sắc đẹp chết người

Chương 6: Đi Săn


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Minh Hoa nhìn Khải, cố gắng phân tích từng lời nói, từng biểu cảm của anh ta. Cô là một CEO, một người quen nhìn thấu những lời nói dối trong các cuộc đàm phán hàng ngàn tỷ. Nhưng người đàn ông trước mặt cô, anh ta là một ẩn số. Anh ta toát ra một sự nguy hiểm, nhưng đồng thời lại là một sự hấp dẫn không thể chối từ.

"Anh biết được những gì?" Cô lặp lại câu hỏi, giọng nói đã hoàn toàn bình tĩnh.

Khải nhấp một ngụm cà phê, cái tách sứ trắng nổi bật trên những ngón tay thon dài, nam tính của anh. "Chủ tịch của tập đoàn Tinh Anh, ông Trần Lực, là một con cáo già. Nhưng ông ta lại có một điểm yếu chí mạng: cậu con trai độc nhất, Trần Hạo."

Anh ta bắt đầu phác hoạ một bức chân dung sắc nét về kẻ thù của cô. "Trần Hạo là một kẻ bất tài, hám sắc, nhưng lại luôn muốn chứng tỏ mình giỏi hơn cha. Hắn ta đứng sau rất nhiều phi vụ bẩn của Tinh Anh. Việc ăn cắp dự án 'Prometheus' của cô, tôi cá 99% là do hắn chủ mưu, vừa để ghi điểm với ông Lực, vừa để hạ bệ một 'nữ cường' đang lên như cô."

Thông tin này khớp với những gì Minh Hoa đã tự phân tích. "Chuyện này tôi cũng có thể tự tìm ra. Anh có gì hơn thế?" Cô thử anh.

Khải mỉm cười, nụ cười của một kẻ nắm chắc phần thắng. "Tôi biết Trần Hạo sắp tổ chức một buổi tiệc sinh nhật riêng tư trên du thuyền vào tối thứ Bảy tuần này. Chỉ mời những kẻ thân tín nhất. An ninh ở những buổi tiệc như vậy thường rất lỏng lẻo. Đó là nơi hoàn hảo để tìm ra bằng chứng về kẻ nội gián trong công ty cô."

Đây chính là thứ Minh Hoa cần. Một thông tin nội bộ, một cơ hội hành động mà cô không thể dễ dàng có được. Cô đã có quyết định của mình.

"Được. Hợp đồng mới được thiết lập," cô nói dứt khoát. "Anh giúp tôi tìm ra bằng chứng và kẻ nội gián. Đổi lại, sau khi mọi chuyện kết thúc, tôi sẽ giúp anh lấy thứ anh muốn từ Tinh Anh, miễn là nó nằm trong khả năng của tôi và không vi phạm pháp luật."

"Thỏa thuận."

Bầu không khí giữa họ lập tức thay đổi. Sự căng thẳng về dục vọng được thay thế bằng sự căng thẳng của một cuộc lên kế hoạch chiến đấu. Chiếc bàn ăn, nơi chỉ một giờ trước còn là chiến trường của sự im lặng và đối đầu cá nhân, giờ đã biến thành một phòng tác chiến.

"Anh làm cách nào để vào được buổi tiệc đó?" Minh Hoa hỏi.

"Đơn giản," Khải nhún vai. "Tôi sẽ đi cùng bà Vi, phó chủ tịch của tập đoàn An Thịnh. Bà ta và Trần Hạo đang có một vài 'thương vụ' làm ăn chung. Bà ta chắc chắn có trong danh sách khách mời."

Minh Hoa khựng lại. Bà Vi? Nữ đại gia nổi tiếng với bộ sưu tập "phi công trẻ"? Cô chợt cảm thấy một vị đắng trong miệng. "Lại là 'công việc' của anh sao?" Giọng cô có chút mỉa mai không che giấu.

Khải nhìn thấu sự thay đổi trong thái độ của cô. Anh cười nhẹ. "Chỉ là một phương tiện để đạt được mục đích, Minh Hoa. Cô cũng đang dùng tôi như một phương tiện thôi, đúng chứ? Chúng ta là đối tác, không phải người yêu."

Câu nói của anh như một gáo nước lạnh, kéo Minh Hoa về thực tại. Anh ta nói đúng. Đây là một liên minh lợi ích. Cô không có quyền ghen tuông.

"Vậy vai trò của tôi là gì?" Cô chuyển chủ đề.

"Cô ở nhà," Khải đáp. "Nhưng công ty của cô sẽ hành động." Anh ta bắt đầu vạch ra kế hoạch. "Tôi cần cô chuẩn bị một thiết bị. Một cây bút, một chiếc khuy áo, thứ gì đó có gắn máy nghe lén và định vị. Tín hiệu phải đủ mạnh để truyền về một trung tâm chỉ huy."

"Trung tâm chỉ huy đó là căn hộ của tôi," Minh Hoa tiếp lời, bắt kịp ngay ý tưởng của anh. "Và đội ngũ IT của tôi sẽ theo dõi và ghi lại mọi thứ."

Họ trao đổi, tung hứng ý tưởng. Sự thông minh và sắc bén của họ hoà quyện vào nhau một cách đáng kinh ngạc. Trong một khoảnh khắc, họ giống như một cặp đôi cộng sự hoàn hảo đã làm việc cùng nhau nhiều năm, chứ không phải hai kẻ xa lạ vừa mới lên giường với nhau vài giờ trước.

Khi kế hoạch đã được vạch ra chi tiết, Khải đứng dậy, chuẩn bị rời đi. Căn hộ của Minh Hoa đã sáng bừng trong nắng sớm.

Anh dừng lại ở cửa, quay đầu nhìn cô. Vẻ mặt cợt nhả thường ngày đã quay trở lại.

"Chuẩn bị sẵn sàng đi, Chủ tịch. Cuối tuần này, chúng ta đi săn."

Minh Hoa nhìn theo bóng lưng của anh ta, một cảm giác vừa lo lắng vừa phấn khích dâng lên trong lòng. Cô vừa ký một hợp đồng với quỷ dữ. Nhưng không hiểu sao, cô lại cảm thấy vô cùng trông đợi vào cuộc đi săn nguy hiểm này.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.