Ngày hôm sau, lời thách đấu của Bếp trưởng Hoàng gia Antoine dành cho Khải, chủ quán ăn "vô danh" đến từ dị giới, đã trở thành chủ đề nóng hổi nhất của cả thủ đô. Người ta chia làm hai phe rõ rệt. Giới quý tộc và những người theo trường phái ẩm thực truyền thống thì tin chắc rằng Antoine sẽ dễ dàng chiến thắng, cho rằng những món ăn của Khải chỉ là "tà ma ngoại đạo", không thể nào so được với sự tinh tế của ẩm thực hoàng gia đã có lịch sử hàng trăm năm.
Ngược lại, giới Mạo hiểm giả, binh lính và dân thường thì lại hết lòng ủng hộ Khải. Họ đã quá quen thuộc với hương vị thần thánh và hiệu ứng ma thuật kỳ diệu từ những món ăn của anh. Với họ, Khải chính là "anh hùng ẩm thực" của người bình dân.
Tại "Quán Ăn Dị Giới", một cuộc họp chiến lược nhỏ đã được tổ chức.
"Antoine không phải là một người đơn giản đâu," Elara nói, gương mặt đầy vẻ lo lắng. "Ông ta là bếp trưởng của hoàng gia suốt hai mươi năm, đã phục vụ qua hai đời vua. Tay nghề của ông ta là không thể xem thường được. Hơn nữa, ông ta là một người rất thủ cựu và sẵn sàng dùng mọi thủ đoạn để bảo vệ danh tiếng của mình."
"Haha! Lão già đó dám coi thường đồ ăn của cậu à?" Borin thì lại đập bàn một cách đầy phấn khích. "Cứ cho lão biết tay! Cậu cứ nấu một nồi 'Phở Bò Gân Cốt' cấp SSS là lão ta phải quỳ xuống xin tha ngay!"
Công chúa Rosaline, người am hiểu nhất về các quy tắc hoàng gia, thì lại tỏ ra bình tĩnh phân tích. "Vấn đề không chỉ nằm ở tay nghề. Lễ hội Ẩm thực Hoàng gia có những quy tắc rất khắt khe. Chúng ta cần biết chủ đề của năm nay là gì, và ban giám khảo gồm những ai. Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng."
Nhờ vào địa vị công chúa của mình, Rosaline nhanh chóng mang về những thông tin mật.
"Chủ đề của cuộc thi năm nay," cô nói, gương mặt có chút đăm chiêu, "là 'Di Sản Hoàng Gia'."
Cả nhóm im lặng. Elara và Borin chau mày. Đây rõ ràng là một chủ đề được Antoine và phe cánh của ông ta đưa ra để làm khó Khải. Làm sao một người từ thế giới khác, với những món ăn hoàn toàn xa lạ, có thể nấu một món ăn mang chủ đề "Di Sản Hoàng Gia" của vương quốc Arcania được?
"Ban giám khảo gồm năm người," Rosaline nói tiếp. "Bệ hạ, Nữ công tước Eleanor (một người nổi tiếng là có vị giác bảo thủ), Viện trưởng Học viện Ma pháp, Thống lĩnh quân đội hoàng gia, và dĩ nhiên, chính Bếp trưởng Antoine cũng có một phiếu."
Mọi bất lợi đều đang nghiêng về phía Khải.
Những ngày tiếp theo, Khải rơi vào một cuộc khủng hoảng sáng tạo. Anh nhốt mình trong bếp, thử nghiệm hết món này đến món khác, nhưng không có món nào khiến anh hài lòng. Anh không thể bê nguyên món Phở hay Bún Chả vào một cuộc thi như vậy. Nó không phù hợp. Nhưng nếu cố gắng nấu những món ăn của thế giới này, anh làm sao có thể so được với một bậc thầy như Antoine? Áp lực đè nặng lên đôi vai của chàng đầu bếp trẻ.
Thấy Khải bế tắc, Elara rủ anh đi dạo trong thư viện hoàng gia. Cô muốn giúp anh giải khuây, và cũng là để tìm hiểu thêm về lịch sử của vương quốc.
"Lịch sử của Arcania không phải lúc nào cũng toàn nhung lụa đâu," Elara kể. "Vị vua sáng lập ra vương quốc này, Vua Alistair Đệ Nhất, vốn là một vị tướng xuất thân từ bình dân. Tương truyền, ngài ấy là một người vô cùng giản dị. Món ăn ưa thích của ngài không phải là sơn hào hải vị, mà chỉ là một miếng thịt thú rừng nướng mọi ăn kèm với bánh mì đen, những món ăn mà ngài đã quen thuộc trên chiến trường."
Câu chuyện của Elara bỗng làm một tia sáng lóe lên trong đầu Khải.
Di sản... Di sản hoàng gia...
Đúng rồi! Di sản của một vương quốc đâu phải chỉ có những món ăn xa hoa, lộng lẫy của giới quý tộc hiện tại. Di sản còn là lịch sử, là cội nguồn, là những tháng ngày gian khổ dựng nước và giữ nước của cha ông.
Antoine có thể là bậc thầy của ẩm thực cung đình hiện tại. Nhưng Khải, anh sẽ tái hiện lại "di sản" theo một cách hoàn toàn khác. Anh sẽ không bắt chước, anh sẽ kể một câu chuyện bằng những món ăn của mình.
Anh lao về quán, gương mặt không còn vẻ u sầu, mà tràn đầy sự hưng phấn và tự tin. Anh cầm bút, vạch ra thực đơn dự thi của mình. Elara, Borin và Rosaline xúm lại xem.
THỰC ĐƠN "DI SẢN HOÀNG GIA"
Món Khai Vị: "Bánh Mì Của Lính"
Ý tưởng: Tái hiện lại món bánh mì đen và thịt khô của những người lính thời dựng nước. Nhưng sẽ được nâng cấp thành món Bánh mì que ăn kèm với pate làm từ gan "Hỏa Long Kê" và một loại ruốc thịt đặc biệt. Món ăn tượng trưng cho giai đoạn "Gian Khổ".
Món Chính: "Sức Mạnh Của Vua Alistair"
Ý tưởng: Món thịt nướng huyền thoại của vị vua đầu tiên. Sẽ là món Bò bít tết được làm từ thịt của "Thiết Giáp Thú", một loài ma thú cực kỳ mạnh mẽ, được nướng trên đá ma thuật và rưới một loại sốt tiêu xanh đặc biệt. Món ăn tượng trưng cho giai đoạn "Chinh Phạt".
Món Tráng Miệng: "Bình Minh Của Vương Quốc"
Ý tưởng: Một món chè thanh mát, ngọt ngào. Sẽ là món Chè khúc bạch phiên bản dị giới, với những viên "khúc bạch" làm từ sữa của "Bạch Mã có sừng", ăn kèm với nhãn được lấy từ "Long Nhãn Thụ" và hạt sen từ "Hồ Tịnh Tâm". Món ăn tượng trưng cho giai đoạn "Hòa Bình và Thịnh Vượng".
Cả ba người bạn của Khải đọc xong bản thực đơn mà sững sờ. Đây không còn là một thực đơn nữa. Đây là một bản anh hùng ca được viết bằng hương vị. Khải không chỉ là một đầu bếp, anh là một người kể chuyện thiên tài.
Khải nhìn vào bản kế hoạch của mình, rồi quay sang cả nhóm, mỉm cười.
"Giờ thì, vấn đề duy nhất là làm sao để có được gan Hỏa Long Kê, thịt Thiết Giáp Thú và sữa của Bạch Mã có sừng."
Anh nhìn cả đội bằng ánh mắt đầy thách thức và phiêu lưu.
"Chúng ta, lại phải đi săn thôi."