- Sắp muộn rồi mà cậu vẫn con than thở được nữa hả ? Còn không mau lên xe để tôi đưa cậu đi.
Không cần Phong nói lần hai. Hương vội trèo lên xe. Để Phong giúp mình đeo mũ bảo hiểm, Hương vòng một tay ôm lấy eo Phong.
Phong đông cứng người vì cử chỉ dạn dĩ và vô tư của Hương. Nếu bình thường, Phong sẽ không nghĩ gì nhưng hiện giờ cảm giác của Phong dành cho Hương rất khác lạ, chỉ cần một sự động chạm nhỏ của Hương vào cơ thể Phong cũng khiến Phong run rẩy và rùng mình.
Nuốt nước bọt, cố gắng nói chuyện và đùa vui với Hương để xua đi cảm giác ấm áp mà vòng tay của Hương mang lại. Phong thấy mình sắp sửa bước vào con đường yêu và lạc lối.
Nhờ Phong phóng xe nhanh nên Hương không muộn giờ học. Đến cổng trường, Hương khó nhọc trèo xuống xe. Cởi dây quai nón bảo hiểm, Hương mỉm cười.
- Cảm ơn cậu vì tất cả. Nếu không có cậu chắc là tôi đã muộn học rồi.
- Không có gì. Chúng ta là bạn thì phải giúp nhau chứ. Cậu đang bị thương thế này, tôi lại rảnh rỗi nên cậu đừng ngại.
Nhìn mái tóc lòa xòa buông tự nhiên trên lưng Hương, nhìn nụ cười như hoa nở trên môi Hương. Phong vội quay mặt đi. Phong thấy mình ngày càng bị Hương cuốn hút nhiều hơn.
Hương giống như một chai rượu, giống như môt bông hoa, càng uống và càng gửi lại càng say. Xem ra cả hai anh em hắn đều bị Hương dụ dỗ và quyến rũ mất rồi.
Hình ảnh Hương cười và nói chuyện với Phong trước cổng trường khiến hắn tức tối và căm giận. Hắn đứng lặng nhìn cả hai, ánh mắt hắn nhìn Hương không rời.
Mặc dù hắn đã trở về con người lạnh lùng và vô cảm trước đây nhưng hình ảnh dễ thương, xinh đẹp và tươi mát như mùa xuân của Hương khiến hắn không thể rời mắt và không thể không rung động.
Con tim hắn một lần nữa lại đập thật nhanh. Đam mê và cảm xúc mà hắn ngỡ rằng hắn đã chôn vùi và chà đạp xuống đất bùi thì nay lại bùng lên và sống dậy.
Cơ thể hắn nóng bừng, tay chân hắn trở nên thừa thãi, còn đầu óc hắn trống rỗng, mắt hắn nhìn Hương tuy có chất chứa oán hận và căm phẫn nhưng không thể che dấu được ánh mắt đam mê, khát khao và bỏng cháy.
Con tim hắn, cảm xúc, và mạch đập trong cơ thể hắn đang phản bội lại hắn.
Hắn có thể dùng lí trí và cái đầu lạnh để kiểm soát mọi thứ nhưng trái tim của hắn có lí lẽ riêng, hắn không thể dùng lí trí để kiểm soát con tim mình. Hắn càng làm thế, hắn càng khiến bản thân hắn nghĩ về Hương, yêu Hương và muốn có được Hương nhiều hơn mà thôi. Hắn đã không còn là hắn nữa.
Nhìn đôi môi xưng mọng và đỏ hồng của Hương khiến hắn muốn hôn Hương, nhìn ánh mắt long lanh và trong veo của Hương, hắn muốn nhấn chìm bản thân hắn trong đôi mắt ấy. Nhìn khuôn mặt khả ái, nhìn chiếc mũi dài nhỏ và xinh xinh của Hương, khiến hắn muốn vuốt ve, muốn cảm nhận làn da mịn màng và trắng hồng của Hương.
Hắn muốn cảm nhận hơi ấm, mùi hương và thân thể Hương. Những ý nghĩ không hay đó như một suối nguồn không bao giờ hết nước cứ tuôn trào mãi trong đầu hắn để rồi, cái đầu lạnh của hắn đã dần nóng lên, cuối cùng là bùng cháy.
Mặt hắn bắt đầu có sắc đỏ, ánh mắt hắn đã hoàn toàn biến đổi, hắn đang nhìn Hương bằng đôi mắt si mê và khát khao, trái tim hắn đang đi hoang và đang đập rộn ràng, cảm xúc của hắn đang mê đắm, linh hồn hắn đang phiêu diêu, còn tâm trí hắn bay bổng mãi tận trên mây.
Tình yêu trong hắn đang sống dậy. Thêm một lần nữa, hắn đầu hàng, hắn ngục ngã trước sức quyến rũ và tình yêu mà hắn dành cho Hương. Hắn hoàn toàn chỉ còn là cái xác. Linh hồn và trái tim hắn đã trao hết cho Hương rồi.