật: nếu Ngài gặp nguy hiểm, kẻ ở bên cạnh Ngài là nghi can số một!"

Lạc Y nhếch môi. Mộ Dung Tần quả thực đã nói câu đó, nhưng đó là một lời nói đùa đầy mỉa mai trong Thanh Tâm Điện. Giờ đây, Lục Quý Phi và cha nàng ta đã biến nó thành lưỡi kiếm.

"Các ngươi dám?" Lạc Y không rút lui. Nàng biết, nếu nàng chiến đấu để trốn thoát, nàng sẽ mất đi Linh Dược Cửu Chuyển vĩnh viễn. Nàng phải thắng cuộc chiến Cung Đấu này ngay tại đây, ngay lúc này.

Nàng nhanh chóng đưa tay vào ống tay áo, rút ra một vật phẩm được Ngài ban tặng sau khi thăng Tần: chiếc Băng Ngọc Truyền Tâm Ấn—một con dấu nhỏ bằng ngọc bích cực lạnh, được khắc hình rồng.

"Ngừng lại!" Lạc Y hét lên, giơ cao Băng Ngọc Truyền Tâm Ấn lên trời, nơi ánh bình minh vừa hé rạng.

Linh lực Băng Cực Hàn từ tay nàng truyền vào Ấn Ngọc. Con dấu lập tức phát ra một luồng Lam Quang rực rỡ, chiếu sáng khuôn mặt của Mộ Dung Tần đang hôn mê. Lam Quang đó mang theo một tầng áp lực Hoàng Gia vô hình, khiến tất cả binh lính đều phải khựng lại.

"Ta, Tô Tần, hành xử theo Mật Lệnh Tuyệt Mật của Hoàng thượng!" Lạc Y tuyên bố, giọng nàng uy quyền như một vị Nữ Đế. "Mật lệnh được khắc trong Băng Ngọc Truyền Tâm Ấn này, chỉ ta mới có quyền kích hoạt!"

Thực chất, con dấu này chỉ là một Pháp Khí Dẫn Linh giúp Lạc Y điều chỉnh linh lực Hỏa-Băng của Ngài. Nhưng Lạc Y đã lợi dụng sự hỗn loạn và uy danh của nó.

"Các ngươi dám kháng chỉ?" Lạc Y chỉ thẳng mũi kiếm vào HBT. "Hoàng thượng đã tiên liệu trước sự phản bội của Lục Quý Phi và ngươi! Ngài đã bí mật giao cho ta quyền hành quân sự tạm thời để đối phó với thế lực Hỏa Cực Tông bên ngoài và thế lực phản nghịch bên trong!"

Lạc Y dùng linh lực Băng Cực Hàn truyền một thông điệp ảo ảnh vào không khí, mô phỏng lại một đoạn hội thoại bí mật giữa nàng và Hoàng đế: “...Tô Tần, nếu có kẻ nào dám làm loạn khi Trẫm vắng mặt, dùng Ấn này, và xử lý theo Quân Lệnh Tuyệt Mật!”

Lam Quang từ Ấn Ngọc truyền đi, tạo ra một sự nghi ngờ lớn trong lòng binh lính. Thị vệ trung thành của Hoàng đế, những người đang cố gắng giữ mạng sau trận chiến với Triệu Kiệt, ngay lập tức quỳ xuống.

"Tuân theo Băng Ngọc Truyền Tâm Ấn!" Một cận vệ trung thành hô lớn.

HBT tái mặt. Ông ta không ngờ Lạc Y lại có một Pháp Khí Dẫn Linh mạnh mẽ đến vậy. Ông ta biết, việc Hoàng đế bị ám sát là tin đồn, nhưng Ấn Ngọc đang hiện diện là sự thật.

"Các ngươi bị lừa!" HBT gầm lên. "Nó là một công cụ Kiếm Hiệp! Nữ nhân này là một Ma Tôn!"

"Ai mới là Ma Tôn?" Lạc Y lạnh lùng hỏi. "Ngươi dám dẫn binh lính đến nơi Hoàng đế dưỡng thương để ám sát Ngài! Ngươi là kẻ phản nghịch!"

Lạc Y ra quyết định cuối cùng. Nàng không thể để HBT sống sót trở về cung và tố cáo nàng.

Vút!

Trong tích tắc, Lạc Y tung ra Băng Cực Hàn Khí thuần khiết, không phải là kiếm chiêu, mà là một Phép Thuật Phong Ấn từ Tiên Hiệp cổ xưa. Luồng khí lạnh bao bọc HBT, làm đông cứng ông ta ngay tại chỗ. Linh lực cao cường của Lạc Y đã trấn áp được HBT—một quan chức dân sự—dễ dàng.

"Kẻ phản nghịch đã bị bắt giữ!" Lạc Y tuyên bố. "Tất cả binh lính nghe lệnh, lập tức bảo vệ Hoàng thượng và đưa Ngài về cung! Ai chống lệnh, xem như đồng phạm!"

Cuộc Cung Đấu kết thúc trong sự kinh hoàng. Lạc Y, bằng linh lực Tiên Hiệp và mưu trí chính trị, đã giành được quyền kiểm soát hoàn toàn.

Sau khi ổn định tình hình, Lạc Y ra lệnh cho thị vệ đưa HBT bị phong ấn đi, rồi quay lại với Mộ Dung Tần. Ngài vẫn bất tỉnh, nhưng linh lực Hỏa-Băng đã ổn định nhờ Mộc Khí từ Cổ Thụ.

Lạc Y đặt tay lên ngực Ngài, thi triển linh lực Băng Cực Hàn để dò xét Linh Dược Cửu Chuyển sâu hơn.

Sâu bên trong tạng phủ, Linh Dược không còn là một vật phẩm, mà đã hoàn toàn đồng hóa với linh hồn của Mộ Dung Tần. Nó không chỉ cung cấp sức mạnh, mà còn nuôi dưỡng Khí Cảm và Trí Tuệ của Ngài.

Lạc Y nhận ra một sự thật kinh hoàng: Linh Dược Cửu Chuyển đã hấp thụ một phần linh hồn Băng Cực của nàng (thông qua lần Lạc Y dùng Băng Cực Hàn Kiếm để tự bảo vệ mình và vô tình truyền linh lực vào Ngài).

Linh Dược này cần sự Băng Cực của ta để hoàn thiện!

Nếu nàng lấy nó ra, không chỉ Mộ Dung Tần sẽ chết, mà linh hồn Băng Cực của nàng cũng sẽ bị tổn hại nghiêm trọng.

Sự khám phá này khiến nhiệm vụ Tiên Hiệp của Lạc Y trở nên phức tạp hơn bao giờ hết. Nàng không thể giết Ngài, và nàng phải tìm cách chia tách mà không gây tổn hại.

Lạc Y nhanh chóng ra lệnh đưa Hoàng đế trở về cung cấm, không qua cửa chính mà đi qua mật đạo dưới Thanh Tâm Điện. Nàng biết, Lục Quý Phi đang chờ tin tức chiến thắng của cha mình.

Khi kiệu rồng bí mật được đưa vào Càn Thanh Cung, Lục Quý Phi xuất hiện, khuôn mặt tràn đầy sự đắc thắng. Nàng ta chỉ chờ đợi khoảnh khắc tuyên bố Lạc Y là kẻ phản bội để giành lấy quyền nhiếp chính.

"Tô Tần!" Quý Phi bước ra, giọng nói sắc như kim. "Hoàng thượng sao rồi? Cha ta đâu? Ngươi đã làm gì Ngài? Mau giao nộp Băng Ngọc Truyền Tâm Ấn cho ta! Ngươi là gian tế!"

Lạc Y, mặc áo bào đen dính máu (máu của Mộ Dung Tần và một chút của Triệu Kiệt), bước xuống từ kiệu. Nàng không còn là Tô Tần yếu đuối nữa. Khí chất Tiên Hiệp và quyền lực tỏa ra từ nàng khiến Quý Phi phải rùng mình.

"Lục Quý Phi," Lạc Y đáp, giọng nàng lạnh hơn cả kiếm băng. "Ngươi đã tính toán sai lầm. Hoàng thượng đã được ta cứu sống khỏi ám sát của Hỏa Cực Tông. Còn cha ngươi, Hộ Bộ Thượng Thư, đã bị ta bắt giữ vì tội thông đồng với ngoại thích và phản nghịch."

Lạc Y giơ cao Băng Ngọc Truyền Tâm Ấn. "Theo Mật Lệnh Hoàng Gia, khi Hoàng thượng hôn mê, ta, Tô Tần, sẽ tạm thời giữ quyền nhiếp chính tối cao để ổn định tình hình cung cấm và điều tra vụ án phản nghịch này."

Lục Quý Phi sững sờ, sự đắc thắng tan biến thành nỗi kinh hoàng. Nàng ta không chỉ mất cha, mất đi cơ hội lật đổ, mà còn phải đối mặt với Tô Tần đã trở thành Đế Hậu không ngai.

"Ngươi... ngươi đang nói dối! Ngươi không có quyền đó!" Quý Phi gào lên.

"Quyền lực đến từ sự cứu mạng," Lạc Y nói. "Ngươi có muốn Hoàng thượng tỉnh lại và xác nhận lại không?"

Quý Phi im lặng. Nàng biết, nếu Hoàng đế tỉnh lại, Lạc Y sẽ thắng. Nhưng nếu Ngài không tỉnh lại, Lạc Y vẫn có thể lũng đoạn triều chính.

Lạc Y đã đạt được vị trí tối cao trong Cung Đấu, giờ đây nàng có đủ thời gian và quyền lực để tiếp cận Linh Dược Cửu Chuyển trong cơ thể Mộ Dung Tần và hoàn thành nhiệm vụ Tiên Hiệp của mình. Nhưng nàng biết, cuộc chiến thực sự—cuộc chiến chống lại chính tình cảm và linh hồn của Ngài—mới chỉ bắt đầu.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×