Sự Trả Thù Của Đóa Hồng Gai

Chương 27: Âm Vang Trong Bóng Tối


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sau khi tìm thấy những cổ vật của gia tộc, Avelina không vội vàng hành động. Nàng biết rằng sở hữu vũ khí và sử dụng thành thạo nó là hai việc hoàn toàn khác nhau. Nàng dành trọn một tuần lễ để ở lại khu tháp canh, ngày đêm luyện tập trong một căn phòng đá kín đáo.

Nàng học cách cảm nhận và điều khiển luồng năng lượng của "Thiên Phú Minh Mẫn" theo những chỉ dẫn trong cuốn sách "Con Đường Thanh Tẩy". Đôi găng tay Đá Hoàng Hôn giúp nàng tập trung ý chí một cách đáng kinh ngạc. Ban đầu, nàng chỉ có thể tạo ra một vầng sáng bạc mờ ảo quanh bàn tay. Nhưng dần dần, nàng đã có thể điều khiển nó, biến nó thành một "xung năng lượng" có thể đẩy lùi những cảm xúc tiêu cực. Nàng đã thử nghiệm trên Elara, nữ binh bị Lilia thao túng. Sau vài lần "thanh tẩy", lớp sương mù xám đen trong tâm trí Elara đã hoàn toàn tan biến, trả lại cho cô sự tỉnh táo và lòng trung thành vốn có. Elara không nhớ rõ mình đã làm gì, chỉ cảm thấy như vừa tỉnh dậy sau một cơn ác mộng dài.

Avelina cũng luyện tập với con dao găm tinh thể "Soul-piercer". Nàng học cách ném nó với độ chính xác tuyệt đối, và cảm nhận được sức mạnh tâm linh ẩn chứa bên trong lưỡi dao. Nàng đã sẵn sàng.


Trong khi đó, Lilia, với sức mạnh từ "Nước Mắt Của Mặt Trăng", ngày càng trở nên táo bạo. Cô ta không còn cần phải tiếp xúc hay ở gần mục tiêu nữa. Chỉ cần biết mặt và tập trung ý chí, cô ta có thể gieo rắc sự hỗn loạn từ xa.

Mục tiêu tiếp theo của cô ta là Đại úy Marcus, cánh tay phải đắc lực nhất của Avelina. Lilia biết Marcus là một người lính chính trực, nhưng ông cũng có một điểm yếu: nỗi ám ảnh về sự an toàn của Avelina. Lilia quyết định sẽ biến chính lòng trung thành đó thành một vũ khí chống lại ông.

Từ căn hầm tối tăm của mình, Lilia bắt đầu "thì thầm" vào tâm trí Marcus.

"Ngươi đang đẩy tiểu thư vào chỗ nguy hiểm... Những nữ binh đó quá yếu đuối, chúng sẽ làm hại cô ấy..."

"Chỉ có ngươi mới bảo vệ được cô ấy... Ngươi phải đưa cô ấy rời khỏi khu tháp canh nguy hiểm này... Phải mang cô ấy về dinh thự, nơi an toàn..."

"Avelina quá tin người... Nàng không thấy những hiểm nguy đang rình rập... Ngươi phải hành động, dù cho có phải trái lệnh nàng..."

Những lời thì thầm độc địa, được khuếch đại bởi ma thuật hắc ám, bắt đầu ảnh hưởng đến Marcus. Ông trở nên cáu kỉnh, đa nghi. Ông bắt đầu nhìn các nữ binh với ánh mắt khắt khe, gắt gỏng. Ông liên tục đề nghị Avelina nên quay về dinh thự, cho rằng việc huấn luyện ở đây quá nguy hiểm. Lòng trung thành của ông đã bị bóp méo thành một sự bảo bọc thái quá và độc đoán.

Avelina, với Thiên Phú của mình, nhận ra sự thay đổi này ngay lập tức. Nàng cảm nhận được một luồng năng lượng hắc ám đang bao bọc lấy người chỉ huy mà nàng tin tưởng nhất. Nàng biết, Lilia đang ra tay. Và lần này, nàng sẽ không chỉ phòng thủ. Nàng sẽ phản công.


Đêm đó, Avelina yêu cầu được nói chuyện riêng với Marcus trong thư phòng của khu tháp canh.

"Đại úy, dạo gần đây trông ngài có vẻ rất căng thẳng," Avelina nói, giọng điệu quan tâm.

"Thưa tiểu thư, thần chỉ lo lắng cho sự an nguy của người," Marcus đáp, giọng có chút gay gắt. "Nơi này không an toàn. Chúng ta phải trở về."

Avelina nhìn thẳng vào mắt ông. "Sự lo lắng của ngài, hay là nỗi sợ hãi mà kẻ khác đã gieo vào tâm trí ngài?"

Nàng đeo đôi găng tay Đá Hoàng Hôn, hai bàn tay nàng bắt đầu phát ra một vầng sáng bạc dịu nhẹ. "Hãy nhìn ta, Marcus. Hãy để ta giúp ngài xua tan bóng tối đó."

Marcus nhìn thấy ánh sáng, trong lòng dâng lên một sự phản kháng dữ dội do ma thuật của Lilia điều khiển. "Không! Người đang làm gì vậy? Người mới là mối nguy hiểm!"

Ông ta bất ngờ rút kiếm, nhưng không phải để tấn công Avelina. Ông ta chĩa kiếm ra cửa, như thể đang bảo vệ nàng khỏi một kẻ thù vô hình. Tâm trí ông đã hoàn toàn hỗn loạn.

Avelina biết rằng, chỉ thanh tẩy thôi là không đủ. Nàng phải cắt đứt sự kết nối của Lilia với Marcus.

Nàng không lùi lại. Nàng lao về phía trước, tay phải cầm con dao găm tinh thể "Soul-piercer". Marcus, trong cơn hoảng loạn, vung kiếm về phía nàng. Nhưng Avelina, với kỹ năng đã được rèn luyện, dễ dàng né được. Nàng lách qua người ông, và trong một khoảnh khắc, nàng dùng chuôi dao găm đập mạnh vào gáy Marcus, khiến ông bất tỉnh và ngã xuống.

Sau đó, nàng đứng trước mặt người cận vệ trung thành đang nằm trên sàn. Nàng giơ con dao găm lên. Lưỡi dao tinh thể phát sáng rực rỡ. Nàng không đâm vào ông ta. Nàng chém một nhát vào không khí ngay phía trên người Marcus.

XOẸT!

Một âm thanh như tiếng vải bị xé rách vang lên trong không gian tĩnh lặng, nhưng đó là một âm thanh mà tai thường không thể nghe thấy. Avelina, với Thiên Phú của mình, có thể "nhìn" thấy một sợi dây bóng tối mờ ảo, nối từ Marcus đến một nơi nào đó rất xa, vừa bị lưỡi dao của nàng cắt đứt.


Ở sâu bên dưới hoàng cung, Lilia đang ngồi trong căn hầm bí mật, nhắm mắt tập trung sức mạnh. Đột nhiên, cô ta cảm thấy một cơn đau nhói trong đầu, như thể một phần linh hồn của mình vừa bị cắt đứt. Mối liên kết ma thuật của cô ta với Marcus đã bị phá vỡ hoàn toàn.

"Sao... sao có thể?" Lilia mở bừng mắt, sự kinh hoàng hiện rõ. "Nó không chỉ phòng thủ... Nó có thể phản công!"

Cô ta nhận ra, Avelina không chỉ là một người có khả năng kháng cự ma thuật. Avelina sở hữu một loại sức mạnh đối nghịch, một thứ ánh sáng có thể xua tan bóng tối của cô ta. Cuộc chiến này không còn là một chiều nữa.

Một nỗi sợ hãi thật sự lần đầu tiên xâm chiếm lấy Lilia. Nhưng nỗi sợ đó nhanh chóng bị thay thế bởi một sự điên cuồng và căm hận còn lớn hơn.

"Ngươi muốn chiến tranh ma thuật sao, Avelina?" cô ta thì thầm trong bóng tối, tay siết chặt mảnh "Nước Mắt Của Mặt Trăng". "Vậy thì ta sẽ cho ngươi một cuộc chiến thật sự. Ta sẽ không nhắm vào những con tốt của ngươi nữa. Ta sẽ nhắm thẳng vào trái tim của vương quốc này."


Khi Đại úy Marcus tỉnh lại, ông thấy mình đang nằm trên giường, Avelina ngồi bên cạnh. Lớp sương mù trong đầu ông đã tan biến. Ông nhớ lại hành động điên rồ của mình, nhớ lại việc mình đã chĩa kiếm vào người mà mình thề sẽ bảo vệ. Một sự xấu hổ và tội lỗi tột cùng bao trùm lấy ông.

"Tiểu thư... thần..." ông lắp bắp.

"Suỵt," Avelina đặt một ngón tay lên môi. "Không phải lỗi của ngài, Đại úy. Ngài đã chiến đấu dũng cảm. Giờ thì hãy nghỉ ngơi đi."

Nàng đứng dậy, bước ra ngoài. Lyra đã đứng đợi.

"Tình hình sao rồi ạ?" Lyra lo lắng hỏi.

"Marcus đã ổn," Avelina đáp. "Nhưng kẻ thù của chúng ta thì không. Ta đã cắt đứt một xúc tu của nó. Và ta tin rằng, nó sẽ sớm phản công một cách điên cuồng hơn."

Nàng nhìn về phía kinh thành xa xăm, đôi mắt ánh lên một vẻ kiên định lạnh lùng.

"Trận chiến thầm lặng đã kết thúc rồi, Lyra. Hãy chuẩn bị cho đội vệ binh. Sắp tới, chúng ta sẽ phải chiến đấu ngay giữa thanh thiên bạch nhật."


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!