Sau khi Lilia bị tước đi sức mạnh, căn hầm tối tăm trở lại với sự im lặng vốn có. Trận chiến đã kết thúc. Kael lập tức ra lệnh cho đội cận vệ của mình, những người vừa mới tỉnh lại, bắt giữ Lilia. Đồng thời, anh ra lệnh cho tất cả những người có mặt phải giữ bí mật tuyệt đối về những gì đã xảy ra. Câu chuyện về ma thuật và phù thủy, nếu lọt ra ngoài, sẽ gây ra một sự hoang mang còn lớn hơn cả một cuộc chiến tranh.
Tiểu Công chúa Helena được tìm thấy an toàn, chỉ bị hoảng sợ và ngất đi. Cô bé được đưa về phòng và được chăm sóc cẩn thận, với lời giải thích chính thức là cô đã đi lạc và bị ngã.
Lilia bị đưa ra xét xử trong một phiên tòa bí mật, chỉ có sự tham gia của Đức Vua, Kael, Thea và Bá tước Frederick. Trước những bằng chứng không thể chối cãi, và khi không còn năng lực ma thuật để lừa dối, Lilia đã thú nhận tất cả tội ác của mình, từ việc thao túng nhà vua, hãm hại Avelina, cho đến âm mưu hiến tế công chúa để triệu hồi quỷ dữ.
Bản án dành cho cô ta không phải là cái chết. Avelina đã đề nghị một hình phạt khác, một hình phạt còn tàn khốc hơn. Lilia bị kết tội chung thân, giam cầm trong một ngục tối đặc biệt được xây dựng ở nơi sâu nhất của pháo đài hoàng gia, những bức tường được khắc đầy những ký hiệu cổ có khả năng áp chế mọi loại ma thuật. Cô ta sẽ sống phần đời còn lại trong sự cô độc và bất lực, một sự trừng phạt thích đáng cho một kẻ từng muốn thao túng cả thế giới bằng sức mạnh của mình. Con rắn độc đã bị nhổ hết nanh và nhốt vào trong lồng vĩnh viễn.
Hai năm sau...
Vương quốc đã bước vào một kỷ nguyên mới của sự thịnh vượng và ổn định. Đám cưới giữa Thái tử Kael và Công chúa Thea đã diễn ra một năm trước, trở thành một sự kiện lịch sử, thắt chặt mối liên minh vững chắc với vương quốc Eldoria.
Họ trở thành một cặp đôi cai trị hoàn hảo. Kael, sau những biến cố, đã trở nên chín chắn, quyết đoán và khôn ngoan hơn rất nhiều. Anh không còn là chàng hoàng tử bị cảm xúc chi phối, mà đã là một nhà lãnh đạo biết lắng nghe và có tầm nhìn. Thea, với trí tuệ và sự sắc sảo chính trị của mình, là một người bạn đồng hành, một cố vấn đắc lực cho chồng. Mối quan hệ của họ không bắt đầu bằng tình yêu, nhưng nó được xây dựng trên nền tảng của sự tôn trọng, ngưỡng mộ lẫn nhau và một mục tiêu chung là xây dựng vương quốc vững mạnh.
Mối quan hệ giữa Kael và Avelina cũng đã bước sang một trang mới. Họ không phải là người yêu, nhưng họ là những người đồng minh thân thiết và đáng tin cậy nhất. Kael thường xuyên tìm đến Avelina để tham khảo ý kiến về những vấn đề quan trọng. Anh tôn trọng trí tuệ của nàng, và mang trong lòng một sự biết ơn và hối hận không bao giờ nguôi.
Và Avelina, nàng đã trở thành một thế lực không thể xem thường.
Thương hội Phượng Hoàng của nàng, nhờ vào hiệp ước thương mại độc quyền, đã trở thành một đế chế kinh tế, chi phối phần lớn hoạt động giao thương của vương quốc. Nàng dùng sự giàu có của mình để xây dựng trường học, bệnh viện, tài trợ cho các phát minh khoa học, khiến cuộc sống của người dân ngày càng ấm no. Tầm ảnh hưởng của nàng không đến từ tước vị, mà đến từ sự giàu có và lòng biết ơn của dân chúng.
Đội Nữ Vệ Binh Rừng đã trở thành một lực lượng tinh nhuệ huyền thoại. Dưới sự chỉ huy của Lyra, họ không chỉ bảo vệ lãnh địa Valois mà còn thường xuyên được hoàng gia trưng dụng cho những nhiệm vụ đặc biệt. Họ là biểu tượng cho sức mạnh và sự kỷ luật.
Bản thân Avelina, Nữ Bá tước độc thân quyền lực nhất vương quốc, vẫn lựa chọn cuộc sống tự do. Vô số lời cầu hôn từ các hoàng tử, công tước của những vương quốc khác được gửi đến, nhưng nàng đều từ chối một cách khéo léo. Nàng đã tìm thấy niềm vui và ý nghĩa trong việc xây dựng sự nghiệp của riêng mình, trong việc nắm giữ và định đoạt số phận của chính mình.
Một buổi chiều mùa thu, tại khu tháp canh đã được mở rộng thành một pháo đài trù phú, Avelina đang đứng trên vọng lâu, quan sát các nữ binh của mình luyện tập. Họ di chuyển dứt khoát, mạnh mẽ, ánh mắt ánh lên sự tự tin. Nàng mỉm cười hài lòng.
"Trông họ thật tuyệt vời."
Một giọng nói quen thuộc vang lên phía sau. Avelina quay lại. Là Kael. Chàng đến thăm nàng, một việc đã trở nên khá thường xuyên, không phải với tư cách Thái tử, mà như một người bạn.
"Họ là niềm tự hào của tôi," Avelina đáp.
Hai người cùng nhau đứng trên vọng lâu, nhìn ra những cánh rừng phong đang ngả màu vàng úa.
"Đôi khi ta tự hỏi," Kael nói, giọng trầm ngâm, "nếu ngày đó ta không phải là một kẻ ngốc, thì mọi chuyện sẽ ra sao."
Avelina nhìn chàng, ánh mắt nàng giờ đây không còn sự lạnh lùng, chỉ có một sự bình yên sâu thẳm. "Quá khứ đã tạo nên chúng ta của ngày hôm nay, Kael. Nó đã dạy cho chúng ta những bài học đau đớn, nhưng cũng nhờ nó mà chúng ta trưởng thành hơn. Điều quan trọng là vương quốc mà chúng ta đang cùng nhau xây dựng bây giờ."
Kael im lặng. Chàng biết nàng nói đúng.
"Nàng có hạnh phúc không, Avelina?" cuối cùng chàng cũng hỏi câu hỏi đã canh cánh trong lòng bấy lâu.
Avelina không trả lời ngay. Nàng nhìn những nữ binh trung thành của mình, nhìn những cánh đồng trù phú của lãnh địa Valois, nhìn về kinh thành xa xa, nơi có những người bạn và đồng minh. Nàng đã báo thù cho quá khứ, nhưng quan trọng hơn, nàng đã xây dựng được một tương lai còn vĩ đại hơn rất nhiều so với những gì đã bị cướp mất.
Nàng không giành được một hoàng tử hay một ngôi vị hoàng hậu. Nàng đã giành lại được chính bản thân mình. Nàng đã trở thành chủ nhân của cuộc đời mình, và trên hành trình đó, đã góp phần cứu rỗi cả một vương quốc.
Nàng quay sang Kael, và lần đầu tiên sau rất nhiều năm, nàng nở một nụ cười thật sự. Một nụ cười không có sự toan tính, không có sự phòng thủ, chỉ có sự thanh thản và mãn nguyện.
"Có," nàng nói. "Ta rất hạnh phúc."
Mặt trời đang dần lặn sau những dãy núi phía Tây, nhuộm cả bầu trời một màu vàng cam rực rỡ. Đó không phải là một sự kết thúc. Đó là một buổi hoàng hôn huy hoàng, báo hiệu cho một ngày mai tươi sáng hơn đang đến. Một bình minh mới cho cả vương quốc, và cho cả chính nàng.