Chào tạm biệt Phong. Hương lững thững đi vào trong cổng trường. Đầu óc Hương ngu ngơ và chơi vơi nên không chú ý gì đến người đứng ở phía trước. Hương chỉ nhìn xuống đất, đếm bước chân đi và đá mấy chiếc lá phượng khô rơi rụng trên sân trường.
Đầu Hương đập nhẹ vào ngực một người đàn ông, thân thể hắn cứng như đá. Hương ngửi được mùi nước hoa và mùi đàn ông nam tính của hắn.
Hương choáng váng, sợ hãi và run rẩy. Hương biết người mình vừa mới va đập vào là ai. Trong một giây cơ thể Hương mềm nhũn. Hương yếu đuối dựa vào hắn, đứng từ xa mọi người trong trường có thể tưởng hắn và Hương đang ôm nhau.
Hắn và Hương đều buông thõng tay, chân đứng chôn xuống đất, chỉ một sự va chạm nhỏ, thân thể cả hai đã bùng cháy, đam mê và cảm xúc mà họ dành cho nhau đang sống dậy. Hắn khó nhọc nuốt nước bọt.
Hắn dự định sẽ mắng chửu Hương, hay hành hạ Hương vì dám làm tổn thương và gây đau khổ cho hắn nhưng cuối cùng khi chạm vào Hương và khi đứng gần sát vào Hương thế này, mọi ngôn từ mà hắn định nói đều bay sạch ra khỏi đầu. Cơ thể hắn đang nóng bừng, còn trái tim hắn đang đang đập rộn ràng trong lồng ngực, hắn nghĩ hắn đã bị điên thật rồi.
Hương bỏ rơi hắn, đùa giỡn tình cảm của hắn, vừa mới tuyên bố không muốn kết hôn với hắn, bỏ chạy rồi ngay sau đó tìm cách quyến rũ em trai hắn. Tại sao hắn vẫn không thể thốt nên một câu trách móc, trút giận hay làm một điều gì đó mà chỉ biết đứng im chịu đựng sự tra tấn ngọt ngào mà Hương đang ban cho hắn ?
Hương ngước mắt lên nhìn hắn. Mặt Hương chuyển dần sang màu đỏ, mắt Hương long lanh đầy cảm xúc. Hương nghe được những hồi trống to và rõ trong trái tim mình.
Hương thấy mình là một cái lò chứa lửa, ở gần bên hắn khiến ngọn lửa đang cháy ẩm ỉ bên trong Hương bùng lên dữ dội. Hương ngây người nhìn hắn. Hương hoàn toàn không hiểu được cảm giác của bản thân mình.
Tiếng chuông báo hiệu vào giờ học vang lên. Hương run run lùi một bước, hai bước, cuối cùng đứng cách xa hắn được hơn một sải chân.
Hắn vẫn đứng im, hắn không giữ Hương lại, không chạm vào Hương, cũng không nói một câu gì.
Hương mỉm cười chào hắn.
- Chào anh ! Xin lỗi chuyện lúc sáng. Có lẽ anh nhầm tôi với một ai đó nên anh mới có hành động vồn vã như thế. Dù sao chuyện cũng qua rồi, chúng ta có thể làm bạn được chứ ?
Hương đã biến chuyển thành một cô gái dễ thương, đáng yêu và xinh đẹp. Nụ cười của Hương mang nắng xuân và hơi ấm của mặt Trời. Cái cách mà Hương cười đã làm tan chảy trái tim hắn. Hắn ngẩn ngơ nhìn Hương.
Ánh mắt hắn thang lang khắp mặt Hương, hắn nhìn như thôi miên vào môi Hương, mắt Hương, nụ cười, mái tóc, cơ thể và bộ váy mà Hương đang mặc trên người.
Lúc này hắn hoàn toàn bất động, hoàn toàn im lặng. Hắn đứng im nhìn Hương như thể hắn đã được tạc tượng đứng thẳng trong ánh nắng lung linh của buổi chiều tà.
Khi nhìn vào đôi mắt sâu đen thăm thẳm của hắn, Hương hoàn toàn thấy mình lạc lối trong đó. Hương không thể thở được. Đầu Hương đang dần lấy lại được chút ánh sáng cho linh hồn bị nhốt trong bóng tối của mình.
Cơ thể hắn cuốn hút lấy cơ thể Hương. Tay Hương muốn chạm vào hắn, ôm hắn, vuốt tóc hắn và hôn hắn. Mặt Hương càng ngày càng đỏ hơn. Hương sợ rằng nếu còn tiếp tục đứng đây và nhìn thẳng vào mắt hắn. Hương sẽ chạy lại ôm hắn và xâm phạm vào thân thể hắn.