Shan Tuyết- Nữ Hoàng Của Mùa Đông

Chương 33: Chương 33


trước sau


Vừa bước vào đến lớp chuông reo lên, cô về chỗ ngồi quen thuộc của mình. Hoàng Thiên đang ngồi đó chăm chú ghi ghi chép chép gì đó. Cô không hỏi gì mà chỉ đặt chiếc ba lô xuống. Đúng lúc thầy bước vào lớp cùng với một bạn nữ rất lạ. Cô hơi tò mò còn mọi người thì xôn xao cả lên.

- Cả lớp im lặng, hôm nay lớp ta có một học sinh mới.

Thầy giới thiệu và ra hiệu cho cô gái ấy đi vào. Đó là một cô gái khá xinh xắn, Cô có một mái tóc màu cam được xõa bồng bềnh cùng với khuôn mặt trắng dễ nhìn. Đôi mắt to màu nâu, xem cách ăn mặc thì cô biết được hẳn cô ấy là một tiểu thư con nhà quyền quý mang dòng dõi quý tộc.

- Xin chào các bạn, mình là Thượng Quan Nghi, rất vui được gặp các bạn, mình mong các bạn giúp đỡ nhiều.

Quan Nghi nói giọng nhẹ nhàng với ánh mắt khiến bao nam sinh trong lớp nghiêng ngả trừ Hoàng Thiên. Nãy giờ cậu không hề nhìn lên bảng nơi Quan Nghi đang đứng mà cứ chăm chú vào cuốn vở của mình. Màn giới thiệu xong, thầy nhìn xuống lớp thấy còn một chiếc bàn trống gần Hoàng Thiên.

- À, ở dưới còn một bàn trống, em hãy ngồi ở đó.

Thầy nói và chỉ xuống dưới cuối lớp.

- Dạ!

Quan nghi đi xuống ngồi vào bàn.

- Chào bạn Quan Nghi!

- Bạn là Quan Nghi hả, tên của bạn hay quá!

Vừa ngồi xuống, Quan Nghi đã được các nam sinh hỏi thăm. Riêng Hoàng Thiên , cho dù đã xuống đến bên cạnh, nhưng Hoàng Thiên vẫn không nhìn Quan Nghi lấy một cái. Vẫn cứ chăm chú vào những cuốn sách của mình.

- Thôi được rồi, chúng ta bắt đầu học thôi.

Thầy tiếp tục với sự nghiệp giảng dạy.

"Reng" tiết học đã kết thúc, giờ giải lao các học sinh của lớp khác nghe nói có học sinh mới nên tới xem. Nhiều nam sinh thì bao vây xung quanh chỗ của Quan Nghi hỏi này hỏi nọ. Phải công nhận Thượng Quan nghi có một sức hút khiến mọi nam sinh phải mê mẩn.

Cô hơi tò mò về Hoàng Thiên, cậu làm gì mà cứ chăm chú vào mấy cuốn vở. Cô ngó qua Hoàng Thiên hỏi:

- Này, anh đang làm gì mà cắm cúi vậy hả?

- Làm bài tập.

Hoàng Thiên trả lời nhưng không nhìn cô.

- Ồ, vậy thôi anh làm bài đi, em đi ra ngoài đây.

- Đi đâu?

Bây giờ Hoàng Thiên mới ngước lên nhìn cô hỏi.

- Em muốn xuống căn tin mua gì đó để uống?

- Để tôi đi, cứ ở lại lớp.

Hoàng Thiên đột nhiên ga lăng đến lạ thường.

- Nhưng...

cô nhìn vào cuốn vở của Hoàng Thiên.

- Nhanh thôi!

Hoàng Thiên nhìn nở nụ cười chết người hiếm có, không chờ đợi cô nói gì cậu đã đi mất hút.

Tại căn tin.

- Cô lấy cho con một hộp sữa dâu.

Hoàng Thiên đứng trước quầy nước uống.

- Đây, thưa hoàng tử!

Người bán hàng kính cẩn nói.

- Con cám ơn!

Hoàng Thiên cầm hộp sữa đi về lớp.

- Này, bạn gì đó ơi, đợi mình đi với.

Đang đi thì nghe có người gọi, Hoàng Thiên quay lại nhìn, hóa ra Thượng Quan Nghi nhưng cậu ấy lại thờ ơ quay lưng đi không quan tâm.

- Chào bạn, mình là Thượng Quan Nghi, chúng mình học chung một lớp này.

Cô nàng bất ngờ trước thái độ của Hoàng Thiên, cô nàng luôn được mong chú ý. Hoàng Thiên im lặng không đáp gì mà vẫn thờ ơ lạnh lùng với Quan Nghi.

Hai người vừa đi vừa nói chuyện ngoại trừ Hoàng Thiên. Nói vậy thôi thực ra chỉ có Quan Nghi hỏi, Hoàng Thiên còn cậu ấy thì cứ lạnh lùng đáp.

- Này, bạn tên gì vậy?

Thượng Quan Nghi hỏi.

- Hoàng Thiên.

Cậu ấy lạnh lùng trả lời.

- Chúng ta cùng đi về lớp ha. Mình mới đến trường này nên cũng chưa biết hết, mong bạn sẽ giúp đỡ cho mình. À...mà chiều nay bạn có rãnh không, nếu rãnh thì bạn dẫn mình đi xung quanh nơi đây để biết thêm nhiều điều về nơi này được không?

Thượng Quan Nghi nhìn Hoàng Thiên như đang chờ đợi dù chỉ là một cái gật đầu.

- Tôi không có bận gì.

Khỏi cần nói cũng biết Quan Nghi vui mừng khi được Hoàng Thiên đồng ý. Cô nàng bắt đầu thấy cậu ấy thú vị.

Đến lớp, hai người bước vào trước sự ngạc nhiên của các học sinh trong lớp, đa phần là nữ cũng là ganh tị khi thấy cô nàng vừa mới đến đã bắt chuyện được với Hoàng Thiên rồi. Cô thì nghĩ đơn giản bạn ấy là pháp sinh mới nên quan tâm cũng là chuyện bình thường.

- Này, của em!

Hoàng Thiên chìa hộp sữa ra trước mặt cô nói.

- Ờ, cám ơn anh, Hoàng Thiên!

Cô cầm lấy và bắt đầu sự nghiệp ăn uống.

- Hoàng Thiên, bạn ấy là ai? Mà sao hai người xung hô anh em ngọt thế?

Quan Nghi hỏi, nhưng lại nhìn cô khó hiểu. Cô nàng thấy chàng trai lạnh lùng vừa nãy đã không còn mà thay vào đó là một người ấm áp, tốt bụng nhưng với cô.

- Kim Như.

Hoàng Thiên trả lời.

- Kim Như, rất vui được làm quen với bạn. Chúng ta bắt tay một cái ha!

Quan Nghi giơ tay về phía cô.

- Ờ, rất vui được biết bạn!

Cô nuốt cái ực rồi đứng dậy bắt tay.

- Hoàng Thiên, chiều nay bạn nhớ đến nha, mình sẽ đợi bạn ở sân trường.

Quan Nghi khẽ nói vào tai Hoàng Thiên, rồi về chỗ ngồi.

- Cô ấy nói gì vậy?

Cô định không hỏi nhưng tính tò mò lại không thể khống chế được.

- Hẹn tôi chiều nay đi cùng với cô ấy.

Hoàng Thiên nói.

- Hả, đi cùng với bạn ấy mà để làm gì?

Cô thắc mắc.

- Quan Nghi nói mới chuyển đến chưa biết hết ở mọi thứ xung quanh, nên nhờ tôi dẫn đi cho biết.

- Vậy cậu có đi không Hoàng Thiên?

- Có!

Hai người định đi chơi cùng nhau mà không có cô sao, không được cô suy nghĩ rồi nói tiếp:

- Hoàng Thiên, chiều nay em cùng đi với anh được không?

- Ừ!


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!