Sự Trả Thù Ngọt Ngào

Chương 79: Chương 79


trước sau

- Con nói thật. Tiền mua điện thoại và quần áo đều là do bạn con cho.

Hương che miệng cười khi nghĩ đến hành động cướp tiền của mình nhưng Hương không dại gì mà nói cho bố mẹ mình biết. Hương không muốn họ tò mò về mối quan hệ giữa Hương với anh em nhà họ Cao.

Ông Sơn, bà Dung và Tuấn mở to mắt nhìn Hương. Cả ba đang đứng ở giữa phòng, Hương ngồi trên giường. Nếu ai không hiểu họ là một gia đình thì họ lại lầm tưởng, Hương là cô chủ còn ba người kia là người làm trong nhà.

Nhìn cử chỉ hài lòng và vui vẻ của con gái. Ông Sơn nhíu mày.

- Con nói thật đi. Con phải là con đang lừa bố đúng không ?

Hương bực bội.

- Con nói thật. Con lừa bố làm gì. Bố cũng thừa hiểu, con là người không quen nói dối. Nếu bố không tin con, bố có thể hỏi mẹ, lúc nãy mẹ đã nói chuyện với bạn của con.

Ông Sơn vội hỏi bà Dung.

- Hương nói có đúng không em ? Có đúng là điện thoại và quần áo của con bé Hương đều là do người bạn đó mua cho nó ?

Bà Dung gật đầu như một cái máy. Bà nhìn Hương trừng trừng, từ lúc nãy đến giờ bà vẫn không thể dứt ánh mắt ra khỏi Hương. Bà vẫn không làm sao tin được, không làm sao chấp nhận được con người mới của Hương. Bà tưởng rằng bà đang gặp ác mộng, đang tưởng linh hồn và thể xác của mình tách ra làm hai, tưởng tâm trí của bà đang trôi nổi giữa không trung.

Ông Sơn mở to mắt nhìn bà Dung, rồi quay sang nhìn Hương. Đầu óc ông hỗn độn, những suy nghĩ rời rạc thành những chuỗi không có điển liên kết, ông không làm sao chắp vá được suy nghĩ của mình. Ông tưởng rằng mình là một thằng ngốc, ông tưởng ông đang mất trí.

Đứa con gái mà ông quen nhìn thấy trong hình hài xấu xí, luộn thuộn và dại khờ nay không còn nữa. Hương bây giờ chững chạc, thông minh, duyên dáng, mạnh mẽ, dữ dằn và luôn tìm cách bảo vệ bản thân mình. Hương không cho phép ai xúc phạm hay hiểu lầm đến nhân phẩm mình, nếu ai dám làm điều đó, Hương sẽ tìm đủ mọi cách để cho người đó thấy hành động sai lầm của mình khi dám chọc giận Hương.

Không phải ! Bây giờ nên gọi Hương là Hồng mới đúng, linh hồn Hương đã bị nhốt trong một căn phòng được sơn màu trắng rồi. Hương đã tự nhốt kín linh hồn mình, tạm thời Hương đã chết, chỉ còn thể xác Hương là còn sống. Hồng đã mượn tạm thể xác Hương, mượn tạm sự sống tạm bợ để thay đổi cuộc sống khốn khổ của Hương.

Hương và Hồng là hai chị em sinh đôi, giữa họ có sự đồng cảm và có những cảm xúc giống nhau nên họ dễ đồng cảm và có thể san sẻ mọi thứ. Biết rằng người chết đã chết rồi nhưng nếu tâm trí và kí ức vẫn còn thì người đó sẽ sống mãi trong lòng người còn sống.

Từ đầu đến cuối, chứng kiến sự thay đổi của chị gái, Tuấn không nói một câu gì nhưng Tuấn không còn chịu đựng được hơn nữa. Tính tò mò trỗi dậy. Tuấn rụt rè hỏi Hương.

- Chị...chị có thực sự là chị Hương không ? Sao em trông chị khác quá !

Hương mỉm cười, tay vẫy vẫy, Hương bảo Tuấn.

- Em lại đây ! Chị có thứ này muốn cho em.

Tuấn lững thững đi lại. Hương mở cặp sách, lấy một chiếc đồng hồ. Hương nói.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!