sếp ơi, anh là người yêu cũ

Chương 10: Công tác cùng sếp


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sáng thứ Ba, Linh Anh nhận được thông báo từ Anh Tuấn:

“Dự án mới cần đi công tác. Cô chuẩn bị hồ sơ, chúng ta xuất phát lúc 9h.”

Trái tim cô nhảy loạn nhịp. Đi công tác cùng sếp – người yêu cũ – đồng nghĩa với việc vừa phải làm việc nghiêm túc, vừa đối diện với những cảm xúc chưa rõ ràng trong lòng.

Khi đến sân bay, Anh Tuấn đã đứng sẵn, bộ vest lịch lãm và ánh mắt nghiêm nghị nhưng tinh tế.

“Hồ sơ và dữ liệu đã chuẩn bị đầy đủ chưa?” Anh Tuấn hỏi, giọng điềm tĩnh.

“Dạ, tất cả đã sẵn sàng ạ,” Linh Anh trả lời, cố kìm nhịp tim.

Chuyến bay kéo dài khoảng hai tiếng, và họ ngồi cạnh nhau. Không gian yên tĩnh, chỉ có tiếng động cơ và ánh sáng mờ từ cửa sổ. Linh Anh cố tập trung vào hồ sơ, nhưng ánh mắt cô liên tục lướt nhìn Anh Tuấn. Anh nghiêm túc đọc tài liệu, nhưng thỉnh thoảng ánh mắt lại lướt sang cô, khiến tim cô loạn nhịp.

Khi hạ cánh, họ di chuyển đến khách sạn nơi diễn ra buổi họp. Trong khi chuẩn bị phòng họp, Anh Tuấn bất ngờ nghiêng người lại gần cô, giọng trầm:

“Hãy giữ tinh thần tập trung. Mọi việc sẽ ổn.”

Linh Anh đỏ mặt, nhưng vẫn nở nụ cười:

“Dạ, tôi sẽ cố gắng.”

Buổi chiều, trong phòng họp, Linh Anh thuyết trình dự án mới trước toàn bộ đối tác. Cô căng thẳng, nhưng sự hiện diện và ánh mắt tinh tế của Anh Tuấn bên cạnh giúp cô tự tin hơn. Mỗi lần cô gặp khó khăn, anh lại đưa mắt ra hiệu, hoặc nhắc nhở một cách nhẹ nhàng:

“Ở slide này, hãy nhấn mạnh phần lợi ích rõ hơn.”

Sau buổi họp, Anh Tuấn dẫn cô ra ngoài ban công để nghỉ ngơi. Không gian yên tĩnh, ánh chiều tà rọi xuống thành phố, khiến Linh Anh cảm thấy vừa căng thẳng vừa ngọt ngào.

“Hôm nay cô làm tốt. Tôi hài lòng với cách cô trình bày và phản ứng linh hoạt,” Anh Tuấn nói, ánh mắt nhìn cô lặng lẽ.

Cô đỏ mặt, tim đập mạnh:

“Cảm ơn anh… Thật sự, nhờ có anh hướng dẫn, tôi mới tự tin như vậy.”

Anh Tuấn chỉ nhếch môi, ánh mắt dịu xuống, nhưng không nói thêm. Khoảnh khắc này khiến Linh Anh cảm nhận được sự quan tâm tinh tế – không quá lời, nhưng đủ để cô rung động.

Buổi tối, khi trở về khách sạn, Linh Anh và Anh Tuấn cùng kiểm tra lại số liệu và chuẩn bị cho buổi họp ngày hôm sau. Không gian nhỏ hẹp, chỉ có hai người, ánh đèn vàng ấm áp. Mỗi lần Linh Anh nhấc hồ sơ hay nhìn laptop, ánh mắt họ chạm nhau, khiến tim cô nhói lên.

“Nếu cô gặp vấn đề, đừng ngần ngại hỏi tôi. Chúng ta làm việc cùng nhau, không cần giữ khoảng cách quá mức,” Anh Tuấn nói, giọng điềm tĩnh nhưng ẩn chứa sự quan tâm.

Cô gật đầu, lòng vừa hồi hộp vừa ấm áp:

“Dạ, tôi hiểu.”

Trước khi đi ngủ, Linh Anh đứng nhìn ra cửa sổ, thành phố lung linh dưới ánh đèn. Cô nhận ra rằng: chuyến công tác này không chỉ là cơ hội để khẳng định năng lực, mà còn là dịp để cô và Anh Tuấn – người yêu cũ, sếp hiện tại – hiểu nhau hơn, qua những khoảnh khắc gần gũi, tinh tế, vừa căng thẳng vừa ngọt ngào.

Cô nhắm mắt, tự nhủ: “Ngày mai sẽ là thử thách mới, nhưng tôi đã sẵn sàng – vừa để trưởng thành, vừa để trái tim rung động trở lại.”


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×