sông có khúc, người có lúc bị cắm sừng

Chương 11: Sông Có Khúc, Người Có Lúc Bị Cắm Sừng


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Đêm mưa, điện thoại tôi réo liên tục

Tôi vừa tan ca, chuẩn bị về thì nhận được cuộc gọi từ Lục Kình, giọng anh trầm thấp:

“Có chuyện không hay xảy ra. Trần đang chơi đòn bẩn.”

Tôi vội vàng chạy tới bệnh viện, nơi Lục Kình đang chờ tôi trong phòng trực.

Anh đưa tôi xem những tin nhắn đe dọa gửi tới từ số máy lạ, cảnh báo tôi không được tiếp tục “đào sâu” vụ án.

Sáng hôm sau, tin tức xấu đến

Ban Giám đốc họp khẩn và quyết định tạm đình chỉ công tác của tôi để “điều tra khách quan”, dựa trên cáo buộc vu khống từ phía Phó Giám đốc Trần.

Tôi cảm thấy choáng váng, nhưng không thể gục ngã.

Lục Kình nắm tay tôi:

“Em không đơn độc. Anh sẽ đứng bên em, bằng mọi giá.”

Quá khứ của Lục Kình được hé lộ

Qua những cuộc nói chuyện dài đêm, anh kể tôi nghe về tuổi trẻ đầy sóng gió:

Từng là một “trùm” trong giới giang hồ, có nhiều mối quan hệ phức tạp.

Vì một sai lầm, anh bị truy đuổi và buộc phải rút lui khỏi giới đó.

Bây giờ, anh cố gắng sống cuộc đời mới, làm việc nghiêm túc, giúp đỡ người khác, và đặc biệt là bảo vệ tôi.

Câu chuyện của anh khiến tôi xúc động, đồng thời hiểu thêm về sự phức tạp và nội tâm anh.

Một ngày nọ, khi tôi ở nhà điều dưỡng cho Lục Kình

Có một vụ trớ trêu xảy ra: anh bị sốt cao, nằm mê man và bất ngờ… mơ thấy cảnh tượng hài hước là anh đang “tán tỉnh” tôi bằng đủ kiểu trò ngớ ngẩn.

Anh lí nhí trong cơn mê:

“Em đừng chạy nhé… anh hứa sẽ đổi nghề làm đầu bếp…”

Tôi vừa cười vừa chăm sóc anh, lòng đầy ấm áp.

Nhưng Phó Giám đốc Trần không dừng lại

Ông ta bắt đầu tung tin đồn tôi lợi dụng Lục Kình để trục lợi cá nhân, ảnh hưởng nghiêm trọng đến danh dự của tôi.

Tôi nhận ra trận chiến này không chỉ là chống lại một người mà là cả một hệ thống thối nát.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.