sếp ơi, anh là người yêu cũ

Chương 11: Công tác ngày thứ hai: tình huống khẩn cấp và khoảnh khắc ngọt ngào


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Ngày thứ hai của chuyến công tác, Linh Anh thức dậy với tâm trạng vừa hồi hộp vừa quyết tâm. Cô biết hôm nay sẽ là một ngày thử thách – không chỉ vì dự án mà còn vì cô và Anh Tuấn phải phối hợp liên tục, cả trong công việc lẫn trong những tình huống bất ngờ.

Sau bữa sáng, họ di chuyển đến văn phòng đối tác để hoàn thiện hợp đồng. Không khí căng thẳng bao trùm cả phòng họp: một số dữ liệu quan trọng từ đối tác chưa được xác minh đầy đủ, và thời gian gấp rút. Linh Anh cảm thấy tim đập nhanh, hơi lo lắng nhưng vẫn tập trung tối đa.

Khi buổi thảo luận bắt đầu, một đại diện từ phía đối tác đưa ra những câu hỏi bất ngờ, yêu cầu cập nhật ngay số liệu thực tế. Linh Anh cảm thấy áp lực dồn dập. Anh Tuấn nhẹ nhàng nhắn cô qua điện thoại:

“Bình tĩnh, làm theo cách này…”

Cô làm theo hướng dẫn của anh, chỉnh sửa số liệu trực tiếp trên laptop. Mỗi lần nhìn lên, ánh mắt Anh Tuấn dõi theo, tinh tế, như kiểm tra nhưng cũng âm thầm khích lệ cô. Cảm giác vừa hồi hộp vừa ấm áp lan tỏa trong lòng Linh Anh.

Đột nhiên, một lỗi kỹ thuật xảy ra với hệ thống trình chiếu, khiến đối tác bắt đầu lo lắng. Linh Anh cảm thấy hoảng hốt, nhưng Anh Tuấn ngay lập tức bước tới, giọng điềm tĩnh:

“Cô đứng sang bên, để tôi xử lý. Nhưng mắt vẫn theo dõi phần trình bày của cô nhé.”

Cô gật đầu, vừa lo lắng vừa ngưỡng mộ sự điềm tĩnh của anh. Nhờ anh nhanh chóng sửa lỗi kỹ thuật, buổi thảo luận tiếp tục suôn sẻ. Sau khi kết thúc, đối tác gật đầu hài lòng, và Linh Anh thở phào nhẹ nhõm.

Buổi chiều, khi mọi người rút về khách sạn, Anh Tuấn bất ngờ nhắn:

“Ra ban công một lát, tôi muốn trao đổi riêng.”

Linh Anh bước ra ban công, ánh nắng chiều chiếu nhẹ, tạo khung cảnh vừa lãng mạn vừa yên tĩnh. Anh Tuấn đứng đó, tay cầm tập hồ sơ, ánh mắt vẫn nghiêm nghị nhưng ẩn chứa sự dịu dàng:

“Hôm nay cô xử lý rất tốt. Tôi biết áp lực không nhỏ, nhưng cô đã vượt qua.”

Cô đỏ mặt, tim đập nhanh, giọng lí nhí:

“Cảm ơn anh… Nếu không có anh hướng dẫn, tôi sẽ không tự tin như vậy.”

Anh Tuấn chỉ nhếch môi, ánh mắt nhìn cô thật lâu, rồi khẽ nói:

“Đừng nghĩ rằng tôi chỉ nhìn vào năng lực. Tôi còn để ý đến cách cô bình tĩnh trước áp lực.”

Khoảnh khắc này khiến Linh Anh cảm thấy trái tim mình rung động mạnh. Sự kết hợp giữa căng thẳng công việc và ánh mắt tinh tế của Anh Tuấn tạo nên cảm giác vừa hồi hộp vừa ngọt ngào.

Buổi tối, khi trở về khách sạn, Linh Anh và Anh Tuấn cùng nhau kiểm tra lại số liệu và hoàn thiện báo cáo cuối ngày. Không gian phòng nhỏ, chỉ có hai người, ánh đèn vàng ấm áp. Mỗi lần Linh Anh nhấc hồ sơ, ánh mắt họ chạm nhau, khiến tim cô nhói lên.

“Ngày mai sẽ còn thử thách hơn, nhưng hôm nay cô làm rất tốt. Tôi hài lòng,” Anh Tuấn nói, giọng trầm nhưng ấm.

Cô gật đầu, lòng vừa hồi hộp vừa hạnh phúc:

“Dạ… cảm ơn anh.”

Khi đi ngủ, Linh Anh nằm trên giường, ánh mắt dõi ra cửa sổ, cảm giác tim vẫn rộn ràng. Cô biết rằng, chuyến công tác này không chỉ là cơ hội nghề nghiệp, mà còn là dịp để cô và Anh Tuấn – người yêu cũ, sếp hiện tại – hiểu nhau hơn, qua những khoảnh khắc căng thẳng nhưng đầy ngọt ngào.

Cô nhắm mắt, tự nhủ: “Ngày mai sẽ là một thử thách mới, nhưng mình đã sẵn sàng – vừa để trưởng thành, vừa để trái tim rung động trở lại.”


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×