Hắn nhất quyết không chịu buông tha cho Hương một cách dễ dàng. Hắn muốn Hương phải khóc lóc cầu xin hắn.
- Nếu cô không nhớ được thì để tôi nhắc cho cô nhớ. Tối hôm qua cô đã đồng ý trở thành bạn hôn của tôi. Điều này có nghĩa là tôi có thể hôn cô bất cứ lúc nào và ở đâu.
Hương bàng hoàng. Mặt Hương càng ngày càng đỏ. Một cô gái nhút nhát như Hương làm sao có gan nói những câu như thế với hắn ?
Hương lắp bắp.
- Đừng...đừng đùa nữa. Anh làm sao muốn một cô gái như tôi làm bạn hôn của anh ?
Cúi xuống. Cười nhạt, hắn nói.
- Tất cả đều là do cô chủ động muốn như thế. Tôi chỉ là người đóng cùng một vai diễn với cô thôi.
Hắn hôn Hương. Mắt Hương mở to. Cảm giác mà hắn dành cho Hương không hề xa lạ. Hương có cảm giác là Hương đã hôn hắn không chỉ một lần mà đã nhiều lần. Hương bắt đầu sợ hãi với cảm giác của chính mình. Hương tự hỏi không lẽ mình là một cô gái hư hỏng như thế ?
Hắn đang chứng minh cho Hương thấy ai mới là người làm chủ trò chơi, nhưng lúc hắn buông Hương ra, Hương không còn là Hương nữa, Hương đã biến chuyển thành Hồng rồi.
Liếm mép, Hương bảo hắn.
- Không tệ lắm nhưng anh vẫn chưa thật sự khiến tôi hài lòng.
Lần này người bị rơi vào thế bị động là hắn, đôi mắt thản nhiên nhìn hắn, thậm chí Hương còn nheo mắt thích thú, khuôn mặt, cách nhìn hắn như thế này mới đúng là cô gái tối hôm qua mà hắn biết.
Hương cười nhạt hỏi.
- Anh đã hôn tôi rồi thì anh xuống được rồi chứ ? Hay là anh còn muốn hôn tôi nữa ?
Hắn nhìn thẳng vào mắt Hương. Hắn cố đọc xem Hương đang nghĩ gì mà tại sao tính cách của Hương lúc dữ, lúc hiền như thế.
Hương nhìn hắn không chớp, trông Hương không có gì là sợ hãi cả. Hắn nhếch mép.
- Nếu tôi làm quá hơn như thế này, liệu cô có hét lên và cầu xin tôi không ?
Hương mỉm cười.
- Sao anh không thử làm đi ? Nói trước là khi anh đụng vào tôi rồi, anh sẽ sống không được yên đâu. Lúc đó, tôi sẽ bám theo anh cả đời.
Ánh mắt không run sợ của Hương khiến hắn nản chí, hắn biết một cô gái như Hương nói được sẽ làm được. Nhớ lại hành động táo tợn của Hương tối hôm qua, hắn than thầm, hắn đã trở thành một con rối mất rồi.
Hắn vội đứng dậy. Hương đá nhẹ, đồng thời ngáng chân hắn, hắn ngã lăn xuống giường, rất nhanh chóng Hương trèo lên người hắn.