“Hiên tại ta muốn vào bên trong, nếu cản trở ta, ɢɨết không tha!”
Cản trở ta, ɢɨết không tha!
Thanh âm nữ tử bừa bãi mà khí phách trong không trung, vang vọng không thôi.
“Vân Lạc Phong, ta thừa nhận ngươi rất mạnh, nhưng Thánh Nữ tộc chúng ta cũng không kém gì ngươi!”
Sắc mặt Tần Tuyết một mảnh lạnh băng, từ sau khi nàng làm hộ pháp của Thánh Nữ tộc, chưa có ai dám đối đãi với nàng như thế!
Xôn xao!
Cuồng phong kích động, khí thế kéo đến.
Tóc Tần Tuyết bay múa không ngừng, con ngươi rét lạnh vô cùng.
Vân Lạc Phong không dao động, ánh mắt tà khí nhìn hơi thở bộc phát trên người Tà Tuyết.
“Vân Lạc Phong, ta sẽ cho ngươi biết chỉ vì sự cuồng vọng của chính mình mà phải trả giá đại giới!”
Oanh!
Thân mình Tần Tuyết hóa thành một đạo cơn lốc, nhanh chóng vọt về hướng Vân Lạc Phong, sắt khí trên người nàng bộc phát, tính toán đem nữ tử trước mắt lập tức chém ɢɨết tại đây.
Đối mặt với khí thế hung mãnh của Tần tuyết, Vân Lạc Phong chậm rãi nâng tay lên……
Hai lực lượng chạm vào nhau.
Lực lượng cường đại quanh thân hai người tự khuếch tán mà ra, cuốn lên một mảnh bụi đất, những đệ tử Thánh Nữ tộc đứng gần trong nháy mắt đều bị lực lượng này thổi bay đi, chật vật té ngã trên đất.
“Phụt!”
Tần Tuyết phun ra một ngụm máu tươi, lui về phía sau hai bước, khuôn mặt dữ tợn chăm chú nhìn nữ tử trước mặt.
Cùng nhau so sánh thì Vân Lạc Phong thật ra trấn định hơn rất nhiều.
Nàng lắc lắc cánh tay có chút tê dại, mắt đen tà khí chăm chú nhìn Tần tuyết.
“Ta hỏi ngươi một lần cuối cùng, Diệp Kỳ đang ở nơi nào?”
Nếu……
Thánh Nữ tộc khăng khăng không giao người ra, nàng không ngại mở ra một đường máu.
“Ha hả.”
Tần tuyết nở nụ cười âm trầm.
“Vân Lạc Phong, ta công nhận ngươi là thiên tài! Nhưng nếu ngươi tới sớm mấy ngày, có lẽ ta sẽ ૮ɦếƭ ở trên tay ngươi, chỉ tiếc, hôm nay trưởng lão của chúng ta sẽ xuất quan, dù ngươi có cường đại, thì đối với thực lực này, cũng sẽ không chịu được một kích……”
Trong lúc Tần Tuyết nói những lời này, linh khí vốn dĩ đang dao động trên hư không cấm địa sau núi liền biến mất, ngay sau đó, thanh âm già nua mang theo trầm thấp vang lên trong không trung.
“Lão phu bế quan mấy năm, lần này thật vất vả xuất quan, liền có người đến Thánh Nữ tộc quấy rối, không biết ngươi cùng chúng ta có thù hận gì? Lại xuống tay tàn nhẫn như vậy?”
Trưởng lão?
Trong lòng Tần Tuyết vui vẻ, vội vàng nhìn về vài đạo bóng dáng dần hiện ra trong hư không.
Số người trong hư không cũng không nhiều, chỉ có ba người.
Nhưng ba người này lại là trưởng lão của Thánh Nữ tộc, cũng là một trong những người mạnh nhất.
“Trưởng lão, các ngươi rốt cuộc cũng đã xuất quan.”
Mười mấy năm……
Từ mười mấy năm trước, sau khi tộc trưởng mất, các trưởng lão liền cùng nhau tiến vào bế quan, bỏ lại Thánh Nữ tộc! Hiện giờ đã mười mấy năm qua đi, bọn họ nhất định thành công liền quyết định xuất quan.
Bất quá……
Trưởng lão bế quan, chỉ có nhân tài của Thánh Nữ tộc biết, nếu không, để người ngoại giới biết được, địa vị của Thánh Nữ tộc sẽ khó giữ được!
Đây cũng là vì sao mà Thánh Nữ tộc lại vô duyên vô cớ biến mất……
Thánh Nữ tộc không có nam nhân, cho dù là trưởng lão, cũng đều là nữ tử.
Ba nữ tử này có vẻ thực trẻ, có lẽ là do bảo dưỡng khéo léo, làm khuôn mặt không có lưu lại dấu vết của năm tháng, duy nhất một đầu tóc bạc thể hiện tuổi tác của bọn họ.
“Bái kiến Hồng Y trưởng lão, Thanh Y trưởng lão, Lục Y trưởng lão.”
Người của Thánh Nữ tộc nhìn đến vài trưởng lão xuất hiện, liền quỳ xuống, nói.
Bất quá, trong cách xưng hô của bọn họ, đều là dựa theo quần áo.
“Cô nương, tìm chỗ mà khoan dung độ lượng, Thánh Nữ tộc lại không phải nơi để ngươi lấy cớ đối với chúng ta đuổi tận ɢɨết tuyệt.”
Mặt mày Thanh Y trưởng lão ngưng trọng, lạnh nhạt nói.
Nếu là trước kia, nàng nhìn thấy một thiên tài như vậy nhất định sẽ không màng tất cả thu nàng vào dưới trướng của mình.
Nhưng mà……
Nàng lại không để yên khi Vân Lạc Phong ɢɨết rất nhiều người của Thánh Nữ tộc.
Chỉ bằng vào điểm này chắc chắn mình sẽ không đồng ý thu nhận nàng!
“Ta chỉ là đến để tìm người của mình thôi.” Thanh âm Vân Lạc Phong đạm mạc vang lên.
“Tìm người?” Thanh Y trưởng lão lạnh lùng cười, “Ở Thánh Nữ tộc chúng ta không có người mà ngươi muốn tìm.”
Nếu chính mình lần này không xuất quan, thì sao có thể tưởng tượng được Thánh Nữ tộc sắp sửa bị diệt như thế nào.
Chỉ bằng vào điểm này, nàng liền không bao giờ tha thứ cho đám người Vân Lạc Phong……
Vân Lạc Phong nhướng mày, ánh mắt quét về phía Tần Tuyết.
“Chuyện này ngươi chỉ có thể đi hỏi nàng, nàng bắt muội muội của phu quân ta, còn ta chỉ là, đi cứu muội muội của mình thôi.”
Ba người trưởng lão đều nhăn mày lại cùng nhìn về phía Tần Tuyết.
Tần Tuyết trừng mắt nhìn Vân Lạc Phong, hừ một tiếng: “Mọi chuyện là như thế này, vào khoảng thời gian trước, ta đã tìm hiểu được truyền nhân của Thánh Nữ tộc đang ở nơi nào……”
Mười mấy năm trước, Tộc trưởng đột nhiên biến mất, đến khi nàng trở về thì trên người đã mang thai.
Thánh Nữ tộc không cho phép nữ nhân thành thân, sau khi biết được tin này các trưởng lão đều giận dữ, chỉ là nàng lại là Tộc trưởng của Thánh Nữ tộc. Mà quy củ của Thánh Nữ tộc nhiều năm truyền xuống không cho phép thay đổi, nhưng các nàng cũng không thể chừng phạt Tộc trưởng……
Ai ngờ năm đó, một tiên tri trong tộc đã tiên đoán rằng hài tử của Tộc trưởng mai sau sẽ có thực lực vô cùng cường đại, chính vì nguyên nhân này, Thánh Nữ tộc mới cam chịu để đứa trẻ tồn tại……
Không nghĩ tới sau khi lời tiên đoán của tiên tri được công bố thì Tộc trưởng lại biến mất, đồng dạng là tên tiên tri kia cũng biến mất theo.
Nhưng trước khi tên tiên tri rời đi đã dặn dò các trưởng lão phải tăng thực lực của bản thân, khi thực lực của bọn họ đủ cường đại là có thể đem tộc trưởng tìm được trở về……
Vì thế, vài vị trưởng lão đều tiến vào bế quan, hơn nữa còn thăng cấp cho tỷ muội Tần Tuyết lên làm hộ pháp và dặn dò bọn họ phải tìm được nữ nhi của Tộc trưởng, tôn nàng lên làm truyền nhân của Thánh Nữ tộc.
Mặc dù các nàng tạm thời không thể đi đến địa phương mà Tộc trưởng đã đến, nhưng nữ nhi của Tộc trưởng thì vẫn tìm được vì bọn họ cùng một đại lục……
Tên tiên tri cũng đã để lại một vật phẩm cho các nàng, nên việc tìm kiếm truyền nhân cũng không hề khó khăn.
Nhưng bọn họ vô vàng suy nghĩ, cũng không nghĩ tới, truyền nhân của Thánh Nữ tộc cũng không ở trong Thất Châu Đại Lục này.
Mất mười mấy năm tìm kiếm, hiện tại lại nghe được tin này……
Hô hấp của ba tên trưởng lão đột nhiên cứng lại, vội vàng truy hỏi, nói.
“Lời của ngươi chính là sự thật? Vậy truyền nhân của chúng ta hiện tại đang ở nơi nào?”
Tần Tuyết cắn chặt răng: “Ngài ấy đã bị nữ nhân này bắt cóc, muội muội của ta Tần Nguyệt vì đi tìm ngài ấy về, cũng bị nàng ɢɨết ૮ɦếƭ, cũng may có Thiếu chủ Huyền Thanh Môn, Tô Tuấn tới mật báo, vì vậy ta mới biết được chuyện này!”
Sắc mặt các trưởng lão thay đổi: “Lời ngươi nói chính là sự thật?”
Nếu nữ nhân này đã thương truyền nhân của bọn họ, các nàng tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho nàng!
“Cực kì chính xác!” Tần Tuyết giơ cằm lên, “Vốn dĩ Tô Tuấn cũng sẽ ૮ɦếƭ trong tay của nữ nhân này, nhưng được Tần Tuyết trước khi ૮ɦếƭ cứu ra, mục đích chính là để ta biết được việc này, nếu các vị trưởng lão không tin, ta có thể đem Tô Tuấn tới, hắn sẽ nói thật chính xác cho ngươi……”
Đối mặt với thanh âm của Tần Tuyết, Vân Lạc Phong không có động tĩnh gì, thậm chí chưa từng biện minh cho hành động của mình.
Đơn giản là……
Vừa rồi Bích Tiêu nói cho nàng biết, tiểu Bạch sắp thức tỉnh!
Trong nhà lao.
Tô Tuấn hung hăng đè ở trên người Diệp Kỳ, quần áo của nàng đã bị xé thành nhiều mảnh nhỏ, lộ ra thân hình bóng loáng trắng tuyết.
Ánh mắt Diệp Kỳ tràn đầy sợ hãi, nước mắt chảy ra, nàng gắt gao cắn môi, hận thù nhìn chằm chằm Tô Tuấn.
“Ha!” Tô Tuấn giơ tay hung hăng nhéo một cái ở trên người Diệp Kỳ, “Nhìn xem bộ dáng này của ngươi, vẫn còn non, đáng tiếc ngươi lại đắc tội ta, bằng không ta sẽ xuống tay nhẹ nhẹ một ít.”
Thân mình Diệp Kỳ run lên, da thịt tuyết trắng bị Tô Tuấn nặn ra một mảnh xanh tím, mồ hôi chảy đầm đìa trên khuôn mặt tái chợt.
“Ngươi dám động đến ta, nghĩa phụ cùng nghĩa mẫu tuyệt đối sẽ không tha cho ngươi!”
“Ha ha, ta đây sẽ ngồi chờ bọn họ tới tìm ta để báo thù!”
Cuối cùng……
Cả người Diệp Kỳ trần trụi, không mảnh vải che thân.
Nhìn thân thể tràn ngập dụ hoặc trước mặt, Tô Tuấn âm hiểm cười hai tiếng, đang tính động thân mà vô, ai ngờ, đúng lúc này, sau khi nghe một tiếng loảng xoảng liền thấy một đệ tử của Thánh Nữ tộc chạy vào.
Nếu ở đây là Huyền Thanh Môn, Tô Tuấn đã sớm ɢɨết người quấy rầy mình đang làm việc tốt, nhưng nơi này là Thánh Nữ tộc, dù hắn có bất mãn đi chăng nữa cũng không dám biểu hiện ra ngoài.
Trong Thánh Nữ tộc đều là nữ tử, Tô Tuấn xem như được liệt vào đặc biệt, những nữ tử này lại không có kinh nghiệm trong chuyện nam nữ, hiện tại nàng nhìn thấy tình huống trước mắt bất ngờ liền há hốc miệng, ánh mắt nhìn về phía Tô Tuấn cũng tràn ngập chán ghét.
“Tô Tuấn, Tần Tuyết đại nhân niệm tình ngươi có công tìm được truyền nhân của chúng ta mới cho phép ngươi ở lại Thánh Nữ tộc, không nghĩ tới ngươi lại dám làm loại chuyện dơ bẩn như thế này ở địa bàn của Thánh Nữ tộc.”
Tô Tuấn ngăn chặn nội tâm không ổn, trên mặt miễn cưỡng lộ ra một nụ cười.
“Ngươi hiểu lầm rồi, ta chỉ là hù dọa nàng một chút thôi, nhưng nàng cư nhiên lại không nghe lời, địa bàn của Thánh Nữ tộc sạch sẽ như vậy, ta sao dám làm bẩn nó chứ!”
Nữ đệ tử hừ lạnh một tiếng, tất nhiên không tin tưởng lời giải thích của Tô Tuấn.
“Trưởng lão đã xuất quan, Tần tuyết đại nhân muốn ngươi đến đó một chuyến.”
Tô Tuấn ngẩn người: “Trưởng lão đến, thì liên quan gì đến ta?”
“Bởi vì Vân Lạc Phong đến diệt Thánh Nữ tộc, Tần tuyết đại nhân muốn ngươi tới chứng thực lại tội ác của Vân Lạc Phong.”
Oanh!
Đầu óc Diệp Kỳ bỗng nhiên nổ vang một cái, trong đầu nàng chỉ hiện ra mấy chữ……
Vân Lạc Phong đến diệt Thánh Nữ tộc!
Nàng đến? Có phải để cứu mình hay không?
Môi Diệp Kỳ nhẹ nhàng run rẩy, nàng không nghĩ đến, Vân Lạc Phong thật sự sẽ đến cứu nàng……
“Vậy thì phiền toái cô nương dẫn đường.” Tô Tuấn ra vẻ phong độ nhẹ nhàng cười.
Chỉ là, hành động vừa rồi của hắn đã làm trong lòng nữ đệ tử vạn phần chán ghét.
Nữ đệ tử chần chờ nửa ngày, đem áo ngoài của mình cởi ra, ném cho Diệp Kỳ.
“Trước hết ngươi hãy mang quần áo mặc vào, một nữ nhân quan trọng nhất chính là trong sạch, mặc dù ngươi phạm phải một sai lầm lớn, cũng không nên bị người khác làm bẩn.”
Nững lời này của nàng hiển nhiên là nói Tô Tuấn.
Người Thánh Nữ tộc rất cao ngạo, không coi ai ra gì thậm chí còn tự cho là đúng, nhưng các nàng trước nay luôn giữ vững trinh tiết, đối với hành vi cầm thú của Tô Tuấn, thật là xem không vừa mắt bởi vậy liền không cho hắn một sắc mặt tốt.
Nếu không phải do mệnh lệnh của Tần tuyết đại nhân, nàng đã sớm đem nam nhân thúi này đuổi khỏi Thánh Nữ tộc, miễn cho nơi thần thánh tốt này bị hắn làm vấy bẩn……
……
Trên núi Vân Sơn,
Trong sân.
Tiểu Mạch bị nhóm người này làm sắc mặt đỏ bừng, phẫn nộ trừng mắt mọi người, đúng lúc này, hắn trông thấy một đệ tử của Thánh Nữ tộc vội vội vàng vàng dắt Tô Tuấn đến, trong mắt liền hiện lên sát khí dày đặc.
“Ngươi chính là Tô Tuấn?” Thanh Y trưởng lão quét mắt nhìn Tô Tuấn, mày nhăn lại, đương nhiên rất bất mãn đối với nơi ở của Thánh Nữ tộc lại xuất hiện một nam nhân.
Tô Tuấn vội vàng tiến lên cung kính trả lời.
“Thưa các vị trưởng lão, ta đúng là Tô Tuấn, lần này đến Thánh Nữ tộc cũng là vì Lâm cô nương.”
“Lời ngươi nói là thật?”
Sắc mặt Thanh Y trưởng lão trầm xuống, nếu Vân Lạc Phong thật sự xuống tay đối với truyền nhân của Thánh Nữ tộc, hắn……tất nhiên sẽ không bỏ qua cho nàng!
Đương nhiên, hắn không dễ bị lừa gạt như Tần Tuyết, mặc dù hành vi ɢɨết người Thánh Nữ tộc của Vân Lạc Phong làm hắn sinh ra lửa giận, nhưng hắn cũng sẽ không mù quáng cho rằng truyền nhân của Thánh Nữ tộc rơi vào trong tay của nàng.
“Trưởng lão, những việc này là do ta tận mắt nhìn thấy, ta tuyệt đối không bịa đặt,” Tô Tuấn hung hăng trừng mắt nhìn Vân Lạc Phong, lại đem tầm mắt chuyển hướng sang khuôn mặt đầy tức giận của Tiểu Mạch, đáy mắt xẹt qua một tia âm ngoan, “Tiểu tử này là đệ đệ của Vân Lạc Phong, cũng không biết từ đâu Vân Lạc Phong lại biết được thân phận của Lâm cô nương, liền bức Lâm cô nương gả cho đệ đệ của nàng.”
“Lại không biết được, Lâm cô nương thà ૮ɦếƭ cũng không nguyện ý, liền bị những người này xuống tay.”
Tô Tuấn hừ một tiếng, hiện giờ Lâm Nhược Bạch cũng không có ở chỗ này, sẽ không có ai có thể chứng minh trong sạch cho Vân Lạc Phong.
Những người này nhất định sẽ không bỏ qua cho nàng!
Sắc mặt ba tên trưởng lão đều không được tốt, nếu lời nói của Tô Tuấn là thật, thì những người này thật sự là to gan lớn mật!
”Ha hả, “Tần Tuyết cười lạnh một tiếng, “Muốn đánh chủ ý lên truyền nhân của Thánh Nữ tộc, ngươi cũng không nhìn xem chính ngươi có mấy phân lượng, ngươi mà có thể xứng sao?
Tiểu Mạch gắt gao nắm tay, trên khuôn mặt tuấn mĩ xẹt qua một tia phẫn nộ: “Ta đã sớm nghe nói Thánh Nữ tộc luôn luôn không nói đạo lý, nãy giờ xem ra quả thực như thế.”
“Làm càn!”
Chúng trưởng lão đều giận dữ.
“Mặc kệ truyền nhân của Thánh Nữ tộc có ở trong tay của các ngươi hay không, hiện tại các ngươi phải ở lại Thánh Nữ tộc, chờ chúng ta điều tra rõ ràng sự thật mới thôi!” Hồng Y trưởng lão dừng một chút, tiếp tục nói, “Mặt khác, chờ chúng ta sau khi điều ta lời nói của Tô Tuấn có đúng sự thật hay không, ta sẽ cùng các ngươi tính một chút tổn thất của Thánh Nữ tộc.”
Vân Lạc Phong nhướng mày nhìn về phía chúng trưởng lão, khóe môi nhẹ nhàng giơ lên một độ cong nhỏ.
“Nếu…… Ta không muốn ở lại thì thế nào?”
“Ha ha!”
Thanh Y trưởng lão cười ha ha hai tiếng, đáy mắt càng dầy đặc vẻ châm chọc.
“Đã vào Thánh Nữ tộc không phải các ngươi muốn đi là có thể đi, người đâu, đem những người này bắt lại chờ đợi xử lý!”
“Vâng thưa trưởng lão!”
Vẻ mặt đệ tử của Thánh Nữ tộc nghiêm lại, sau khi các trưởng lão xuất hiện, làm cho ý chí chiến đấu của các nàng bốc cháy hừng hực, không hề chần chờ lập tức nhằm về phía Vân Lạc Phong.
Đáng tiếc……
Mặc kệ là linh thú hay là quân đoàn khô lâu, đều không cho các nàng cơ hội này.
Gió thổi nhè nhẹ, nữ tử khoanh tay mà đứng, bạch y phất phơ, tuyệt mỹ như tuyết.
Nàng tà khí, dù đối mặt với hoàn cảnh khó khăn vẫn như cũ mặt không đổi sắc.
Lục Y trưởng lão bất đắc dĩ thở dài một tiếng: “Nữ tử này thật sự rất xuất sắc, nếu như thu nạp nàng vào Thánh Nữ tộc, sẽ làm cho thực lực của Thánh Nữ tộc lại lần nữa tăng lên, đáng tiếc……”
Đáng tiếc nữ tử trước mắt đã cùng Thánh Nữ tộc kết lên mối thù không đội trời chung.
Tiểu Mạch nghe được thanh âm này của trưởng lão, châm chọc cười một tiếng: “Xin lỗi, nếu không xuất hiện thù hận, chủ nhân của ta cũng sẽ không bao giờ gia nhập Thánh Nữ tộc của các ngươi.”
“Vì sao?”
“Bởi vì……phu quân của chủ nhân sẽ đến tiêu diệt Thánh Nữ tộc của các ngươi!”
Đệ tử của Thánh Nữ tộc, cả đời không được lấy chồng, cũng tạo nên con người của Thánh Nữ tộc mang tâm tính đơn thuần, bằng không cũng không bị Tô Tuấn lừa gạt.
Sắc mặt Thanh Y trưởng lão không cho là đúng, hắn hừ một tiếng: “Nam nhân ngoại giới có gì tốt, ta không cho những nam nhân đó làm bẩn sự trong sạch của để tử Thánh Nữ tộc! Huống chi ngươi hãy đi nói người kia, nếu hắn có bản lĩnh thì đến tiêu diệt Thánh Nữ tộc bọn ta, chỉ sợ hắn còn không có bản lĩnh này……”
Tiểu Mạch bĩu môi, cũng lười cùng những người này nói chuyện, ánh mắt hắn chuyển xuống nhìn hai bên đang giao chiến.
Quân đoàn khô lâu bất tử bất diệt, nhóm linh thú cũng hung hãn vô cùng, đệ tử của Thánh Nữ tộc nhanh chóng liền ở thế hạ phong.
“Không tốt!”
Con ngươi của Thanh Y trưởng lão trầm xuống, trong mắt nàng hiên lên một tia sắc bén, xoát một tiếng, thân thể hóa thành một tia sáng sắc bén, giống như trường kiếm bắn về phía Vân Lạc Phong.
Mắt thấy Thanh Y trưởng lão sắp sửa tiến lên, Vân Lạc Phong chậm rãi vươn tay, tính toán nghênh đón công kích của đối phương.
Nhưng mà……
Trong tức khắc, oanh một tiếng, một đạo khí thế cường đại trong thân thể của Vân Lạc Phong điên cuồng tuôn ra, có lẽ là bị khí thế này ảnh hưởng, đừng nói đến Thanh Y trưởng lão, ngay cả bản thân Vân Lạc Phong đều cứng lại rồi, thân mình không thể động đậy.
Chỉ nghe một đạo thanh âm mang mười phần trẻ con chậm rãi vang lên, khí phách thẳng tới trời cao.
“Ai dám ᴆụng đến mẫu thân của ta?”
Bên trong không khí, một tiểu bóng dáng dần dần hiện ra.
Một thân cẩm y không vừa người của tiểu thiếu niên chỉ có thể che đến đầu gối của hắn, cánh tay bắp chân đều trắng nõn mảnh khảnh, hắn còn nhỏ tuổi vậy mà đã có một thân khí chất quân vương, cường đại như vậy.
Trong ánh mắt của Thanh Y trưởng lão hiện lên một chút cảnh giác.
Tiểu gia hỏa này thoạt hình tuổi còn rất nhỏ, nhưng không biết vì sao lại mang đến cho bản thân cảm giác bị một loại cường đại áp bức.
Nhìn hắn giống như một ác ma, làm người khác vô cùng hoảng sợ.
Hơn nữa……
Thiếu niên này làm từng cây mây màu lục tự di chuyển bốn phía mặt đất, những cây mây này lay động ở trong gió, nhìn rất sống động, đem thiếu niên vây quanh ở giữa.
“Tiểu Thụ?”
Vân Lạc Phong đã sớm biết, những ngày gần đây Tiểu Thụ cũng sẽ thức tỉnh, lại không dự đoán được hắn sẽ tỉnh nhanh như vậy.
Mấy tháng trước Tiểu Thụ vẫn là bộ dáng của một hài đồng khoảng năm sáu tuổi, hiện giờ chỉ qua mấy tháng ngắn ngủn, sau khi thức tỉnh, nhìn như thiếu niên tám chín tuổi.
Hiển nhiên, lúc Tiểu Thụ ngủ say được lợi pha phong.
“Chỉ là một tiểu hài tử,” Tần Tuyết cười lạnh một tiếng, “Các ngươi lên cho ta, trước hết đem tiểu hài tử này ɢɨết ૮ɦếƭ.”
Nghe được Tần Tuyết nói, Tô Tuấn trong nháy mắt sợ hãi kђเếק vía, thực lực của Tiểu Thụ, hắn đã từng chứng kiến qua ở Huyền Thanh Môn.
Chính là thiếu niên này, chỉ trong một khoảnh khắc liền ɢɨết Tần Nguyệt em gái cùng mẹ của Tần Tuyết……
Bất quá, lúc đó Tiểu Thụ chỉ mới trên dưới năm tuổi thôi, vì sao mới qua mấy tháng, hắn đột nhiên trở thành thiếu niên tám chín tuổi?
“Vâng, thưa Tần Tuyết đại nhân.”
Vài tên đệ tử nghe thế liền tiến lên, tốc độ của các nàng quá nhanh, nhanh đến nỗi ba tên trưởng lão đều không thể ngăn cản……
“Chậm đã!”
Sắc mặt Thanh y trưởng lão đại biến, muốn ngăn hành động của các đệ tử lại, hiển nhiên đã không kịp rồi.
Các đệ tử của Thánh Nữ tộc không biết sống ૮ɦếƭ đã đến trước mặt của Tiểu Thụ.
“Muốn ɢɨết ta?”
Tiểu Thụ lười biếng nhìn đệ tử của Thánh Nữ tộc chạy như bay mà đến, khuôn mặt non nớt đáng yêu dần dần nở một nụ cười.
Hắn cười, tràn đầy châm chọc.
Bá!
Cây mây nghe lệnh lập tức hành động, giống như νũ кнí bén nhọn nhất trên đời dùng để ɢɨết người, đệ tử vừa đến bên cạnh, cây mây trong nháy mắt hóa thành νũ кнí sắc bén xuyên phá иgự¢ của các nàng.
Sắc mặt Tần Tuyết trắng bệch vô cùng, môi của nàng nhẹ nhàng run rẩy, bước chân không ngừng lui về phía sau.