Hương vội lắc đầu phủ nhận và van xin hắn.
- Nếu không muốn chết thì bước lại gần đây.
Hắn đứng im bất động, hai tay đút vào túi quần trông giống như một kẻ tự phụ chờ người yêu lao vào lòng mình vì hắn biết rằng Hương không thể nào chạy đi đâu được và tuyệt đối không dám làm trái lời hắn.
Hương nuốt nước bọt. Khi ngẩng đầu nhìn vào mắt hắn. Ánh mắt hắn như một có một sức mạnh vô hình hút chặt lấy Hương.
Hương run run bước lại gần hắn. Chỉ hai bước chân, Hương đứng gần sát vào người hắn.
Trái tim Hương đập thình thịch trong lồng ngực. Sắc hồng trên má Hương đang lan tỏa khắp khuôn mặt. Tay Hương mân mê vạt áo. Hương đang cả thẹn.
Hắn đứng lặng ngắm nhìn Hương. Hắn không thể tin được là một cô gái như Hương cũng có những biểu hiện nữ tính đáng yêu và quyến rũ như thế này.
Ánh mắt hắn lang thang khắp khuôn mặt đỏ hồng của Hương. Hắn tiếc nuối vì không được nhìn tận mắt khuôn mặt và ánh mắt Hương.
Hắn bực mình gỡ cặp kính cận to đùng trên sống mũi Hương ra. Dùng tay nâng cằm Hương lên, hắn bắt đầu chiêm ngưỡng.
Hắn nuốt nước bọt. Hương có làn da trắng mịn, sắc hồng trên má Hương càng làm Hương thêm bội phần quyến rũ và xinh đẹp.
Khi xuống đôi môi hơi hé ra của Hương. Hắn nhìn như bị thôi miên. Đôi môi Hương gợi cảm và tràn đầy nét cuốn hút.
Dù Hương không bao giờ trang điểm nhưng vẻ đẹp tự nhiên, tươi mát và chân thật của Hương càng khiến hắn rung động và càng muốn chiếm hữu Hương là của riêng hắn hơn.
Hương đang làm cho trò chơi mà hắn dự định muốn thực hiện với Hương ngày càng thêm hứng thú. Hắn là một kẻ kiêu căng nên hắn sẽ không chịu thua ai.
Hương thấy hắn cứ ngơ ngẩn nhìn mình mãi. Mặt Hương càng ngày càng đỏ hơn, trái tim Hương đã tăng thêm mấy nhịp. Mắt Hương chớp chớp trông thơ ngây và trẻ con.
Hắn thấy Hương là một cô gái trong sáng chưa trải đời, cũng chưa từng kinh qua chuyện tình ái nên không hiểu gì cả. Cử chỉ e thẹn và ngại ngùng của Hương đã cho hắn thấy điều đó.
Hắn cười thầm. Hắn nhất định sẽ thuần dưỡng được Hương.
Hắn rất thích được mài một viên ngọc thô như Hương trở thành một viên ngọc quý của hắn.
Nắm ngón chân tê nhức khiến Hương không thể ngồi yên trên ghế. Hương muốn cởi giày và xoa bóp năm ngón chân của mình.
Biết nếu chọn một cái bàn khác để ngồi thế nào cũng bị hắn quát và hét nên Hương đành cúi xuống cởi giày của mình.
Hương nhăn nhó khi nhìn năm đầu ngón chân vẫn còn xưng đỏ. Hương kêu khổ, không những bị hành hạ về tinh thần mà thể xác cũng không được toàn vẹn.