SAI CƠ THỂ, ĐÚNG NGƯỜI

Chương 10: Chiến Dịch Thu Hồi Chìa Khóa


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Trở về căn penthouse, An Nhiên ngay lập tức giải thích giả thuyết của mình về hai chiếc chìa khóa cho Hoàng Bách. Nàng trình bày một cách say sưa về "trực giác của người nghệ sĩ", về "sự liên kết tâm linh" và "rung động của vạn vật".

Hoàng Bách (trong thân xác Nhiên) lắng nghe, khuôn mặt xinh đẹp của An Nhiên nhăn lại đầy hoài nghi. "Đó là một giả thuyết vô căn cứ," anh kết luận một cách lạnh lùng. "Không có bất kỳ dữ liệu nào để chứng minh cho sự 'rung động' mà cô nói cả."

"Nhưng anh không thấy lạ sao?" An Nhiên (trong thân xác Bách) cãi lại. "Hai người hoàn toàn xa lạ, không có bất kỳ mối liên hệ nào, lại sở hữu hai chiếc chìa khóa cổ y hệt nhau? Và chúng ta lại bị hoán đổi? Xác suất để tất cả những chuyện này chỉ là ngẫu nhiên gần như bằng không!"

Bách im lặng. Dù lý trí của anh không chấp nhận những chuyện tâm linh, nhưng lập luận về mặt xác suất của An Nhiên lại có sức nặng. Hơn nữa, anh không có bất kỳ giả thuyết nào khác, và tình hình với Lý Kiều Trinh thì ngày càng trở nên không thể kiểm soát.

"Được rồi," cuối cùng anh cũng phảiยอมแพ้. "Cứ cho là giả thuyết của cô đúng. Vậy kế hoạch là gì? Làm thế nào để lấy được chiếc chìa khóa đó mà không gây ra một vụ trộm cắp hay bắt cóc?"

Họ bắt đầu vạch kế hoạch.

"Hay là tôi (trong vai Bách) rủ cô ấy đi bơi ở một khu nghỉ dưỡng," An Nhiên đề xuất. "Lúc cô ấy vào phòng thay đồ, anh (trong vai tôi) lẻn vào lấy chiếc chìa khóa?"

"Vô đạo đức và quá nhiều biến số không thể kiểm soát," Bách gạt đi ngay. "Kế hoạch phải được thực hiện ở một nơi công cộng, có nhiều người làm chứng để tạo bằng chứng ngoại phạm."

Với bộ não của một CEO, Bách đã nhanh chóng phác thảo ra một kế hoạch chi tiết mà anh gọi là "Chiến dịch Thu hồi Tài sản".

"Sắp tới, gia tộc họ Lý sẽ tổ chức một buổi tiệc từ thiện lớn tại biệt thự của họ," Bách giải thích. "Đó là cơ hội hoàn hảo. Mọi nhân vật quan trọng đều sẽ có mặt."

Anh ta bắt đầu phân vai. "Cô, trong vai Trần Hoàng Bách, sẽ là bạn hẹn của Kiều Trinh. Nhiệm vụ của cô là phải giữ cô ấy thật bận rộn trên sàn nhảy. Tôi, trong vai Vũ An Nhiên, sẽ có mặt với tư cách một họa sĩ ủng hộ tác phẩm cho buổi đấu giá từ thiện."

"Nhưng làm sao để lấy được chiếc vòng cổ?" An Nhiên hỏi.

"Chúng ta cần một sự hỗn loạn có kiểm soát," Bách nói, ánh mắt lóe lên. Anh ta gọi cho trợ lý Khang, ra một mệnh lệnh vô cùng kỳ lạ: "Khang, tìm cách xâm nhập vào hệ thống điện của biệt thự nhà họ Lý. Tôi cần anh tạo ra một sự cố mất điện tạm thời, chỉ ở khu vực sảnh chính, vào đúng 9 giờ 15 phút tối."

Trợ lý Khang, dù đã quen với những hành động khó hiểu của "Chủ tịch" dạo gần đây, cũng phải mất vài giây để tiêu hóa thông tin. Nhưng anh vẫn chuyên nghiệp đáp: "Tôi sẽ hoàn thành, thưa Chủ tịch."

An Nhiên nhận ra Bách sẽ cần người hỗ trợ. Cô liền gọi cho cô bạn thân Vy. "Vy ơi, tối mốt đi dự tiệc với tao không? Toàn là người giàu thôi, cơ hội vàng để mày quảng bá thương hiệu thời trang của mày đó!" Vy, một người không bao giờ bỏ lỡ cơ hội, đã đồng ý ngay tắp lự.

Kế hoạch đã được vạch ra một cách hoàn hảo.


Đêm diễn ra buổi tiệc từ thiện. Biệt thự nhà họ Lý sáng rực như một cung điện.

Các "diễn viên" đã vào vị trí. An Nhiên (trong vai Bách) đang khiêu vũ cùng Lý Kiều Trinh, cố gắng tỏ ra duyên dáng trong khi lòng thì đang đếm ngược từng giây. Hoàng Bách (trong vai Nhiên), trong một chiếc váy dạ hội do Vy thiết kế, đang giả vờ chiêm ngưỡng các tác phẩm nghệ thuật, tay nắm chặt một dụng cụ mở khóa cài vòng cổ loại nhỏ. Bên cạnh anh ta, Vy thì đang tung tăng đi phát danh thiếp cho bất cứ ai cô gặp.

Đồng hồ điểm 9 giờ 15 phút.

BỤP!

Đèn trong sảnh chính phụt tắt. Mọi thứ chìm vào bóng tối. Tiếng nhạc dừng lại. Những tiếng la hét, xì xào kinh ngạc nổi lên.

Kế hoạch bắt đầu!

An Nhiên, theo đúng kịch bản, liền ôm chặt lấy Kiều Trinh. "Đừng sợ, có anh ở đây rồi," cô thì thầm bằng giọng của Bách.

Trong bóng tối, Bách và Vy lập tức di chuyển về phía họ. Vy, theo kế hoạch, "vô tình" vấp ngã và hét lên một tiếng thật to, thu hút sự chú ý của những người xung quanh về phía cô. "Ôi, ly rượu của tôi!"

Tận dụng sự hỗn loạn đó, Bách nhanh chóng tiếp cận Kiều Trinh. Anh ta "va" nhẹ vào cô, và bằng một động tác nhanh gọn được tập luyện kỹ càng, bàn tay nghệ sĩ của An Nhiên đã khéo léo mở được chốt cài của sợi dây chuyền.

Anh ta đã có được chiếc chìa khóa!

Nhưng đúng vào khoảnh khắc anh ta định rút lui, một sự cố ngoài kế hoạch đã xảy ra. Hệ thống điện dự phòng của biệt thự đã khởi động sớm hơn dự tính.

VÈO! Ánh sáng trắng từ những ngọn đèn khẩn cấp bật sáng.

Và tất cả mọi người trong sảnh tiệc đã chứng kiến một cảnh tượng vô cùng kỳ lạ và đáng ngờ.

Hoàng Bách (trong thân xác Nhiên) đang đứng sát rạt Lý Kiều Trinh, tay anh ta vẫn còn đang ở gần cổ của cô. Lý Kiều Trinh thì đang nhìn xuống cổ mình với vẻ mặt ngơ ngác khi nhận ra sợi dây chuyền đã biến mất. "Bạn hẹn" của cô ta, "Trần Hoàng Bách" (thực chất là Nhiên), thì đang ôm cô ta trong một tư thế trông rất giống ghen tuông và chiếm hữu. Còn cô bạn tóc hồng của "cô họa sĩ" thì đang nằm sõng soài trên sàn với một ly rượu vỡ.

Bốn người họ tạo thành một bức tranh tĩnh đầy ám muội và khó giải thích.

Lý Kiều Trinh nhìn từ khuôn mặt bối rối của "cô họa sĩ" đang đứng quá gần mình, đến bàn tay đang ôm chặt lấy mình của "bạn hẹn". Đôi mắt thông minh của cô không hề nghĩ đến một vụ trộm. Một giả thuyết khác, một giả thuyết hợp lý hơn cho cảnh tượng kỳ lạ này, lóe lên trong đầu cô.

Cô nghĩ rằng, Trần Hoàng Bách và cô họa sĩ Vũ An Nhiên này đang có một mối quan hệ tình cảm bí mật và vụng trộm. Và sự cố mất điện vừa rồi chỉ là một màn kịch, một cuộc cãi vã ghen tuông của họ ngay trong bữa tiệc.

Ánh mắt của Kiều Trinh từ bối rối chuyển sang tổn thương, rồi từ tổn thương chuyển thành một sự tức giận lạnh lẽo.

"Hai người..." cô thì thầm, giọng nói run lên. "Thật là một vở kịch hay."

Kế hoạch lấy chìa khóa đã thành công. Nhưng nó cũng đã tạo ra một sự hiểu lầm còn tai hại hơn vạn lần, một cơn bão tố sắp sửa nhấn chìm tất cả bọn họ.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!