sếp ơi, anh là người yêu cũ

Chương 4: Đồng nghiệp xôn xao


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Ngày thứ hai tại công ty, Linh Anh cảm thấy hơi căng thẳng hơn hôm qua. Cô biết rằng mình không chỉ phải chứng minh năng lực, mà còn phải giữ hình tượng chuyên nghiệp, đặc biệt khi đồng nghiệp bắt đầu xôn xao về mối quan hệ giữa cô và Anh Tuấn.

Sáng sớm, khi bước vào phòng, Linh Anh nghe thấy những tiếng thì thầm từ phía bàn kế bên.

“Cậu có nghe không? Cô nhân viên mới là người yêu cũ của sếp đấy.”

“Trời ơi, thật sao? Không thể tin nổi. Nhìn hai người hôm qua mà xem, lạnh lùng mà vẫn… có gì đó mờ mờ.”

Linh Anh khẽ nhíu mày, lặng lẽ đi vào chỗ ngồi, lòng hơi khó chịu. Cô biết rằng những tin đồn này sẽ khó tránh, nhưng cô không ngờ chỉ mới ngày thứ hai đã lan nhanh đến vậy.

Khi Anh Tuấn bước vào phòng, bầu không khí im lặng ngay lập tức. Mọi ánh mắt đều hướng về anh, nhưng anh không quan tâm. Ánh mắt lạnh lùng vẫn chăm chú vào laptop, như thể không hề hay biết những lời bàn tán xung quanh. Linh Anh cảm thấy vừa nhẹ nhõm, vừa lo lắng.

Trong cuộc họp sáng, Linh Anh cố gắng tập trung trình bày ý tưởng cho dự án. Cô thận trọng từng câu chữ, từng số liệu, không để bất cứ chi tiết nào sai sót. Tuy nhiên, cô nhận ra ánh mắt Anh Tuấn vẫn dõi theo mình. Không giống hôm qua, hôm nay ánh mắt anh có phần… tinh tế hơn, như thể đang quan sát không chỉ công việc mà còn cả cách cô ứng xử với đồng nghiệp.

Sau cuộc họp, đồng nghiệp kéo nhau lại bàn riêng, thì thầm về cô. Một vài ánh mắt tò mò, vài nụ cười nhếch mép khiến Linh Anh cảm thấy hơi khó chịu, nhưng cô cố tỏ ra bình thản.

Đến giờ nghỉ trưa, Linh Anh đi vào căng tin, chọn một góc nhỏ để ăn một mình. Cô ngồi lặng lẽ, ngắm nhìn dòng người qua lại, trong đầu vẫn vang lên những lời bàn tán: “Người yêu cũ của sếp”, “Cô ấy sẽ làm sao với tình cảm này?”…

Bỗng nhiên, một giọng nói trầm trầm vang lên bên tai:

“Ăn một mình à?”

Linh Anh quay lại, thấy Anh Tuấn đứng đó, tay cầm khay thức ăn. Trái tim cô lại một lần nữa nhói lên.

“À… vâng ạ, tôi muốn ăn chút yên tĩnh,” cô trả lời, cố giữ giọng điệu bình tĩnh.

Anh Tuấn đặt khay xuống bàn gần cô, ánh mắt nghiêm nghị nhưng không còn quá lạnh lùng:

“Đừng để những lời đồn ảnh hưởng đến công việc. Tôi đánh giá năng lực, không quan tâm chuyện thị phi.”

Linh Anh cảm thấy lòng nhẹ nhõm. Chỉ một câu nói mà cô như được tiếp thêm sức mạnh. Trong lòng cô trào dâng cảm giác vừa hồi hộp, vừa ấm áp. Anh Tuấn không chỉ là sếp, mà dường như vẫn còn quan tâm, âm thầm bảo vệ cô khỏi thị phi xung quanh.

Chiều hôm đó, khi Linh Anh đang hoàn thiện báo cáo, một nữ đồng nghiệp đến gần, giọng tò mò pha chút trêu chọc:

“Nghe nói cậu và sếp Tuấn từng là… à mà thôi, chắc chỉ là tin đồn thôi nhỉ?”

Linh Anh mỉm cười, cố gắng tỏ ra bình thản:

“Ừ, tin đồn thì tin đồn thôi. Tôi chỉ quan tâm công việc mà.”

Nhưng trong lòng cô biết, những tin đồn này chỉ là bước khởi đầu cho những thử thách trong công sở, nơi mà mỗi cử chỉ, mỗi ánh mắt đều có thể bị giải nghĩa theo cách khác nhau. Cô phải cẩn trọng, nhưng đồng thời cũng không thể phủ nhận cảm xúc đang dần trỗi dậy với Anh Tuấn.

Khi tan làm, Linh Anh bước ra khỏi văn phòng, lòng đầy suy nghĩ. Cô nhận ra rằng gặp lại người yêu cũ không chỉ là chuyện tình cảm cá nhân, mà còn là một hành trình thử thách: vừa chứng minh năng lực, vừa giữ hình tượng, vừa đối diện với những cảm xúc cũ – tất cả đều đan xen nhau một cách phức tạp.

Về đến nhà, cô mở điện thoại, thấy tin nhắn từ Anh Tuấn:

“Ngày mai cô có cuộc họp quan trọng với phòng Marketing. Hãy chuẩn bị kỹ, tôi tin tưởng vào cô.”

Linh Anh mỉm cười, cảm giác vừa hồi hộp vừa ấm áp tràn ngập. Cô biết rằng, hành trình phía trước sẽ không dễ dàng, nhưng đồng thời cũng đầy thú vị. Mỗi ngày làm việc bên Anh Tuấn, trái tim cô như được thử thách, vừa rung động vừa trưởng thành.

Ngày hôm nay kết thúc, Linh Anh đặt lưng xuống giường, ánh mắt dõi ra cửa sổ. Thành phố về đêm lung linh, nhưng trong lòng cô, một cảm giác vừa hồi hộp vừa phấn khích tràn ngập. Cô nhận ra rằng: gặp lại người yêu cũ trong môi trường công sở không chỉ là thử thách, mà còn là cơ hội để bắt đầu lại – lần này với một phiên bản mạnh mẽ, tự tin và trưởng thành hơn của chính mình.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×