Mối quan hệ bí mật của Thế Phong và An Chi bắt đầu. Đúng như thỏa thuận, tại công ty, họ là sếp và thư ký hoàn hảo, lạnh lùng và chuyên nghiệp. Nhưng ngoài giờ làm việc, họ bước vào một "vùng cấm" đầy kích thích.
Thế Phong là người cực kỳ cẩn trọng. Anh ta không bao giờ đưa An Chi đến những nơi quen thuộc. Các cuộc hẹn của họ diễn ra ở căn hộ penthouse ẩn mình trên tầng cao nhất của một tòa nhà không tên tuổi, hoặc những khu resort xa hoa nhưng biệt lập, nơi không một nhân viên nào của Thiên Phong có thể nhận ra họ. Sự hồi hộp, lén lút này trở thành chất xúc tác mạnh mẽ, tăng thêm hương vị cấm đoán cho mối quan hệ.
Trong những cuộc gặp gỡ bí mật đó, Thế Phong dần bộc lộ một khía cạnh hoàn toàn khác. Anh ta không còn là CEO cấm dục, mà là một người đàn ông mạnh mẽ, chiếm hữu trên giường.
Đêm đầu tiên tại căn hộ bí mật của anh ta, Thế Phong không nói nhiều, nhưng hành động của anh ta đã nói lên tất cả. Anh ta dùng quyền lực và sự áp đặt của mình để chi phối mọi thứ.
"Nói tên anh," Thế Phong ra lệnh, giọng anh ta trầm và khàn đặc, hoàn toàn khác biệt với giọng nói khi ký hợp đồng.
An Chi nằm dưới anh, cơ thể cô nóng bỏng và run rẩy. "Thế Phong..."
"Không đủ. Phải là 'Anh Yêu'," anh ta thì thầm vào tai cô, hành động của anh ta trở nên mạnh mẽ hơn.
An Chi bật cười, nhưng cô nhanh chóng đáp lại bằng một cái rên rỉ khi sự chiếm hữu của anh ta đạt đến đỉnh điểm. "Anh Yêu... Thế Phong..."
Những đêm đó, Thế Phong dành thời gian để khám phá khao khát của An Chi. Anh ta cởi bỏ lớp mặt nạ lạnh lùng và bắt đầu bộc lộ những sở thích tình dục bị kìm nén bấy lâu. Anh ta thích kiểm soát, thích nhìn thấy sự đầu hàng hoàn toàn của cô trước dục vọng.
An Chi cũng táo bạo không kém. Cô dùng sự thông minh và hiểu biết về tâm lý để dần phá vỡ sự kiểm soát đó. Cô chủ động trong một số khoảnh khắc, khích lệ anh ta bộc lộ cảm xúc. Cô hỏi về quá khứ, về những sở thích cá nhân, về những điều nhỏ nhặt mà anh ta không bao giờ chia sẻ với ai.
Một đêm, sau khi cả hai đã trải qua sự cuồng nhiệt thể xác, An Chi nằm trong lòng Thế Phong, đầu dựa vào lồng ngực săn chắc của anh. Cô cảm nhận được nhịp tim anh vẫn đang đập nhanh.
"Tại sao Ngài lại có nhiều căn hộ bí mật như vậy?" An Chi hỏi khẽ.
Thế Phong im lặng một lúc lâu. "Là để trốn tránh," cuối cùng anh ta trả lời, giọng trầm đục.
"Trốn tránh điều gì? Trốn tránh chính mình sao?"
Anh ta siết chặt vòng tay quanh cô. "Anh đã nói rồi, đây không phải là mối quan hệ tình cảm. Đừng hỏi những câu không cần thiết."
"Nhưng em muốn biết," An Chi kiên định. "Em muốn biết lý do tại sao một người đàn ông thành công như Ngài lại phải sống trong nỗi sợ hãi sự thân mật. Em muốn biết lý do tại sao Ngài lại tự xây một 'cấm cung' cho mình."
Mặc dù anh ta không trả lời trực tiếp, nhưng An Chi nhận thấy anh ta không còn đẩy cô ra nữa. Anh ta chấp nhận sự gần gũi này, chấp nhận sự tò mò của cô như một phần của thỏa thuận.
Sự gắn kết của họ không chỉ dừng lại ở thể xác. Thông qua những cuộc trò chuyện nửa đêm, An Chi dần khám phá ra Thế Phong thích đọc sách triết học, thích chơi cờ vua và ghét bị làm phiền bởi những lời lẽ sáo rỗng. Cô bắt đầu thấu hiểu sự cô đơn sâu sắc ẩn sau vẻ ngoài quyền lực.
Mỗi khi họ rời khỏi "vùng cấm", Thế Phong trở lại với chiếc mặt nạ lạnh lùng, nhưng cả hai đều biết rõ, họ đang chia sẻ một bí mật nóng bỏng, một sự thật rằng, anh ta không còn là một tảng băng vô cảm nữa.