quán ăn ở dị giới

Chương 10: Ba Thử Thách


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Lời tuyên bố "lại phải đi săn" của Khải đã thổi một luồng sinh khí phiêu lưu vào cả nhóm. Ngay sáng hôm sau, "Quán Ăn Dị Giới" tạm thời treo biển "Đi tìm nguyên liệu mới", và đội hình đặc biệt của họ lại lên đường. Công chúa Rosaline, với sự giàu có của mình, đã chuẩn bị cho họ những trang bị tốt nhất: từ bản đồ chi tiết, la bàn ma thuật, cho đến những chiếc túi trữ vật có thể chứa cả một con bò.

Thử thách đầu tiên của họ: Hỏa Long Kê (Gà Rồng Lửa). Theo bản đồ, loài ma thú này sống ở Hẻm núi Dung Nham, một khu vực nóng bỏng ở phía Nam vương quốc.

Khi họ đến nơi, không khí nóng hừng hực như một lò bát quái ập vào mặt. Elara và Borin, dù đã mặc những bộ giáp nhẹ nhất, vẫn mồ hôi nhễ nhại. Họ tìm thấy con Hỏa Long Kê trong một cái hang lớn. Nó trông giống một con gà trống khổng lồ, nhưng toàn thân được bao phủ bởi một lớp vảy màu đỏ rực, và cái mào của nó cháy bập bùng như một ngọn đuốc.

"Gré...e...e...e!" Con Hỏa Long Kê thấy có kẻ lạ, nó gáy lên một tiếng chói tai rồi phun ra một luồng lửa thẳng về phía họ.

"Cẩn thận!" Elara hét lên, giơ chiếc khiên của mình ra đỡ. Luồng lửa cực nóng khiến mặt khiên đỏ rực lên, buộc cô phải lùi lại. Borin cố gắng xông lên, nhưng sức nóng tỏa ra từ con ma thú khiến ông không thể nào tiếp cận được.

Trong khi hai chiến binh đang gặp khó khăn, Khải lại bình tĩnh quan sát. Nóng? Lửa? Trong ẩm thực, để trị cái nóng, người ta dùng cái mát. Anh nhanh chóng nhìn xung quanh, dùng kỹ năng [Thẩm Định Nguyên Liệu]. Và anh đã thấy nó. Mọc trong một khe đá râm mát là một loại cây thân mọng nước, có màu xanh băng.

[Băng Thảo] [Mô tả: Một loại thảo dược mọc ở nơi có nhiệt độ cao, có tính hàn cực mạnh.] [Gợi ý chế biến: Làm thạch, nấu chè, có tác dụng giải nhiệt, tăng khả năng kháng lửa.]

Khải vội vàng hái một nắm lớn, dùng con dao của mình ép lấy nước, rồi nhanh chóng trộn với một ít bột năng và đường mà anh luôn mang theo. Anh đổ hỗn hợp vào một cái khuôn, dùng một chút mana (thứ mà anh mới học được cách điều khiển sơ sơ) để làm đông nó lại. Chỉ trong phút chốc, một khay Thạch Sương Sáo "Hạ Hỏa" phiên bản dị giới đã ra đời.

"Mọi người, ăn cái này đi!" anh gọi lớn.

Dù đang nước sôi lửa bỏng, Elara và Borin vẫn tin tưởng đồng đội của mình. Họ ăn vội miếng thạch mát lạnh, ngọt thanh. Ngay lập tức, một cảm giác mát rượi lan tỏa khắp cơ thể. Hiệu ứng [Kháng Lửa Cấp Trung] được kích hoạt.

"Haha! Mát quá!" Borin gầm lên sung sướng. "Lên nào!"

Không còn sợ hãi ngọn lửa, cả hai chiến binh cùng nhau xông lên. Con Hỏa Long Kê ngơ ngác không hiểu tại sao "vũ khí" tối thượng của mình lại vô dụng. Chỉ sau vài đường kiếm và rìu phối hợp, họ đã hạ gục được nó. Khải vui mừng lấy được phần gan quý giá.

Thử thách thứ hai: Thiết Giáp Thú. Họ tìm đến một vùng đồi núi đá vôi. Con ma thú này trông giống một con tê tê khổng lồ, toàn thân được bao bọc bởi một lớp vỏ cứng như sắt thép, không một kẽ hở.

Borin, với sức mạnh của người lùn, bổ một rìu trời giáng vào lưng nó. KENG! Một tiếng kim loại va chạm vang lên, tia lửa tóe ra. Cây rìu của ông bật lại, còn lớp vỏ của con thú không một vết xước. Elara dùng kiếm đâm vào cũng không ăn thua.

"Cứng quá! Không thể xuyên thủng được!" cô kêu lên.

Khải lại chau mày suy nghĩ. Vỏ cứng? Thịt dai? Phải làm mềm nó ra. Anh lại nhìn xung quanh. Trên một vách đá, anh thấy một loại cây dây leo có những chùm quả màu xanh, nhỏ như quả chanh. Thẩm định!

[Quả Mòn] [Mô tả: Một loại quả có chứa axit cực mạnh. Nước của nó có thể ăn mòn cả kim loại.]

Khải lập tức có ý tưởng. Anh hái một rổ quả, vắt lấy nước, rồi đưa cho Elara. "Chị Elara, nhúng mũi tên của chị vào đây rồi bắn vào cùng một điểm trên lưng nó!"

Elara làm theo. Mũi tên tẩm axit bắn vào lớp vỏ của Thiết Giáp Thú không gây ra sát thương, nhưng lại làm cho khu vực đó bốc lên một làn khói xanh, lớp vỏ bắt đầu mềm ra. "Borin, chính là chỗ đó!" Elara hét lên.

Borin gầm lên một tiếng, dồn hết sức bình sinh, bổ cây rìu của mình vào đúng điểm yếu vừa được tạo ra. ROẠT! Lần này, lưỡi rìu đã xuyên qua lớp vỏ, thành công hạ gục con quái vật. Phần thịt thăn ngon nhất đã thuộc về họ.

Thử thách cuối cùng, cũng là thử thách khó khăn nhất: Sữa của Bạch Mã có sừng (Unicorn).

Họ tìm đến một khu rừng thần tiên, nơi có một hồ nước trong vắt. Và họ đã thấy nó. Một con bạch mã trắng muốt, bộ lông tỏa ra ánh sáng dịu nhẹ, và trên trán là một chiếc sừng xoắn ốc lấp lánh. Nó đang khoan thai uống nước bên hồ.

"Chúng ta không thể tấn công nó," Rosaline thì thầm. "Đây là một sinh vật thần thánh. Tấn công nó sẽ bị nguyền rủa."

"Vậy làm sao lấy sữa được?" Borin gãi đầu.

Khải ra hiệu cho mọi người im lặng. Lần này, anh không dùng thủ đoạn hay chiến thuật. Anh biết, để tiếp cận một sinh vật thuần khiết như vậy, chỉ có thể dùng sự chân thành.

Anh lấy ra một ít bột mì ma thuật, nước suối tinh khiết và một hũ mật ong hoa anh túc mà anh đã mua. Anh không nấu món gì cầu kỳ, chỉ nhào bột và nướng một ổ Bánh mì nướng mật ong đơn giản. Nhưng với kỹ năng của mình, ổ bánh mì khi ra lò có một mùi thơm dịu dàng, ấm áp, mang theo hiệu ứng [Thiện Ý Thuần Khiết].

Anh đặt ổ bánh mì còn nóng hổi lên một tảng đá rồi cùng cả nhóm lùi lại, trốn sau một bụi cây.

Con Bạch Mã ngẩng đầu lên, đôi mắt thông tuệ của nó nhìn về phía ổ bánh mì. Nó cảm nhận được sự an toàn và ý tốt tỏa ra từ món quà đó. Nó từ từ, cảnh giác bước tới, khịt mũi ngửi, rồi khẽ cắn một miếng.

Và rồi, nó vui vẻ ăn hết cả ổ bánh mì. Sau khi ăn xong, nó không bỏ đi. Nó ngẩng đầu lên, nhìn về phía bụi cây nơi nhóm của Khải đang trốn, rồi khẽ kêu lên một tiếng " hí...i...i " nhẹ nhàng, như một lời mời gọi.

"Nó cho phép chúng ta lại gần," Rosaline thì thầm, mắt sáng lên.

Họ từ từ bước ra. Con Bạch Mã không hề sợ hãi. Nó đi tới, dụi đầu vào tay công chúa. Rosaline, với sự giúp đỡ của Khải, đã nhẹ nhàng lấy được một bình sữa nhỏ.

Cả ba thử thách đã được hoàn thành.

Tối hôm đó, họ trở về thủ đô. Trong gian bếp hoàng gia mới của mình, Khải đặt ba nguyên liệu huyền thoại lên bàn: lá gan đỏ rực của Hỏa Long Kê, tảng thịt thăn săn chắc của Thiết Giáp Thú, và bình sữa Bạch Mã trắng ngần, tinh khiết.

Lễ hội Ẩm thực Hoàng gia chỉ còn ba ngày nữa. Khải hít một hơi thật sâu, cầm con dao bếp gia truyền của mình lên.

Trận chiến thực sự, giờ mới bắt đầu.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.