"Ngươi nói cái gì?"
Thiếu niên bị lời nói này của Cơ Cửu Thiên chọc giận, đôi mắt như muốn phun lửa: "Cơ Cửu Thiên, ngươi có tin ta lập tức ɢɨết ૮ɦếƭ ngươi không?"
"Trước giờ bổn tọa chỉ nói sự thật!" Cơ Cửu Thiên dường như không quan tâm đến lửa giận ngút trời trong mắt thiếu niên, khóe môi gợi lên một độ cong khinh miệt: "Năm xưa, ngươi thổ lộ lòng mình trước mặt bao nhiêu người với Tuyệt Thiên, nhưng xu hướng giới tính của Tuyệt Thiên luôn bình thường, cho nên hắn từ chối ngươi, ngươi thẹn quá hóa giận, trở mặt đối địch với hắn, hơn nữa còn liên kết với người ngoài đối phó Tuyệt Thiên."
Thân mình thiếu niên khẽ run lên, khuôn mặt tuấn mỹ trắng nõn bây giờ tái nhợt.
"Cơ Cửu Thiên, tên khốn kiếp nhà ngươi, ta muốn ɢɨết ngươi! ɢɨết ngươi!"
Bao nhiêu năm qua, hắn cứ ngỡ bản thân đã không còn yêu người nam nhân kia nữa, nhưng lời nói vừa rồi của Cơ Cửu Thiên đã xé rách bức màn lừa mình dối người do hắn tự dựng nên, cũng vì thế mà hắn bị cơn giận nuốt mất lý trí, triển khai công kích về phía Cơ Cửu Thiên.
"Tiểu Phong nhi, ngươi đi mau!"
Nhân lúc này, Cơ Cửu Thiên đẩy mạnh Vân Lạc Phong một cái, rồi nghênh đón đòn tấn công trực diện của thiếu niên.
Một khắc kia, lực lượng cường đại do hai người phát ra va chạm mạnh vào nhau rồi khuếch tán ra xung quanh, làm cho cả sơn cốc nhanh chóng biến thành một mảnh phế tích.
Trong trận cuồng phong, song quyền giao tranh, y phục của cả hai lần lượt bị xé rách thành từng mảnh nhỏ, lộ ra da thịt trắng nõn trên người.
Hai người này, một tuấn mỹ đáng yêu, dáng người thon gầy, một yêu nghiệt tuyệt thế, phong hoa tuyệt đại! Bất cứ một nữ nhân nào nhìn thấy một màn này, đều sẽ không tự chủ được mà tim đập loạn nhịp, nước miếng chảy ròng ròng.
Chỉ tiếc....
Vân Lạc Phong vẫn luôn chăm chú quan sát cuộc chiến, không rảnh đi thưởng thức dáng người của bọn họ.
"Cơ Cửu Thiên, một ngàn năm trước, thực lực của ngươi cường đại hơn bây giờ nhiều, tại sao ngàn năm qua đi, thực lực của ngươi chẳng những không tăng mà còn giảm như thế?" Thiếu niên lui về sau hai bước, hai mắt đỏ bừng lạnh lùng nhìn chằm chằm Cơ Cửu Thiên.
"Ngươi cũng có tiến bộ bao nhiêu đâu!"
Cơ Cửu Thiên cười đầy cuồng quyến, khí phách, hồng y yêu mị, phong hoa tuyệt đại.
"Chỉ bằng vào lời nói vừa rồi của ngươi, đã đủ để ta ɢɨết ngươi vạn lần!" Thiếu niên nghiến răng nghiến lợi, ánh mắt mang theo sự hung ác.
"Nếu ngươi thật sự có thể ɢɨết ta, thì vừa rồi đã ra tay rồi! Bây giờ xem ra, là do ngươi không thể ɢɨết ta được!" Cơ Cửu Thiên cười lớn hai tiếng, không hề để thiếu niên vào mắt.
Thiếu niên hừ lạnh nói: "Ngươi không biết thật hay là giả vờ không biết? Nơi này là do Tuyệt Thiên thiết lập, mục đích chính là để giam cầm ta! Ta không thể rời khỏi sơn động quá xa, một khi rời khỏi đó, ta chỉ có thể thi triển một phần mười thực lực của mình. Cho nên, các ngươi tốt nhất là đừng đặt chân vào địa bàn của ta, bằng không, ta sẽ khiến các ngươi sống không bằng ૮ɦếƭ."
Bất cứ người nào có quan hệ với Tuyệt Thiên, hắn đều không bỏ qua!
"Nếu như là một ngàn năm trước, ngươi tuyệt đối không phải là đối thủ của bổn tọa." Cơ Cửu Thiên yêu tà liếc nhìn khuôn mặt phẫn nộ của thiếu niên, nói đầy cuồng vọng.
"Ngươi cũng nói là một ngàn năm trước! Nhưng hiện tại đã qua một ngàn năm, trong một ngàn năm này, ta chưa từng ngừng việc tu luyện, tuy rằng tốc độ tu luyện của ta bị hạn chế nên tăng lên rất chậm, nhưng suy cho cùng vẫn có tiến bộ. Ngược lại, bản thân ngươi thì bị thụt lùi đi rất nhiều." Thiếu niên lạnh lùng nhìn Cơ Cửu Thiên: "Cho nên, hiện tại ngươi chắc chắn là thủ hạ bại tướng của ta."
Thiếu niên nhận thấy rõ ràng, ở nơi này mình không có cách nào đối phó với Cơ Cửu Thiên được, vì thế, hắn nhìn Cơ Cửu Thiên lần cuối, sau đó thân mình chợt lóe một cái, bay về phía ngọn núi phía xa.
Đợi khi hắn rời khỏi rồi, Vân Lạc Phong mới cảm nhận được hơi thở áp bức trên người mình biến mất, thế nhưng, thần sắc Vân Lạc Phong không hề thả lỏng, ngược lại càng thêm nặng nề.
"Hắn không phải là tổ tiên Vu Yêu Tộc!" Cơ Cửu Thiên dường như biết được điều nghi hoặc trong lòng Vân Lạc Phong, quay đầu lại nhìn nàng: "Tổ tiên của Vu Yêu Tộc là một con linh thú, nhưng không may, linh thú kia chính là tọa kỵ của Mặc Thiên Thành!"
Vân Lạc Phong nhíu mày, xem ra lại ᴆụng phải phiền phức rồi.
"Ngươi có nắm chắc đánh thắng hắn ta không?" Vân Lạc Phong trầm ngâm nửa ngày, hỏi.
"Nếu là quá khứ, mười tên Mặc Thiên Thành cũng không phải là đối thủ của bổn tọa, nhưng hiện tại....."
"Cơ Cửu Thiên, vừa rồi hắn ta nói, thực lực của ngươi bị thục lùi, rốt cuộc là có chuyện gì? Quan trọng hơn là, ta muốn biết, tại sao các ngươi có thể sống hơn ngàn năm nhưng lại không già đi?"
Cơ Cửu Thiên im lặng.
Hắn im lặng cũng làm cho bầu không khí trở nên nghiêm túc hơn.
Ngay thời điểm Vân Lạc Phong cho rằng Cơ Cửu Thiên sẽ không trả lời mình, thì hắn lại lên tiếng: "Chắc là ngươi đã gặp qua tàn hồn của Tuyệt Thiên, năm đó, Tuyệt Thiên vì muốn lưu lại truyền thừa của mình, mà cố ý lưu lại một đạo tàn hồn, phần linh hồn còn lại thì có lẽ đã chuyển thế trùng sinh rồi."
"Trên thực tế thì linh hồn của hắn lúc đó cực kì suy yếu, có thể biến mất bất cứ lúc nào, đã vậy, việc hắn lưu lại tàn hồn suýt nữa đã khiến hắn hồn phi phách tán, ta vì muốn giúp hắn có thể chuyển thế mà sử dụng bí thuật của mình."
"Hậu quả của bí thuật chính là thực lực của ta vĩnh viễn không thể tăng lên được nữa."
"Còn về việc thực lực bị thục lùi...." Cơ Cửu Thiên cười một tiếng: "Là do mười mấy năm trước bổn tọa chiến đấu với kẻ khác, trúng phải gian kế của kẻ đó, mới khiến thực lực thục lùi không ít."
Vân Lạc Phong vẫn luôn lẳng lặng lắng nghe Cơ Cửu Thiên nói, rất lâu sau, nàng mới cất tiếng hỏi: "Vậy tại sao ngươi có thể sống suốt ngàn năm mà dung mạo không thay đổi?"
"Chuyện này không thể nói cho ngươi biết, đối với thực lực hiện giờ của ngươi mà nói, biết càng ít càng tốt, nếu không sẽ ảnh hưởng đến tu luyện của ngươi!" Trước sau Cơ Cửu Thiên vẫn luôn ngắm nhìn Vân Lạc Phong: "Nha đầu, con đường sau này của ngươi còn rất dài, chỉ cần ngươi kiên trì đi tiếp, thì những đáp án mà ngươi muốn biết, rồi sẽ có một ngày hiện ra trước mắt ngươi."
Sau khi suy nghĩ một lúc lâu, Vân Lạc Phong mới gật đầu: "Ta biết rồi! Mặt khác, ta đã dò xét ảo cảnh này, ta phát hiện, cái ảo cảnh này chỉ có thể vào, không thể ra."
Ngay khi biết được thực lực của thiếu niên kia, thì Vân Lạc Phong đã quyết định từ bỏ Vu Yêu Cốt.
Đáng tiếc.....
Nàng lại phát hiện cái ảo cảnh này chỉ cho vào không cho ra.
"A?" Cơ Cửu Thiên nhướng mày: "Cái này đúng là phiền phức, nha đầu, ngươi ở đây đợi ta, ta đi tìm cách rời khỏi đây."
"Cơ Cửu Thiên!"
Mắt thấy Cơ Cửu Thiên sắp quay người rời đi, Vân Lạc Phong ở phía sau liền gọi hắn một tiếng.
"Chú ý an toàn!"
Bước chân Cơ Cửu Thiên khựng lại, nhưng hắn không có quay đầu, bóng dáng hồng y yêu mị chỉ trong tích tắc đã biến mất trước mặt Vân Lạc Phong.
Đợi khi Cơ Cửu Thiên đi rồi, Vân Lạc Phong mới tìm một sơn động ngồi xuống tu luyện, còn để cho đám người Hỏa Hỏa ra ngoài sơn động trông chừng.
____________
Thời gian tu luyện lần này nhanh hơn trước kia.
Trong ảo cảnh cũng có phân biệt ngày đêm.
Vân Lạc Phong nhìn sắc trời tính toán thời gian, biết được Cơ Cửu Thiên rời đi đã được hơn ba tháng.
Lúc này, bên trong sơn động, trên đỉnh đầu thiếu nữ tụ tập một cơn lốc, cơn lốc kia tụ lại càng lúc càng lớn, đến cuối cùng thì bạo phát nổ ầm một tiếng.
Bởi vì nơi này là ảo cảnh, cho nên Vân Lạc Phong không cố ý che giấu hơi thở của mình, cũng không có ý định vào không gian thần điển đột phá.
Nguyên nhân chính là vì Vân Lạc Phong không hề biết, trong ảo cảnh này, ngoài trừ nàng, Cơ Cửu Thiên, Mặc Thiên Thành thì vẫn còn có những người khác nữa....
"Hạng Phi đại nhân, ngài xem, bên đó hình như có người!"
Cường giả đột phá đến thánh vương sinh ra lực lượng quá lớn, hơn nữa ở không trung hình thành một cột sáng linh lực, nối thẳng trong sơn động.
Cho nên, mọi người giống như đang ở trong ảo cảnh độc cốc ba tháng, liền phát hiện Vân Lạc Phong đã đột phá xong!
“Đi” Lão giả Hạng Phi kia híp ánh mắt âm độc: “Chúng ta đi xem!”
Ba tháng!
Ba tháng đều tìm những nguời vô tội ở khắp nơi, cho dù là Vân Lạc Phong tiến một bước vào ảo cảnh, vẫn là Vu Yêu chi cốt, bọn họ đều không có tìm được!
Hiện tại, thật vất vả biết được Vân Lạc Phong nơi nào, bọn họ ngay lập tức vọt qua……
……
Trong sơn động.
Thiếu nữ mở hai tròng mắt, chậm rãi thở ra một ngụm khí: “Rốt cuộc đột phá đến thánh vương trung cấp.”
Nhưng mà, khoảng cách nàng đến con đường cường giả, còn rất lớn……
“Cơ Cửu Thiên còn chưa có trở về?” Vân Lạc Phong chậm rãi đứng dậy, nhẹ nhăn mặt, trong mắt xẹt qua lo lắng, “Hắn đã rời đi ba tháng, vì sao còn không có trở về? Không được, ta không thể tiếp tục lưu lại nơi này chờ hắn, ta cần phải đi tìm tung tích của hắn!”
Nói tới đây, Vân Lạc Phong chậm rãi đi ra ngoài sơn động.
Nàng mới vừa bước ra khỏi cửa động, một đạo thân ành như màu đỏ từ trong hư không rớt xuống dưới, phịch một tiếng, trong khi Vân Lạc Phong còn không có phản ứng lại, đã bị bóng dáng ấy cấp tạp trúng.
“Cút ngay!”
Vân Lạc Phong gầm lên một tiếng, vốn định một chưởng đẩy người ngăn chặn chính mình ra, nhưng mà, trong nháy mắt nang2 ngước mặt lên, ngây ngẩn cả người.
“Cơ Cửu Thiên?”
Lúc này nam nhân đã không còn khí phách đường hoàng của lúc trước? Dung nhan tuyệt mỹ tái nhợt vô sắc, khóe môi dính một vết máu đỏ tươi, hai tròng mắt gắt gao nhắm lại, im lặng không có tiếng động.
“Còn tốt, gia hỏa này còn sống.”
Cảm nhận được hơi thở mỏng manh trong chóp mũi của nam nhân, Vân Lạc Phong nhẹ nhàng thở ra, nàng bò lên từ dưới thân nam nhân, từ trong nhẫn không gian bắt lấy một gốc cây linh dược đút cho hắn dùng.
Linh dược này…… Là trước khi nàng bước vào Vu Yêu tộc, làm chuẩn bị.
Lấy cấp bậc hiện tại của thần điển không gian, không tới mấy ngày liền có thể sinh trưởng thành công.
Mà nàng vì không cho linh dược chịu đựng tai họa của cây nhở, bởi vậy, lúc linh dược vừa mới trưởng thành, nàng liền vội vàng tháo xuống giấu trong nhẫn không gian.
“Khụ khụ.” Cơ Cửu Thiên khụ ra một ngụm máu tươi, mắt phượng chậm rãi mở to.
“Phát sinh chuyện gì?”
Vân Lạc Phong khẽ cau mày, hỏi.
“Thời điểm ta đi tìm đường, không cẩn thận bước vào địa bàn Mặc Thiên Thành,” Cơ Cửu Thiên mạnh mẽ ngồi dậy từ trên mặt đất, “Ta không đánh lại hắn, liều ૮ɦếƭ trốn thoát, mặt khác, ta cũng tra được biện pháp rời khỏi ảo cảnh.”
“Biện pháp kia, là Mặc Thiên Thành ở trong sơn động!”
Nghe được Cơ Cửu Thiên nói, trong lòng Vân Lạc Phong hồi hộp một chút: “Lúc này đây, chúng ta vẫn là muốn chiến đấu với Mặc Thiên Thành?”
Xem ra, lần thám hiểm này, xác thật là nàng lỗ mãng, ai cũng chưa từng dự đoán được, tại trong ảo cảnh, sẽ có một thiếu niên cường đại.
Đặc biệt là, thiếu niên này còn đối Tuyệt Ngàn vì yêu mà sinh hận, thế cho nên liền người bên cạnh hắn đều không buông tha.
“Cơ Cửu Thiên, có thể nói cho ta biết quan hệ giữa Tuyệt Ngàn và Mặc Thiên Thành hay không?” Vân Lạc Phong nghĩ nghĩ, hỏi.
Cơ Cửu Thiên dương môi cười, âm thanh hắn có chút suy yếu: “Kỳ thật, Tuyệt Ngàn trải qua những chuyện rất giống ngươi, nhưng hắn không có may mắn như ngươi vậy, có một đám người đi theo bên cạnh ngươi trợ giúp ngươi.”
“Hắn giống như phế vật, bước qua vô số nguy hiểm đáng sợ, đi qua vô số bí cảnh, cuối cùng mới đi đến nông nỗi!
“Đại khái, ta và Tuyệt Ngàn cũng không từng nghĩ đến, Mặc Thiên Thành sẽ yêu hắn! Mặc Thiên Thành yêu mà không được, lại bởi vì mất đi mặt mũi, đối với Tuyệt Ngàn hận thấu xương, năm đó tham dự vây quét Tuyệt Ngàn, hắn cũng có phần!”
“Chính là, trước một ngày vây quét Tuyệt Ngàn , Mặc Thiên Thành tới tìm hắn, công bố nếu Tuyệt Ngàn nguyện ý ở bên hắn, hắn ta sẽ trợ giúp hắn vượt qua cửa ải khó khăn này, nhưng hắn xem thường tính tình Tuyệt Ngàn, vì thế, Tuyệt Ngàn nhốt hắn ta lại……”
Cơ Cửu Thiên dương đầu nhìn phía Vân Lạc Phong, trên khuôn mặt yêu diễm lộ ra tươi cười bất đắc dĩ.
“Kỳ thật, Tuyệt Ngàn vốn có cơ hội có thể ɢɨết Mặc Thiên Thành, nhưng cuối cùng hắn mềm lòng, nam nhân này vĩnh viễn đều là như thế, đối với người đã từng sóng vai mà chiến đầu với hắn, hắn vĩnh viễn không nhẫn tâm làm được, hơn nữa, ở trong linh thú của Thiên Thành, cũng chính là tổ tiên tộc Vu Yêu ngoài ý muốn tử vong, còn đưa hắn vào ảo cảnh làm bạn với hắn ta……”
“Tổ tiên tộc Vu Yêu, không phải chỉ là một khối di cốt? Làm bạn như thế nào?” Vân Lạc Phong nhướng mày nghi hoặc.
Cơ Cửu Thiên cười ha ha một tiếng: “Ai nói cho ngươi đó chỉ có một khối di cốt? Nếu chỉ là một khối di cốt, tộc Vu Yêu sẽ cung phụng nó lên?”
Thời điểm Vân Lạc Phong còn muốn tiếp tục mở miệng, bá bá bá, vô số bóng dáng từ trên trời giáng xuống, lơ lửng ở trên đỉnh đầu bọn họ.
Trong những người đó, dẫn đầu chính là một lão giả hôi pháo, khuôn mặt âm trầm, khí thế túc sát, chỉ là bị đôi mắt hắn nhìn chằm chằm, đều sẽ cảm giác được trên cổ là một con rắn độc quấn quanh, phảng phất hít thở không thông.
Chỉ là……
Ánh mắt Vân Lạc Phong đảo qua, dừng ở trên người lão nhân ở phía sau lão giả hôi pháo, sắc mặt biến đổi: “Ngươi là người tộc Vu Yêu? Vì sao các ngươi lại xuất hiện ở chỗ này?”
“Tộc Vu Yêu?” Lão nhân phản đồ cười ha ha hai tiếng, “Tộc trưởng tộc Vu Yêu đã sắp ૮ɦếƭ rồi, hiện tại ta là người độc cốc, Vân Lạc Phong, Cơ Cửu Thiên, các ngươi không xứng được đến Vu Yêu chi cốt! Vu Yêu chi cốt này nhất định phải về độc cốc.”
Sắc mặt Vân Lạc Phong trầm xuống dưới.
Nàng không nghĩ tới, chính mình tiến vào ảo cảnh trong ba tháng, tộc Vu Yêu sẽ phát sinh biến hóa như vậy.
“Nha đầu,” Cơ Cửu Thiên mạnh mẽ đứng lên từ trên mặt đất, trầm giọng nói, “Ngươi chạy về phía trên núi! Chạy nhanh đi!”
“Không được,” Vân Lạc Phong nâng đỡ thân thể của Cơ Cửu Thiên, “Phải đi, ta nhất định dẫn ngươi đi theo.”
Nếu trước khi Cơ Cửu Thiên bị thương, những người này không nói chơi, nhưng mà, hiện giờ hắn, bị Mặc Thiên Thành đánh trọng thương, dù cho ăn linh dược vào, trọng thương như thế cũng không có khả năng ở trong khoảng thời gian ngắn phục hồi như cũ.
“Muốn chạy?” Hạng Phi âm trầm trầm cười, “Chỉ sợ các ngươi đã không có cơ hội này, Cơ Cửu Thiên, ban đầu ta cho rằng đối phó ngươi phải tốn chút thời gian, không nghĩ tới liền ông trời đều ở trợ giúp ta, lại làm ngươi bị thương! Cho nên, lúc này đây, hai người các ngươi đều phải ૮ɦếƭ!”
Vu yêu chi cốt chỉ có một, người muốn ςướק đoạt vu yêu chi cốt, đều là kẻ địch!
“Lên, ɢɨết hai người kia!”
Người của độc cốc không có vô dụng, nhanh chóng lao về phía Cơ Cửu Thiên và Vân Lạc Phong, hùng hổ, như sấm tựa điện.
Nhìn những người chạy như điên mà đến, Cơ Cửu Thiên cười.
Tiếng cười của hắn bừa bãi mà khí phách, truyền ở khắp bên trong sơn cốc.
“Cho dù bổn tọa bị thương, cũng tuyệt không để cho con kiến như các ngươi có thể làm càn!”
Giờ khắc này, hồng bào của nam nhân giơ lên, t khí thế úc sát khuếch tán ở khắp không tring, trời đất u ám.
Cả tòa sơn cốc đều âm u xuống, những người nhằm phía Cơ Cửu Thiên đều đều lần lượt rớt xuống từ trong hư không do khí thế cường đại mà hắn phát tiết ra, tựa hồ có một tòa núi áp xuống, đè những người này mặt đất chặt chẽ, không thể động đậy.
“Phụt!”
Thương thế của Cơ Cửu Thiên còn chưa có khôi phục, liền vận dụng lực lượng mạnh mẽ như thế, thế cho nên máu tươi hắn chảy ngược, một ngụm máu đỏ tươi phun tới, giống như hoa hồng yêu diễm nhìn thấy ghê người.
“Đủ rồi!” Sắc mặt Vân Lạc Phong bỗng nhiên căng thẳng, nhanh chóng lắc mình đến bên cạnh Cơ Cửu Thiên, “Cơ Cửu Thiên, thương thế của ngươi chưa khôi phục, những người này giao cho ta là được rồi.”
Cơ Cửu Thiên nâng tay lên, ngăn cản đường đi của Vân Lạc Phong.
Hồng y của hắn giương cao lên y, phất phơ ở trước mắt thiếu nữ, cũng làm cho trong lòng nàng hung hăng run lên.
“Ta đã đồng ý với Quỷ Đế, sẽ bảo vệ cho ngươi an toàn!”
“Chuyện đã đồng ý, ta nhất định phải làm được!”
Cho dù người đời nói hắn tàn khốc vô tình cũng tốt, tính cách cổ quái cũng thế, nhưng hắn lại chưa từng nuốt lời.
Huống chi, cho dù không có thỉnh cầu của Quỷ Đế, hắn cũng tuyệt đối không để cho nàng gặp phải bất kỳ nguy hiểm gì!
Vân Lạc Phong ngẩng đầu lên, nhìn những người trong độc cốc chạy như điên về phía Cơ Cửu Thiên, lại một lần cảm giác được thực lực của chính mình không đủ!
Nếu như…… Nàng có cũng đủ lực lượng mạnh mẽ, thì Cơ Cửu Thiên sẽ không như vậy!
“Ta đã từng nói qua bao nhiêu lần, tuyệt đối sẽ không làm người bênh cạnh mình bị thương, chính là, Vân Tiêu, tiểu Bạch, Hồng Loan, còn có Cơ Cửu Thiên …… Người nào không có vì ta mà bị thương?”
“Nghe tướng quân cũng vì bảo vệ người nhà của ta mà ૮ɦếƭ, vô số địch nhân đều muốn dùng sinh mệnh thân nhân của ta tới uy ђเếק ta, nhưng cố tình ta lại yếu kém như thế!”
Thực lực của nàng đã tăng lên rất nhanh, chưa tới mười năm, từ không có thực lực đã đột phá đến cảnh giới thánh vương.
Nhưng mà, theo thực lực nàng tăng lên, sẽ gặp phải địch nhân, cũng càng ngày càng mạnh……
Nàng cần phải làm cho chính mình trở nên càng mạnh, mới có thể đi bảo vệ người bên cạnh!
“Chủ nhân……” Tiểu Mạch muốn an ủi Vân Lạc Phong, lại không biết bắt đầu từ đâu.
Hắn hiểu rõ, trong thời gian nửa năm ngắn ngủn, đầu tiên Vân Lạc Phong chính mắt nhìn thấy Vân Tiêu vì nàng trả giá, rồi sau đó, Hồng Loan càng là vì bảo vệ cho nàng, thực lực bị phế, hiện tại, ngay cả Cơ Cửu Thiên, đều không màng đến thương thế mà chiến đấu!
Lại cố tình hắn cái gì cũng làm không được!
Trong lòng nàng, làm sao có thể dễ chịu?
“Trong nguy hiểm cầu phú quýu, Tiểu Mạch, lúc này đây, ta nhất định phải tự mình đối diện với Mặc Thiên Thành! Chỉ có được đến vu yêu chi cốt, thực lực của ta, mới có tăng lên rõ ràng!”
Vân Lạc Phong gắt gao nắm chặt tay.
Lúc trước bởi vì thực lực Mặc Thiên Thành, nàng tạm thời từ bỏ bắt lấy vu yêu chi cốt……
Lúc này đây, cho dù đối mặt với nguy hiểm rất lớn, nàng đều cần phải lấy được bảo vật như vậy!
Chỉ có như thế, mới có thể nâng cao thực lực trong tay!
Trong một đám người Độc cốc, Hạng Phi vốn đang tin tưởng tràn đầy, rốt cuộc sắc mặt trầm xuống: “Lực lượng của Cơ Cửu Thiên này, vượt quá tưởng tượng của ta! Cho dù là bị thương nặng, đều có thể phát huy ra lực lượng như thế!”
Nếu là tiếp tục đi xuống, tất nhiên sẽ toàn quân bị diệt……
“Hạng Phi đại nhân, chúng ta không kiên trì không nồi,” Lão già phản đồ đầu đầy mồ hôi, quay đầu lại nói, “Ta nhớ rõ lúc trước đại nhân ngươi có nói qua với tộc trưởng, ngươi có biện pháp đối phó Cơ Cửu Thiên, hiện giờ ta khẩn cầu đại nhân ra tay, chế phục Cơ Cửu Thiên này !”
Hạng Phi hừ lạnh một tiếng, ngẩng đầu nhìn về phía Cơ Cửu Thiên, đáy mắt xẹt qua một tia âm u.
“Cơ Cửu Thiên, ta cho ngươi cơ hội một lần, khoanh tay chịu trói, bằng không…… Chỉ sợ cuối cùng ngươi ngay cả cơ hội luân hồi chuyển thế đều không tồn tại!”
Cơ Cửu Thiên cười lạnh một tiếng, giọng nói cuồng ngạo, “Bổn tọa chưa bao giờ khuất phục trước bất kỳ ai, nếu các ngươi thật sự có bản lĩnh, toàn bộ xông lên, bổn tọa đây muốn nhìn, con át chủ bài của các ngươi là gì!”