"Diệp Linh, Khinh Yên..." Vân Lạc Phong quay đầu lại nhìn mọi người trong quân đoàn, trầm giọng nói: "Trong mấy ngày này, nhiệm vụ ɢɨết linh thú giao cho các người, ta sẽ không ra tay. Để ta xem thử, thực lực hiện tại của các người tới đâu?"
"Dạ, chủ tử/ tiểu thư!"
Tất cả mọi người trong quân đoàn đều dâng cao ý chí chiến đấu hiên ngang, thần sắc trên mặt của cả một đám người đều sáng rỡ hẳn lên.
Bọn họ đã đi theo Vân Lạc Phong nhiều năm, nhưng đây là lần đầu tiên bọn họ được thể hiện thực lực của bản thân trước mặt tiểu thư! Vì vậy, bọn họ tuyệt đối sẽ không khiến cho tiểu thư thất vọng, nhất định sẽ dốc toàn lực ứng phó với trận đấu này!
"Tốt! Rất tốt!" Vân Lạc Phong nhẹ nhàng nhướng mày, cong môi cười nhạt: "Đại ca, tiểu Bạch, mấy ngày này hai người cũng không cần động thủ, cứ để cho người của quân đoàn tận tình chiến đấu!"
Thực lực không phải chỉ cần tu luyện là có thể tăng lên, muốn chân chính để bản thân mình trở nên cường đại thì việc tích lũy kinh nghiệm chiến đấu là không thể thiếu.
Thực lực của mọi người trong Cương Thiết Liệt Diễm quân đoàn dù đã được xem như là cường đại, tuy nhiên vẫn còn thiếu sự tôi luyện, có lẽ, hiện tại chính là một cơ hội tốt dành cho bọn họ.
______
Bên ngoài ảo cảnh, những con số trên cao đã bắt đầu tăng vọt lên, đặc biệt là Vô Song Đế Quốc xếp hạng đệ nhất, con số trên kia đã tăng đến ba mươi điểm rồi. Lưu Nguyệt Đế Quốc cùng Thiên Hồi Đế Quốc cũng theo sát phía sau, tiếp đó chính là Phong Dĩ Quốc và Lam Tường Quốc. Hai quốc gia này tựa như là hai con hắc mã, không ngừng xông lên phía trước....
"Trong biết trong trận tỷ thí lần này, quốc gia nào sẽ xếp hạng chót nữa đây?"
Ngay khi lời nói của người này vừa rơi xuống, tất cả mọi người đồng thời đều nhìn về phía tên của quốc gia đang xếp hạng cuối cùng bên trên ảo cảnh.
Mà tên của quốc gia xếp hạng cuối cùng đập vào trong mắt mọi người, lại chính là ba chữ Thiên Vân Quốc, càng khiến cho mọi người không kịp phản ứng hơn chính là, cái con số bên dưới ba chữ Thiên Vân Quốc kia...
Không?
Điểm của Thiên Vân Quốc..... Vậy mà lại bằng không? Nói cách khác, chính là trong nửa khắc vừa trôi qua kia, người của Thiên Vân Quốc không hề ɢɨết được một con linh thú nào cả sao? Rốt cuộc thì thực lực phải kém bao nhiêu, mới giúp cho Thiên Vân Quốc bày ra được con số không tròn trĩnh như thế kia chứ?
"Hắc hắc... Xem ra chúng ta đã quá coi trọng Thiên Vân Quốc rồi, ta vốn tưởng có sự tồn tại của Vân Lạc Phong, dù Thiên Vân Quốc có yếu kém nhưng cũng sẽ không đến nổi lót đế như trước kia. Hiện tại, xem ra, là ta đã suy nghĩ quá nhiều rồi!"
"Ta vẫn còn nhớ, lúc mà bọn họ báo danh, thực lực báo lên không hề kém một chút nào, tại sao bây giờ ngay cả một con linh thú cũng không ɢɨết được là thế nào?"
"Ha ha.. Có lẽ là do người của Thiên Vân Quốc nhát gan, cho nên đã tìm một chỗ nào đó mà núp rồi!"
Trong hội trường, tiếng nghị luận bàn tán sôi nổi không ngừng vang lên, những lời lẽ trào phúng này nọ vô cùng hỗn loạn vang vọng khắp mọi nơi.
Cùng lúc đó, ở chỗ sâu nhất bên trong ảo cảnh, Vân Lạc Phong đang lười biếng ngồi dựa lưng dưới tàng cây của một thân cây cổ thụ, hai tay bắt chéo để ra sau ót, trên mặt treo đầy ý cười, chăm chú mà nhìn mọi người trong quân đoàn đang chiến đấu cùng với linh thú.
Không thể không nói, vận khí lần này của mấy người bọn cô quả thật là rất kém, mấy con linh thú đầu tiên ᴆụng phải lại là Thiên Linh Thú, đặc biệt là con linh thú dẫn đầu kia, nó đã đạt tới cảnh giới Thiên Linh Thú cao giai, chỉ còn kém một bước là đột phá đến Tôn Linh Thú.
Mọi người trong quân đoàn ứng phó với chúng vô cùng khó khăn, nhưng ngay cả như vậy, thì bọn họ cũng chưa từng nghĩ đến chuyện từ bỏ, cũng chưa từng nghĩ đến chuyện sẽ cầu cứu Vân Lạc Phong.
Bọn họ chỉ biết dốc hết toàn lực mà chiến đấu cùng với đám linh thú kia.
Cuối cùng, dưới sự đồng tâm hiệp lực của mọi người, một con linh thú đã ngã xuống trong vũng máu.
Có con linh thú đầu tiên ngã xuống, thì những con linh thú khác cũng dần dần không thể chống chọi lại được với những kẻ điên liều mạng chém ɢɨết như không muốn sống này nữa, từng con từng con một từ từ ngã xuống, ૮ɦếƭ dưới lưỡi đao của mọi người trong quân đoàn....
______
"Tăng! Số điểm của Thiên Vân Quốc tăng rồi!"
Trên hội trường, rất nhiều người đều đang nhìn chằm chằm không chớp mắt vào con số bên dưới tên của Thiên Vân Quốc, đột nhiên nhìn thấy số điểm của Thiên Vân Quốc thay đổi, bọn họ ngay lập tức liền giật mình, sau đó thì trừng lớn hai mắt.
"Ba điểm...."
"Mười lăm điểm....."
"Hai mươi bốn điểm....."
Nhìn mấy con số cứ không ngừng tăng lên, mọi người bỗng thấy có chút không dám tin.
Không bao lâu sau, Thiên Vân Quốc từ một quốc gia có điểm thấp nhất đã lấy tốc độ chóng mặt mà vọt lên trên, chỉ còn cách Lam Tường Quốc có mấy hạng thôi.
Tất cả mọi người không khỏi hít sâu một ngụm khí lạnh, hoàn toàn không rõ đã có chuyện gì xảy ra, tại sao điểm của Thiên Vân Quốc lại đột nhiên tăng lên nhanh đến như vậy?
"Hạng mười một! Thiên Vân Quốc đã tới được hạng mười một rồi. Các người đoán xem, trong hôm nay Thiên Vân Quốc có thể leo lên được tới hạng mười hay không?"
"Ta cảm thấy cái này rất khó, các thí sinh của các quốc gia trong mười hạng đầu đều là những thiên tài trẻ tuổi của các thế lực giàu có đầy danh vọng, theo như thực lực của Thiên Vân Quốc, chưa chắc có thể vào được hạng mười...."
Quả thật là giống như lời người này đã nói, trong mấy ngày tiếp theo, dù điểm số của Thiên Vân Quốc luôn có xu hướng tăng lên không ngừng, nhưng trước sau vẫn không thể vào được hạng mười, cứ thế vững vàng an vị tại hạng mười một.
Nhưng dù là như vậy, thì cũng đã đủ làm cho địa vị của Thiên Vân Quốc ở trong lòng của tất cả mọi người nảy sinh ra biến hóa.
Sáu ngày thời gian rất nhanh đã trôi qua, chớp mắt thì thời hạn đấu vòng loại chỉ còn lại một ngày.
Trong sáu ngày này, đám quần chúng ngoại trừ ăn ngủ tiêu tiểu, thì tất cả thời gian còn lại đều túc trực tại hội trường, hai mắt nhìn chằm chằm vào mấy con số đang treo trên cao không ngừng tăng lên.
Có lẽ ngay ngày đầu tiên đã giám định ra thứ tự của bảng xếp hạng, cho nên, trong mấy ngày này, điểm của mấy quốc gia trên bảng xếp hạng bất luận có xảy ra biến hóa gì, thì Vô Song Đế Quốc vẫn luôn bảo toàn vị trí đầu bảng, còn Thiên Vân Quốc vẫn giữ nguyên hạng mười một của mình.
"Ta thấy Thiên Vân Quốc không có hy vọng tiến vào mười hạng đầu mất rồi!"
Trong đám đông, có một nam tử trẻ tuổi lắc lắc đầu, có vẻ tiếc hận mà nói.
"Trong tỷ thí y thuật, Lam Tường Quốc để thua cho Thiên Vân Quốc, hiện tại, trong tỷ thí võ giả, Lam Tường Quốc lại xếp trên Thiên Vân Quốc một hạng, vậy cũng xem như là không thua thiệt!"
"Cái này thì chưa chắc đâu! Dù sao đây cũng chỉ mới là vòng loại, chỉ cần vào được mười lăm hạng đầu thì đã có thể tiến vào bán kết, cho nên, chỉ một trận đấu vòng loại để đào thải còn chưa nói lên được cái gì!"
Đối với Thiên Vân Quốc, trong lòng của đại đa số mọi người ở đây, chung quy vẫn là có chút ủng hộ.
Nói cho cùng thì năm nào quốc gia chiến thắng cũng là mấy cái đế quốc kia, thật sự là quá buồn tẻ vô vị, nếu Vân Lạc Phong có thể giống như một con hắc mã xông lên phía trước, vậy sẽ giúp cho đại hội tranh tài lần này có được cao trào, thú vị hơn nhiều.
____
Trong ảo cảnh.
Thân mình lười biếng của Vân Lạc Phong chậm rãi rời khỏi thân cây cổ thụ, đứng dậy khỏi mặt đất, một thân bạch y trắng như tuyết không nhiễm bụi trần, khuôn mặt tuyệt mỹ khẽ giương lên nụ cười tà khí.
"Tỷ thí võ giả đã qua hết sáu ngày, hôm nay là ngày cuối cùng, hiện tại.... Cũng nên đến lượt ta ra tay!"
_____
Trong hội trường ồn ào, ánh mắt của mọi người đang nhìn chằm chằm không chớp mắt vào ba quốc gia đầu tiên.
Trong suy nghĩ của họ, xếp hạng của mấy quốc gia phía sau cơ bản là đã định rồi, chắc chắn là sẽ không có thay đổi gì nữa cả, nhưng mà ba quốc gia đứng đầu này, nói không chừng sẽ có thể phát sinh ra biến hóa gì đó đánh vỡ thế cục.
Đặc biệt là Vô Song Đế Quốc đang đứng đầu bảng, và Lưu Nguyệt Đế Quốc đang theo sát phía sau, giữa hai đế quốc chỉ chênh lệch nhau có hai mươi điểm mà thôi.
Đúng lúc này, một tiếng kêu sợ hãi đột ngột vang lên, nháy mắt liền hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người tập trung vào bảng điểm ở giữa sân.
"Thiên Vân Quốc đoạt được hạng mười rồi!"
Cái gì?
Thiên Vân Quốc đoạt được hạng mười?
Ngay tức khắc, ánh mắt của tất cả mọi người đều đặt lên trên bảng điểm của Thiên Vân Quốc, ngay khi bọn họ nhìn thấy số điểm của Thiên Vân Quốc đang mãnh liệt nhảy lên như điên, thì biểu tình của tất cả mọi người phải nói là thập phần xuất sắc.
"Sao.... Sao lại thế này? Điểm của Thiên Vân Quốc tại sao lại tăng lên nhanh đến mức chóng mặt như vậy chứ?"
"Ông trời của ta ơi! Thiên Vân Quốc đã vọt lên tới hạng thứ bảy rồi kìa! Trực tiếp bỏ qua luôn cả hạng tám và chín, đây... đây rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì vậy? Có phải là điểm số có sai sót gì hay không?"
Long Nguyên cũng bị tình huống biến hóa một cách bất thình lình này làm cho hoảng sợ, vội vàng ra lệnh cho người bên cạnh lập tức đi tra xét. Tuy nhiên, sau khi người nọ tra xét xong xuôi, thì kết quả nhận được chính là ảo cảnh hoàn toàn không xảy ra bất cứ vấn đề gì cả.
Nói cách khác, những điểm số này là thật.
"Bệ hạ!" Lăng Quý Phi rốt cuộc cũng thấy khẩn trương, tay ngọc gắt gao nắm chặt lấy tay Long Nguyên, trên mặt lộ ra vẻ lo âu: "Ảo cảnh không có vấn đề, điểm số cũng không có sai sót, vậy tại sao lại đột nhiên phát sinh ra tình huống dị thường thế này?"
Lý tướng quân ở một bên trầm ngâm hết nửa ngày, ánh mắt hắn ta mang theo một tia phức tạp: "Chỉ còn một nguyên nhân duy nhất, chính là ngay từ đầu Thiên Vân Quốc luôn che giấu thực lực của mình, lúc này đây bọn họ mới để lộ ra thực lực chân chính mình!"
Che giấu thực lực?
Lăng Quý Phi bất giác hơi sửng sốt: "Tại sao bọn chúng lại phải làm như vậy?"
"Thần cũng không rõ!" Lý tướng quân xoay người về phía của Long Nguyên, chắp quyền nói: "Bệ hạ, Vân Lạc Phong này quá mức cao thâm khó lường, chúng ta thật sự phải đối phó với cô ta sao?"
Trên mặt Long Nguyên xẹt qua một đạo âm lãnh, cất giọng nói lạnh lùng: "Thiên phú của ả có mạnh cách mấy thì tuổi vẫn còn quá trẻ! Trẫm không tin, lại không thể đối phó nổi với một con tiểu nha đầu như vậy!"
Nghe vậy, Lý tướng quân không cho là đúng mà lắc lắc đầu, chỉ tiếc, bản thân hắn là thân tử, bất cứ mệnh lệnh nào của bệ hạ, hắn cũng đều phải tuân theo.
"Hạng năm! Thiên Vân Quốc thay thế Lam Tường Quốc giành được hạng năm rồi!"
Trong đám người ồn ào, bỗng vang lên một giọng nói đầy kђเếק sợ.
Trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, Thiên Vân Quốc từ hạng mười một vượt một đường lên đến hạng năm, cái này kêu bọn họ làm sao mà không chấn động cho được?
Thời khắc này, tất cả mọi người ở đây ai ai cũng đều khẩn trương, tầm mắt không dám rời khỏi bảng điểm của Thiên Vân Quốc một giây nào.
"Hạng bốn!"
Ngay khi thấy Thiên Vân Quốc lại tiếp tục đem Phong Dĩ Quốc đẩy xuống dưới, nội tâm của mọi người đã bớt chấn động đi phần nào, trở nên bình tĩnh hơn một chút.
"Không biết hôm nay Thiên Vân Quốc sẽ đạt được hạng mấy đây? Có thể đột phá vào ba hạng đầu hay không nữa?"
"Hạng ba và hạng bốn kém nhau tới tận năm trăm điểm, cho dù Thiên Vân Quốc có cường đại thế nào cũng không thể trong một khoảng thời gian ngắn như vậy mà vượt lên hạng ba đâu!"
Lời tuy là nói như vậy, nhưng trong mắt của người kia vẫn lộ ra một tia mong đợi.
Hiện giờ, tất cả mọi người đều đã quên mất quốc gia của mình, chỉ mong sao Vân Lạc Phong có thể tiến vào được ba hạng đầu.
Thời gian tranh đấu trôi qua từng phút từng giây....
Khoảng cách giữa Thiên Vân Quốc và Thiên Hồi Đế Quốc càng ngày càng gần...
Điểm số chênh lệch giữa hai bên từ năm trăm điểm lúc đầu, giờ đây chỉ còn một trăm điểm.
Chân của Long Nguyên có chút nhũn ra, ngã liệt trên ghế, sắc mặt có chút tái nhợt khi nhìn thấy điểm số của Thiên Vân Quốc cứ không ngừng tăng lên.
Xong rồi!
Lúc này đây, đừng nói là vượt lên hai đế quốc kia, e là cái hạng ba của Thiên Hồi Đế Quốc cũng khó mà giữ.
Cuối cùng....
Tên của Thiên Vân Quốc lại một lần nữa nhảy lên trên, vượt qua tên của Thiên Hồi Đế Quốc. Mà Thiên Hồi Đế Quốc vốn chiếm lĩnh hạng ba, lúc này đã bị đẩy tuột xuống hạng bốn.
"Hạng hai! Hạng hai!"
Không biết là người nào khởi xướng gào lên một tiếng cỗ vũ, khiến những người khác cũng lập tức hùa theo mà gào thét.
Trong mắt bọn họ chứa đầy sự kích động, tựa như chính bản thân mình là người của Thiên Vân Quốc vậy.
Các sứ giả của chư quốc muốn lên tiếng khuyên bảo những thiên tài của quốc gia mình, chỉ là, những thiên tài này vẫn còn quá trẻ, đối với người trẻ tuổi mà nói, cảm xúc rất dễ bị kích động.
Bọn họ được nhìn thấy một thiên tài tuyệt thế xuất hiện ngang trời, làm sao không kích động cho được? Chỉ sợ là dù trận tỷ thí này có thua đi nữa, bọn họ cũng sẽ không hối tiếc.
"Thời gian đã hết rồi, Lý tướng quân, ngươi mau hạ lệnh dừng lại cuộc tỷ thí đi!"
Long Nguyên khẽ cau mày, lạnh giọng hạ lệnh.
Thiên Hồi Đế Quốc đã bị Thiên Vân Quốc qua mặt, không thể để cho hai đế quốc còn lại cũng bị vượt qua được.
Nếu không, thể diện của tam đại đế quốc biết để nơi nào?
"Đợi một chút!"
Những người trẻ tuổi kia vừa nghe thấy mệnh lệnh này của Long Nguyên, thì liền cảm thấy nôn nóng không thôi: "Không phải vẫn còn nửa nén nhang nữa mới hết thời gian hay sao? Tại sao lại đình chỉ tỷ thí trước thời hạn kia chứ? Cái này không công bằng!"
Công bằng?
Long Nguyên cười lạnh một tiếng, bắn ánh mắt cảnh cáo về phía Lý tướng quân.
Lý tướng quân bất đắc dĩ đứng lên nói: "Chư vị, trước đó bổn tướng quân chỉ nói là bảy ngày sau sẽ kết thúc vòng loại, không hề nói cụ thể là giờ nào, cho nên, bây giờ bổn tướng quân tuyên bố dừng trận đấu vòng loại."
Cảm xúc của những thiên tài chư quốc càng thêm dâng trào, ai ai cũng không thể ngờ được Thiên Hồi Đế Quốc lại vô sỉ đến như vậy, mắt thấy Thiên Vân Quốc sắp sửa vượt lên hạng hai, có lẽ còn có thể lên tới hạng nhất thì liền dừng lại trận đấu.
Đương nhiên, đây chỉ là cảm nhận của những người thuộc tiểu quốc, còn người của hai đại đế quốc kia thì lại rất tán thành cách làm này của Thiên Hồi Đế Quốc.
Bởi vì, bọn họ thật sự không muốn bị Thiên Vân Quốc vượt mặt, cho nên lựa chọn lúc này dừng lại trận đấu là hợp lý nhất.
"Người đâu! Đóng cửa ảo cảnh!"
Lý tướng quân cất giọng nói lạnh lùng trầm thấp mà hạ lệnh.
Ngay lập tức, liền có một người tiến lên đóng cửa ảo cảnh lại.
Cũng ngay trong khoảnh khắc mà cánh cửa ảo cảnh đóng lại, tên của Thiên Vân Quốc trên bản xếp hạng cũng đồng thời nhảy lên. Tuy nhiên, có lẽ là tại vì ảo cảnh đã đóng lại, nên làm cho tên của chư quốc bị mờ đi, khiến mọi người nhìn không được rõ.
Nhưng dù là thế, thì các thiên tài của chư quốc cũng đã nhìn thấy được khoảnh khắc mà tên của Thiên Vân Quốc nhảy lên.
"Hạng hai! Khẳng định là hạng hai! Nếu như cho Thiên Vân Quốc thêm một ít thời gian, chắc chắn ngay cả hạng nhất cũng sẽ thuộc về Thiên Vân Quốc!"
Những thiên tài của chư quốc có người kích động, có người tiếc hận, nhưng nhiều hơn hết là cảm thấy vô cùng phẫn nộ đối với hành vi làm rối kỉ cương của Thiên Hồi Đế Quốc.
Đây là trận tỷ thí không công bằng nhất mà bọn họ trải qua!
"Còn may! Không có để cho Thiên Vân Quốc đạt được hạng nhất!" Long Nguyên lau đi một tầng mồ hôi lạnh, tiếp tục nói: "Bằng không, thể diện của tam đại đế quốc đều bị mất sạch hết rồi!"
Nếu như vừa rồi mình hạ lệnh dừng trận đấu sớm hơn một chút, có lẽ hạng hai Thiên Vân Quốc cũng không thể đạt được!
Nghĩ đến một khắc cuối cùng mà tên của Thiên Vân Quốc còn có thể nhảy lên cho được, Long Nguyên liền cảm thấy vô cùng khó chịu.
Lúc này, ảo cảnh đã hoàn toàn đóng lại, những ký tự mơ hồ cũng bắt đầu khôi phục nguyên trạng, dần dần rõ nét.
"Hạng nhất năm nay không cần phải nói cũng biết là Vô Song Đế Quốc rồi, còn về hạng hai....."
Những thiên tài của chư quốc đều đang ngẩng đầu lên nhìn về phía bảng điểm bên trên.
Tuy nhiên, khi bọn họ nhìn thấy thứ tự xếp hạng, thì đều đồng loạt ngây ngẩn cả người...
Chữ của quốc gia hạng nhất là lớn nhất, cũng dễ nhìn thấy nhất, nhưng cái tên mà bọn họ nhìn thấy ở vị trí hạng nhất kia, lại là ba chữ Thiên Vân Quốc to tướng.
Ba chữ kia tựa như là ba khuôn mặt, đang cười nhạo thẳng vào trong mặt Long Nguyên.
"Hạng nhất? Chuyện này không thể nào?" sắc mặt Long Nguyên đột ngột xanh mét: "Hạng nhất và hạng hai còn chênh lệch nhau tới tận hai mươi điểm, tại sao Thiên Vân Quốc có thể một lần nhảy thẳng lên hạng nhất được chứ?"
Mặc cho mọi người có nghĩ thế nào cũng không nghĩ ra được, khoảnh khắc cuối cùng mà tên của Thiên Vân Quốc nhảy lên, không phải là hạng hai, mà là trực tiếp leo hẳn lên trên hạng nhất.
____
Bên trong ảo cảnh.
Dưới bầu trời xanh thẩm, Vân Lạc Phong nhìn những xác ૮ɦếƭ đang ngã trong vũng máu, nhàn nhạt nói: "Thật không ngờ trong ảo cảnh bất thình lình lại xuất hiện nhiều Tôn Linh Thú đến như vậy, bất quá, ta cũng phải đa tạ chúng tới tặng điểm cho ta!"
Diệp Hi Mạch thì đã bị hành động này của Vân Lạc Phong dọa cho choáng váng rồi.
Mới vừa rồi, năm con Tôn Linh Thú đột nhiên vọt lại đây, không biết Vân Lạc Phong đã thi triển công kích gì mà làm cho năm con linh thú cùng một lúc ngã ầm xuống đất.
"Không biết dựa theo số điểm mà chúng ta kiếm được thì có thể xếp vào hạng thứ mấy nữa đây? Nếu có thấp thì chắc cũng không đến nỗi bị đào thải!" Vân Lạc Phong hơi hơi nhướng mi, nói.
Ở trong ảo cảnh bảy ngày, có hết sáu ngày là cô không có động thủ, cho nên cô cũng không hy vọng gì về việc có thể xếp hạng cao.
Chỉ là vòng loại mà thôi, không bị đào thải là được. Vân Lạc Phong cô cũng không quá chú trọng vào thứ hạng của vòng loại.
"Hữm?"
Đột nhiên Vân Lạc Phong cảm thấy ảo cảnh hơi biến động một chút, ấn đường liền nhíu chặt: "Ta nhớ rõ là thời gian thi đấu còn nửa nén nhang nữa mới hết kia mà, tại sao ta lại có cảm giác ảo cảnh đang muốn đóng lại?"
Lời này vừa dứt, Vân Lạc Phong liền cảm thấy có một lực hút mạnh mẽ kéo cô ra ngoài, đợi sau khi cô hồi thần lại thì bản thân đã ở bên ngoài ảo cảnh, đang đứng giữa trung tâm hội trường.
Mà lúc này, những thí sinh dự thi của các quốc gia khác cũng đã đứng bên cạnh Vân Lạc Phong, trong mắt còn có chút mê mang.
Tựa hồ không rõ, tại sao trận đấu lại kết thúc trước thời gian thi đấu?
Ngay khi đám người Vân Lạc Phong vừa xuất hiện, thì những con số do ảo cảnh tạo thành liền biến mất, cho nên tất cả thí sinh đều không biết được xếp hạng của quốc gia mình.
"Vân cô nương!"
Thanh Mộc cười ha hả, đi về phía Vân Lạc Phong: "Trong bảy ngày qua cô cảm thấy như thế nào?"
Vân Lạc Phong khiêm tốn mỉm cười: "Cũng được, hy vọng xếp hạng của ta không quá kém!"
Lời này vừa rơi xuống, những thiên tài của chư quốc vốn đang nói giỡn cùng với mọi người, nháy mắt đều đem tầm mắt của bọn họ dời đến trên người Vân Lạc Phong, trong cái nhìn của bọn họ còn chứa đầy sự cổ quái.
Tâm Vân Lạc Phong bỗng thấy lộp bộp một chút.
Chẳng lẽ xếp hạng của cô thấp lắm sao?
Cho dù có đến sáu ngày mình không xuất thủ, nhưng chắc cũng không thấp đến mức như vậy chứ?
Huống chi, quy tắc của vòng loại là chỉ cần đạt hơn năm trăm điểm, liền có thể tiến vào bán kết! Dựa theo số linh thú mà cô ɢɨết thì cũng đã sớm hơn con số này rồi, cho nên chắc là không có khả năng bị đào thải.
Khóe miệng Thanh Mộc khẽ run run một chút.
Hy vọng không quá thấp? Ý là, nha đầu này cho rằng xếp hạng của họ sẽ rất thấp phải không?
Thành tích này của Thiên Vân Quốc mà còn gọi là thấp, vậy thì kêu những thiên tài của các quốc gia khác làm sao mà sống đây?
Những thiên tài tham gia thi đấu còn chưa biết là có chuyện gì, muốn thỉnh giáo với các thiên tài khác trong quốc gia của mình, tuy nhiên, tất cả mọi người đều lựa chọn im miệng, chờ đợi Thiên Hồi Đế Quốc công bố kết quả.
Thế cho nên những người đó vẫn không hiểu là đã xảy ra chuyện gì?
"An Lan, lần tỷ thí này, khẳng định là Vô Song Đế Quốc của huynh lại được hạng nhất rồi, xin chúc mừng!"
Một nam tử trẻ tuổi trong các thí sinh thi đấu không có để ý đến hội trường ồn ào, cất bước đi đến bên cạnh nam tử có diện mạo thanh tú được gọi là An Lan, mỉm cười mà nói.
Khuôn mặt thanh tú của An Lan cũng nở nụ cười: "Như nhau, như nhau! Địa vị của Lưu Nguyệt Đế Quốc cũng không có người nào có thể lay động!"
"Ha ha, nói cũng phải, lần tỷ thí này, ba hạng đầu nói không chừng cũng vẫn là do chúng ta bao hết, bất qua, Vô Song Đế Quốc của các người là mục tiêu của ta, rồi cũng có một ngày ta vượt qua được huynh!"
"Được! Ta chờ huynh tới vượt qua ta!"
Người trẻ tuổi của hai đế quốc tương ngộ, không có cái cảnh tranh phong như trong tưởng tượng của mọi người, tuy nhiên, ý chí chiến đấu thì vẫn dâng trào.
Chỉ là....
Những người biết rõ về thứ tự của bảng xếp hạng, sau khi nghe xong cuộc trò chuyện của hai thiên tài trẻ tuổi kia, lại không có đón ý hùa theo nịnh bợ như trong quá khứ, ngược lại còn dùng một ánh mắt cổ quái mà nhìn hai người kia.
Ánh mắt này làm cho người của hai đại đế quốc đều sửng sốt, không rõ là có ý gì.
"Khụ khụ!" Lý tướng quân đằng hắng lấy giọng, nhìn mọi người bằng ánh mắt phức tạp, trầm giọng nói: "Nếu các người đều đã ra đông đủ hết cả rồi, vậy ta sẽ công bố tên của vài quốc gia đứng hạng đầu!"
Các thí sinh của tam đại đế quốc đều mang theo nụ cười tươi đầy đắc ý, trong suy nghĩ của bọn họ, ba hạng đầu đã bị bọn họ bao hết rồi.
"Hạng thứ ba..... Lưu Nguyệt Đế Quốc!"
Nụ cười tươi đầy đắc ý trên mặt của các thí sinh Lưu Nguyệt Đế Quốc ngay lập tức liền biến mất, hai mắt mở to đầy kinh ngạc mà nhìn Lý tướng quân.
"Hạng ba? Lưu Nguyệt Đế Quốc chúng ta vậy mà lại xếp hạng thứ ba? Vậy hạng hai là ai? Thiên Hồi Đế Quốc hả?"
"Mẹ kiếp! Không ngờ lần này Thiên Hồi Đế Quốc lại vượt mặt của Lưu Nguyệt Đế Quốc chúng ta, thật sự là đã xem thường họ mà!"