Đêm xuống Sài Gòn, cũng là lúc những bí mật bắt đầu phơi bày. Hoàng Long, trong thân xác Mai, nhận được tin nhắn từ Mai trong thân xác anh về "Project X" và kho hàng cũ. Anh biết mình phải hành động, nhưng sự thận trọng của một kẻ từng trải trên thương trường mách bảo anh rằng không thể hấp tấp. Anh cần một kế hoạch, một sự chuẩn bị kỹ lưỡng.
Anh dùng chút tiền ít ỏi còn lại để thuê một chiếc xe ôm công nghệ, yêu cầu người lái chở anh đi vòng quanh khu vực kho hàng cũ gần dự án Thiên Long Thành. Khu vực này vắng vẻ, heo hút, những nhà xưởng cũ kỹ xen lẫn với bãi đất trống bị bỏ hoang. Mùi ẩm mốc, bụi bặm và không khí nặng nề bao trùm. Hoàng Long quan sát kỹ lưỡng, ghi nhớ mọi lối ra vào, mọi ngóc ngách, thậm chí cả vị trí của những cột điện, đường ống nước. Bộ óc của một kiến trúc sư kiêm nhà kinh doanh bất động sản vẫn hoạt động hiệu quả, ngay cả khi bị giam cầm trong một thân xác khác. Anh nhận ra rằng khu vực này đã được quy hoạch nhưng chưa giải tỏa hoàn toàn, tạo điều kiện thuận lợi cho những hoạt động mờ ám. Một vài tòa nhà lụp xụp còn sót lại, có lẽ là nơi sinh sống của những người dân cố bám trụ, hoặc là vỏ bọc cho những kẻ xấu.
Trong quá trình thăm dò, Hoàng Long phát hiện một chi tiết nhỏ nhưng đáng giá: một chiếc camera an ninh cũ kỹ lắp đặt khuất tầm nhìn, hướng thẳng vào cổng chính của một nhà kho lớn hơn những cái khác. Dù trông có vẻ bị bỏ phế, nhưng ánh đèn tín hiệu nhỏ xíu vẫn nhấp nháy, cho thấy nó đang hoạt động. Điều này càng củng cố nghi ngờ của anh về sự tồn tại của một hoạt động phi pháp tại đây. Anh quyết định sẽ quay lại đây vào một thời điểm khác, có lẽ là vào ban đêm để tìm hiểu thêm. Anh cũng để ý thấy một chiếc xe tải cũ kỹ thường xuyên ra vào khu vực này vào nửa đêm, với biển số xe bị che khuất một cách cố ý.
Cùng lúc đó, Mai, trong thân xác Hoàng Long, đang vật lộn với tệp tin "Project X" đã bị mã hóa. Cô không phải một hacker, và kiến thức về máy tính của cô chỉ dừng lại ở mức cơ bản. Cô đã thử mọi mật khẩu cô nghĩ đến, từ ngày sinh của Hoàng Long đến tên công ty, nhưng đều vô ích. Thời gian cứ trôi, sự căng thẳng tăng lên. Cô biết rằng tệp tin này có thể chứa đựng những bằng chứng quan trọng nhất.
Mai quyết định liên lạc với Thư ký Vy, cô thư ký riêng của Hoàng Long. Vy là một người phụ nữ trẻ, tận tâm và có vẻ đáng tin cậy. Mai, bằng bản năng nhạy cảm của mình, cảm nhận được sự trung thực từ cô gái này. Cô quyết định thử liều.
"Vy, cô có thể giúp tôi một việc được không?" Mai, trong vai Hoàng Long, hỏi.
Vy ngẩng đầu lên, vẻ mặt hơi ngạc nhiên vì hiếm khi thấy CEO lại nhờ vả một cách trực tiếp như vậy. "Vâng, thưa CEO. Có gì ạ?"
"Tôi có một tệp tin quan trọng bị mã hóa. Tôi cần cô giúp tôi giải mã nó. Cô có quen ai giỏi về IT không, đáng tin cậy ấy?" Mai nói, giọng cố tỏ ra bình thản nhưng trong lòng thì thấp thỏm. Cô không thể tiết lộ lý do thực sự, chỉ có thể ngụy biện rằng đó là một tài liệu mật về đối thủ cạnh tranh.
Vy gật đầu. "Dạ có ạ. Em có một người bạn rất giỏi về IT, chuyên về bảo mật thông tin. Anh ấy rất đáng tin cậy. Em sẽ nhờ anh ấy giúp."
Sau khi Vy rời đi, Mai thở phào nhẹ nhõm. Cô biết mình đang mạo hiểm, nhưng đây là cách nhanh nhất. Cô cũng bắt đầu tìm hiểu sâu hơn về lịch sử của Trần Đình Khoa trong công ty. Những hồ sơ cũ cho thấy Khoa đã làm việc cho Dragon Corp từ rất lâu, dưới trướng cha của Hoàng Long. Hắn ta luôn là người kín tiếng, quyền lực ngầm và có mối quan hệ rộng rãi trong cả giới kinh doanh lẫn giới chính trị. Điều này càng làm tăng thêm sự nghi ngờ của Mai. Cô nhận ra rằng Khoa không chỉ là một đối tác thông thường, mà còn là một con cá lớn, có thể ẩn chứa những bí mật đen tối hơn nhiều.
Đêm đó, hai con người, một ở nơi hẻo lánh, một trong căn penthouse xa hoa, đều không ngủ. Họ đang ở hai đầu của một sợi dây, cùng kéo căng nó, từng bước tiến vào mạng lưới tội ác phức tạp đã được giăng mắc khắp Sài Gòn. Mỗi manh mối nhỏ bé đều là một phần quan trọng để hoàn thành bức tranh lớn.